Thành Phố Âm Dương - Chương 43: Hắn Không Tin
Cập nhật lúc: 2025-03-27 14:23:11
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vậy là, ảo giác nơi đây chỉ mang đến cho bạn những xung đột thị giác chân thực nhất, mà còn âm thầm gia tăng những cảm xúc nào đó trong bạn. Chẳng hạn như Lục Ngô , vì cứu nên niềm tin của công kích, cảm giác bất lực sâu sắc bao trùm lấy .
Tuy nhiên, với tư cách là một Phong Ấn Giả, huấn luyện kỹ càng. Tâm lý vững vàng giúp họ thể bình tĩnh phân tích khi đối mặt với cái chết, từ đó tìm cách phá giải, phong ấn và tiêu diệt linh thể, cứu nhiều hơn.
"Chết tiệt!"
Lục Ngô khẽ nguyền rủa. Chỉ một ảo giác như mà suýt mắc bẫy!
"Anh Lục, ?"
Giọng của Thời Na vang lên từ đầu dây bên , nhẹ nhàng nhưng đầy lo lắng.
"Không , em cứ yên tại chỗ đừng di chuyển, sẽ tìm em."
Lục Ngô thấm thía sự khủng khiếp của ảo giác mà linh thể cảnh tượng tạo . Hắn dám để Thời Na di chuyển, nếu chẳng may trong lúc nguy hiểm phân biệt thực hư, thì chuyện sẽ tệ.
"Lý Tuấn Diệu, hai còn ở đó ?"
Lục Ngô hét lớn về phía . Trong thế giới ngập tràn sắc đỏ, cộng thêm trải qua ảo giác do linh thể cảnh tượng tạo , giờ đây ngay cả cũng thể phân biệt hai vị cảnh sát đang ở .
"Còn sống thì lên tiếng !"
Lục Ngô bực bội hét lên. Không hai thấy cảnh suýt rơi xuống giếng .
Tuy nhiên, trong thế giới đỏ rực , một ai trả lời . Cứ như thể cô lập .
"Chết tiệt!"
Lục Ngô tức giận đến mức ném điện thoại, nhưng trong phút chốc vẫn kịp kiềm chế. Không cần đoán cũng linh thể cảnh tượng cô lập, hề rơi ảo giác. Cảm giác bức bối khi sức mạnh thể phát huy khiến Lục Ngô vô cùng khó chịu.
"Anh Lục, hãy bước mạnh về phía hai bước."
Giọng trong trẻo của Thời Na vang lên từ điện thoại. Cô cũng nhận vấn đề đang trở nên tồi tệ hơn, và việc cần lúc là hợp lực.
Lục Ngô đang trong cơn tức giận, liền thực sự bước mạnh về phía hai bước.
Bước! Bước!
Tiếng bước chân rõ ràng vang đến tai Thời Na. Lần thông qua điện thoại trong hộp đồng, mà là từ phía cách cô mười mét.
"Anh Lục, em thấy tiếng bước chân . Anh cứ thẳng về phía là sẽ đến chỗ em."
Giọng chút phấn khích của Thời Na khiến Lục Ngô do dự. Trong tầm của , nếu thẳng như lời Thời Na , chắc chắn sẽ bước cái giếng cổ sâu thẳm .
"Thời Na, em , nếu bước thêm một bước nữa là sẽ rơi xuống giếng cổ đấy."
Giọng điệu đùa cợt của Lục Ngô nhưng ẩn chứa sự nghiêm túc. Dù sức mạnh áp chế thể phát huy, nhưng trò chơi giữa thực và hư kích thích bản tính mạo hiểm trong con .
Hắn cũng thử xem, thứ Thời Na thấy và thứ thấy, cái nào là thật, cái nào là ảo.
"Cái gì!"
Đầu dây bên vang lên tiếng kinh ngạc của Thời Na, đó cô như chợt hiểu : "Anh Lục, đừng vội. Em chỉ dựa tiếng bước chân để phán đoán thôi, nên thể cả hai chúng đều đang rơi một ảo giác cảnh tượng mới."
Lục Ngô bên khẽ nhếch mép . Mái tóc xanh rờn, đôi mắt đỏ như máu, cùng khuôn mặt tuấn tú nhưng tái nhợt, lúc trông vô cùng ngạo nghễ và điên cuồng.
"Ta tin."
Vừa , Lục Ngô bước một bước về phía cái giếng cổ mặt.
Chân đặt lên miệng giếng, lực dần dần tăng lên, trọng tâm dồn chân , nhưng chân hề rơi xuống giếng.
Thế là nhấc chân lên, thẳng như lời Thời Na .
Ngay đó, chân vẫn như đang lơ lửng miệng giếng, nhưng chân kỳ lạ truyền đến cảm giác chân thực của gạch xanh.
Lục Ngô bước thêm một bước nữa, cái giếng cổ chân bỗng méo mó, hư ảo biến mất. Thay đó là một con đường nhỏ lát gạch xanh dẫn đến bức tường viện.
ở cuối bức tường viện hề bóng dáng Thời Na.
Trong mắt Lục Ngô lóe lên chút kinh ngạc và thấu hiểu, nhưng bước chân vẫn dừng .
Bước! Bước!
Mỗi bước đều nặng nề, cũng là để chỉ đường cho Thời Na.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-pho-am-duong/chuong-43-han-khong-tin.html.]
"Thời Na, tiếng bước chân xem đang đến gần em hơn ?"
Giọng Lục Ngô mang theo chút thoải mái, thư thái.
"Anh Lục, hình như nhầm đường ?"
Giọng Thời Na bên trở nên trầm xuống. Cô cảm thấy tiếng bước chân dường như đang xa dần.
Mộng Vân Thường
"Hử?"
Lục Ngô dừng bước, nghi hoặc về phía : "Chỉ còn năm mét nữa là đến bức tường viện ." Nói tại chỗ, bước mạnh vài bước.
tiếng bước chân truyền đến tai Thời Na như xa thêm một bước.
Thời Na lập tức nghi hoặc của .
"Có lẽ em đang ở trong ảo giác?"
Lục Ngô bước về phía , thẳng đến vị trí mà Thời Na chỉ. Khoảng cách chỉ năm sáu mét, vài bước là đến.
nơi trống rỗng, chẳng ai.
"Anh Lục, thấy em ? Em đang ở cuối con đường gạch, dựa tường."
Giọng Thời Na từ điện thoại vang lên, mang theo chút mong đợi khó nhận .
Lục Ngô hoang mang. Trước mắt chỉ là một bức tường viện bình thường, gì bóng dáng Thời Na?
"Làm em bức tường em đang dựa là thật?"
Lục Ngô nhíu mày.
"Dùng hộp đồng áp lòng bàn tay chạm tường."
Nghe Thời Na , Lục Ngô bất ngờ. Cô bé quả thực quá bình tĩnh khi đối mặt với sự kiện quỷ dị, gan tỉ mỉ, đúng là sinh hợp với nghề . Nếu cô thể tự do sử dụng sức mạnh của linh thể, chắc chắn sẽ trở thành một Phong Ấn Giả xuất sắc.
Được Thời Na nhắc nhở, Lục Ngô mới chợt nhận quá tin tưởng sức mạnh của quỷ nhãn. Quỷ lừa quả sai.
Lục Ngô lấy một chiếc hộp đồng, đặt tay lên chạm bức tường viện.
Cảm giác mát lạnh chân thực truyền đến.
Vậy là bức tường là thật.
"Thời Na, em ở ?"
Lục Ngô cầm hộp đồng, vung vẩy xung quanh bức tường, cố gắng dùng cách để chạm Thời Na.
"Anh Lục, thực sự chỉ thể thấy em qua điện thoại ?"
Một lúc , giọng Thời Na từ điện thoại vang lên.
Lục Ngô dừng động tác, cũng nhận sự bất thường của sự việc.
"Ý em là?"
"Anh Lục thử tự véo một cái, lẽ sẽ tỉnh táo ."
Giọng Thời Na mang theo chút nghiêm túc, sợ Lục Ngô cho rằng cô đang đùa, liền vội vàng thêm: "Em tự véo một cái, phát hiện đang ở trong căn phòng trong viện."
"Cái gì!"
Giọng Lục Ngô cao hẳn lên. Rõ ràng là bức tường viện, giờ ở trong phòng?
"Bức tường viện là thật, chỉ là bức tường viện trong phòng thôi."
Giọng Thời Na bình tĩnh kể sự thật.
Vậy là ngoài cuộc đối thoại là thật, những gì hai thấy, thậm chí thấy đều là ảo giác thực hư lẫn lộn.
Không trách Thời Na thấy tiếng bước chân từ điện thoại, mà thấy từ thực tế. Điều hợp lý.
Một bình thường bước mạnh, dù đang điện thoại, đối phương cũng thể thấy tiếng bước chân. Thời Na thấy từ điện thoại, mà thấy từ thực tế.
Rõ ràng là do linh thể cảnh tượng gây . Thậm chí đó cô còn vì Lục Ngô xuất hiện mà kích động, bỏ qua chi tiết .