"Ngọn núi cao nhất thế giới đó." Tạ Khuynh  xong, đẩy Khương ma ma  ngoài: "Ma ma cứ việc  ngoài  việc của   , ,    một chút."
Khương ma ma nghĩ là Tạ Khuynh  tự  thử hiệu quả  một chút, hiểu ý :
"Nương nương xin cứ tự nhiên."
Tạ Khuynh đưa Khương ma ma tới  khỏi phòng  áo, đóng cửa . Ba bước thành hai  tới bên cạnh cái rương.
Từ trong mớ 'vũ khí bí mật' chọn mấy thứ, giấu  túi trong tay áo.
Sau khi  giấu kĩ đồ, Tạ Khuynh đem hộp rỗng đặt   rương,  đem rương nhét sâu  tủ quần áo,  khi bận rộn một trận, hít thở sâu, thần sắc tự nhiên  khỏi phòng  áo.
Mặc áo ngoài lên, Tạ Khuynh   tẩm điện, thấy Khương ma ma   trong viện, Tạ Khuynh  với Phúc Như và Đông Hải:
"Buồn bực nhàm chán, hai ngươi theo   dạo chút."
Phúc Như Đông Hải đáp , hai  một trái một ,  theo  lưng Tạ Khuynh.
**
Đêm đó, Tạ Khuynh đem cơm tối là nửa chén cháo tùy tiện uống hết,  đó mượn cớ tản bộ tiêu thực,  tới  cửa Ngưng Huy cung.
Một bên tản bộ một bên  về hướng Ngự Hoa viên.
Cẩu tử  nào cũng tới từ hướng đó, bình thường  giờ   cũng nên tới , nhưng hôm nay.... yên ắng.
Khương ma ma cầm theo áo choàng  tới, phủ lên vai Tạ Khuynh, khuyên nhủ:
"Nương nương, gió lớn lắm, ngài đừng  ở đầu gió chờ."
Mê Truyện Dịch
Tạ Khuynh thu hồi ánh mắt, yếu ớt thở dài:
"Haz, phỏng chừng đêm nay Bệ hạ  tới."
"Nương nương, trở về ." Khương ma ma đau lòng .
Tạ Khuynh buồn bực  một tiếng: "Đêm dài đằng đẵng, Bệ hạ  đến, tội gì  đợi?"
Khương ma ma thấy Tạ Khuynh mất mát, đang  an ủi nàng vài câu, liền  nàng :
"Không bằng chúng  đánh mã điếu , mười văn tiền một ván, tới với ma ma, gọi thêm Phúc Như Đông Hải, chúng  chiến tới thiên hôn địa ám."
Khương ma ma: ....
**
Tạ Khuynh nhiệt liệt thỉnh cầu, Khương ma ma chỉ  thể phá lệ một , để Thọ So và Nam Sơn trông coi  điện,  chút gió thổi cỏ lay liền  phòng hồi bẩm.
Các nàng đánh từ giờ Dậu hai khắc tới giờ Tuất ba khắc, suốt một canh giờ, thanh thản  định,  ai quấy rầy.
Khương ma ma đêm nay vận may   lắm, khi Tạ Khuynh  quyết chiến đến bình minh, bà lấy 'ngủ trễ   cho da'  lý do cự tuyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-132-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Tạ Khuynh   biện pháp gì đành chịu, may mắn đêm nay vận khí của nàng bạo,  gì  đó, một đường tiến tới, thắng tới mức gương mặt Khương ma ma tái .
Đem chút tiền thắng  cho  túi, vận khí của Phúc Như cùng Đông Hải cũng   hơn Khương ma ma bao nhiêu,  chít chít  Tạ Khuynh đem tiền của các nàng cất .
Tâm tình Tạ Khuynh thật , líu lo một đường bước  khỏi gian phòng của Khương ma ma  về tẩm điện,   sân nhỏ nàng liền cảm thấy  .
Bởi vì  ngoài cửa điện trông coi   Thọ Bỉ và Nam Sơn, mà là Tô Biệt Hạc và mấy cấm quân.
[   chứ, cẩu tử  tới nữa? ]
[ đêm nay    vội vàng bận bịu như con ,  phân  nổi ? ]
Tạ Khuynh cầm theo túi tiền   tẩm điện, Tô Biệt Hạc và mấy cấm quân chắp tay hành lễ với nàng, Tạ Khuynh im lặng  Tô Biệt Hạc, ngón tay chỉ chỉ tẩm điện, dùng khẩu hình hỏi:
"Bệ hạ bên trong? ]
Hỏi  thừa, Tô Biệt Hạc ở đây,   thể   Cao Tấn!
Quả nhiên, Tô Biệt Hạc gật đầu nhẹ.
Tạ Khuynh  về phía  , Thọ So và Nam Sơn vẻ mặt đau khổ  nàng ,  bên cạnh cả hai đều là cấm vệ quân, hiển nhiên vì  mới   cách nào  mật báo cho Tạ Khuynh.
Căng da đầu đẩy cửa tẩm điện , Tạ Khuynh thấy Cao Tấn đang   giường,  đùi che kín bằng tấm thảm nhung,  sách  ngọn đèn.
Sau khi  điện, Tạ Khuynh như một trượng phu nghiện rượu về khuya,  chột   bất đắc dĩ  thê tử mặt ngoài như gió êm sóng lặng, kỳ thật bên trong sớm  chờ cửa đến lửa giận ngập trời.
"Bệ hạ.... đến đây lúc nào?" Tạ Khuynh cẩn thận chặt chẽ hỏi.
[ đột nhiên tập kích, chỉ  mỗi cẩu tử ngươi thôi ]
Cao Tấn lật một trang sách, thần sắc như thường:
"Tới  bao lâu."
[  bao lâu.....  phỏng chừng chính là  lâu. ]
[ lúc   đáp một câu ' là  ', thì  thể vĩnh biệt thế giới xinh   ]
Tạ Khuynh linh cơ khẽ động, cầm lấy túi tiền kiếm  đêm nay, lạch bạch dâng lên  mặt Cao Tấn, :
"Bệ hạ, hôm nay là sinh nhật Khương ma ma,  bồi bà đánh mã điếu chốc lát, thắng chút tiền."
[ tiền trinh đáng thương của  ]
[ chú định cùng   duyên  phận ]
[ nộp lên sung công là biểu hiện thái độ  ,  thể xin khoan hồng ]
Cao Tấn giương mắt  , cũng  khách khí, duỗi tay cầm lấy túi tiền, Tạ Khuynh dùng đầu ngón tay uyển chuyển níu hai  cũng  thể giữ .