Tạ Khuynh tê cả da đầu,  gượng hai tiếng:
"Ha ha, cái đó,... , cái  đều là cái gì cùng cái gì? Thần   hiểu."
Cao Tấn thấy nàng giả ngu, cũng  trực tiếp vạch trần, dứt khoát giữ nguyên động tác, từ phía  đem bản bìa cứng 'xuân ca bí tịch' lật , :
"Tập tranh đặc sắc như , đừng  ái phi, trẫm cũng là  đầu thấy. Tối nay, ái phi cùng trẫm thử hết từng cái tư thế một,  ? Cũng đừng uổng phí một phen khổ tâm của tác giả tập tranh ."
Tạ Khuynh chấn kinh  về phía Cao Tấn:
[ đem tập tranh  thử hết từng cái tư thế một,  còn mạng  thấy mặt trời ngày mai ? ]
[ bất quá,  càng lo lắng cho cẩu tử hơn ]
[   ruộng  cày hư, chỉ  trâu cày mệt c.h.ế.t a ]
[    , vì sức khỏe của cẩu tử,  vẫn nên tranh thủ thời gian... chạy ]
Cao Tấn  lạnh *****, cánh tay dài duỗi , ngăn cản Tạ Khuynh  thừa dịp loạn chạy trốn, một cánh tay ôm lấy eo của nàng, đem  trực tiếp khiêng lên bả vai, ném lên nệm giường mềm mại....
Sáng sớm   khởi đầu bằng từ tứ chi bủn rủn.
Tạ Khuynh cảm thấy trừ lúc còn bé thời điểm bắt đầu luyện võ mới  cảm giác   đau nhức ,  mười tuổi căn bản  từng gặp .
 tối hôm qua, cẩu tử tên gọi Cao Tấn   cho nàng  nữa trải nghiệm cảm giác cơ bắp   đau nhức một phen.
Gồng   dậy,  nhịn  lẩm bẩm một tiếng, màn   bên ngoài xốc lên, Tạ Khuynh  thoáng qua, là Khương ma ma.
Khương ma ma trông thấy bộ dáng Tạ Khuynh 'Hải đường xuân ngủ, mặt ủ mày chau', mặt bà tươi   lòng, ánh mắt như  'nương nương trẻ nhỏ dễ dạy'.
 mà khúc chiết trong đó, trừ  trong cuộc là Tạ Khuynh, những  khác căn bản  thể hiểu .
Tóm , đêm qua chính là một vụ án 'vác đá đập chân ' kinh điển đầy m.á.u và nước mắt.
Rửa mặt xong, Tạ Khuynh   bàn cơm chờ đồ ăn sáng, xoa bóp hai cánh tay. Bỗng nhiên nàng nghĩ, chỉ   mệt mỏi như , cẩu tử   'sức lao động' chủ yếu chẳng  càng mệt hơn?
Tạ Khuynh hỏi Khương ma ma:
"Sáng nay thời điểm Bệ hạ rời ,   là bước chân phù phiếm, sắc mặt tái nhợt, bộ dáng tiều tụy cả đêm  ngủ?"
Khương ma ma đặt nửa bát cháo lên bàn, dùng ngôn ngữ giản dị đánh nát ảo tưởng của Tạ Khuynh:
"Cũng  , lúc rời  Bệ hạ thần thanh khí sảng, sắc mặt hồng nhuận, căn bản   mệt mỏi như nương nương."
Tạ Khuynh  đả kích , chẳng qua  nhanh nàng liền tổng kết  một điều:
Quả nhiên,   giữ quyền chủ động liền nhẹ nhõm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-135-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Mê Truyện Dịch
Cũng   cẩu tử   thế , từ  đó   sét đánh tỉnh  ở Minh Trạch cung, nhất quyết  chịu cho Tạ Khuynh  .
Hừ, thật là một cẩu tử hẹp hòi!!!
Tạ Khuynh ăn cháo đầy vô vị, hỏi Khương ma ma:
"Lần  đồ ăn sáng còn  thịt, hôm nay  chỉ  cháo cùng thức nhắm?"
Khương ma ma chỉ  nửa cái trứng luộc  mặt Tạ Khuynh: "Còn  cái ."
Tạ Khuynh tụt cảm xúc, buông chén xuống: "Ta  ăn thịt."
"Nương nương ngoan, ăn sáng những món  , thanh đạm  cho  dày, giữa trưa là  thể ăn thịt."
Khương ma ma chuyên gia dinh dưỡng học  như thế.
Tạ Khuynh  ở phương diện ăn thịt   thể  đạo lý với Khương ma ma, mà câu 'giữa trưa  thể ăn thịt' , dựa theo niệu tính của Khương ma ma, phỏng chừng cũng là thịt luộc, thêm chút muối cũng xem như xa xỉ .
Nghĩ đến hương vị của thịt luộc , Tạ Khuynh dứt khoát im lặng.
Ăn xong bữa sáng, đang  bò  ngủ nướng dưỡng tinh thần, Khương ma ma  :
"Nương nương,  khi thượng triều Bệ hạ cố ý dặn dò,  khi nương nương dậy, đừng quên  Minh Trạch cung chép kinh."
Tạ Khuynh khiếp sợ cực độ:
"Hắn,  tối qua đem  huyết tẩy một trận, hôm nay còn    chép kinh?"
Tên cầm thú !!!!!
 chửi thì chửi, lời cẩu tử đặc biệt phân phó chính là thánh chỉ.
Vì lẽ đó, dù lòng Tạ Khuynh mười hai vạn phần  nguyện ý, vẫn  lê hai cái chân nặng như đeo chì rời khỏi Ngưng Huy cung hướng về Minh Trạch cung.
Sau khi  khỏi Ngưng Huy cung, Tạ Khuynh  đầu  thoáng qua Khương ma ma, thấy bà  khi đưa các nàng  cửa  xoay  . Tạ Khuynh quyết đoán kéo Phúc Như Đông Hải  lưng chuyển hướng,  Ngự Hoa viên.
"Nương nương, Minh Trạch cung bên ." Phúc Như .
Tạ Khuynh kéo hai   Ngự Hoa viên phong cảnh như tranh vẽ, :
"Bệ hạ chỉ kêu  ,     lúc nào, gấp gì chứ."
Lúc  hoa cỏ trong Ngự Hoa viên quần phương tranh diễm, thời tiết  nóng  lạnh, cực kỳ thích hợp nhàn nhã ngắm cảnh.
Tạ Khuynh cũng   thích ngắm cảnh, chỉ là  kéo dài thời gian. Thế là giữa biển hoa tìm một cái đình nghỉ mát  xuống.