(Đồ ăn toi chế _(:з” ∠)_chỉ đúng tên nguyên liệu,  đúng món)
Cao Tấn  nàng như thuộc lòng mà gọi tên món ăn cùng với từ lúc tiến   từng rời mắt khỏi bàn ngự thiện,  lạnh một tiếng.
"Tham kiến Bệ hạ." Tạ Khuynh nể mặt mấy món ăn ngon  bàn, tạm thời quên  mối thù hận  bắt  gối ôm hơn nửa ngày.
Cao Tấn  nàng một cái, lạnh giọng hỏi:
"Nghe  ngươi cho  đưa bọc quần áo tặng Hồ mỹ nhân?"
Tạ Khuynh thu hồi ánh mắt lưu luyến  bàn ngự thiện, trả lời:
"Thần   đưa thật. Bất quá, thần  cũng là vì  cho Bệ hạ."
Cao Tấn nhíu mày: "Vì trẫm?"
Tạ Khuynh gật đầu, nhu thuận giống con thỏ nhỏ, nàng :
"Hồ mỹ nhân dù  cũng là nữ nhân của Bệ hạ, nếu nàng cả    đồng nào  đuổi khỏi cung, một cô gái yếu đuối trừ bán  thì còn  đường sống nào khác, mà nếu nàng  bán , chẳng lẽ    Bệ hạ khó xử, thiên hạ đều là nhân tình  , ngài   đúng  ?"
[ ha ha ha, cách ứng(?) c.h.ế.t ngươi ! ]
[ Hồ mỹ nhân xinh  như , ngươi  đau lòng thì  đau. ]
Cao Tấn mi tâm nhăn có thể kẹp c.h.ế.t con ruồi, răng hàm cắn ken két: "Nói như , trẫm còn  đa tạ ngươi."
Tạ Khuynh khoát khoát tay:
"Bệ hạ  quá lời!"
[ ngươi  đa tạ thì mời  ăn cơm nha! Chết đói! ]
[ đồ ăn đều sắp lạnh. ]
Cao Tấn hít sâu một , cầm lấy một đôi đũa bạc, đối Tạ Khuynh chỉ chỉ một góc  bàn, báo  tên món ăn:
"Canh sò điệp."
Tạ Khuynh  tại chỗ  động, Vạn công công vội vàng gọi cung nhân chia thức ăn tiến tới, ai  cung nhân chia thức ăn còn   tới gần ngự thiện, Cao Tấn liền 'bộp' một tiếng cầm đôi đũa để lên bàn, ánh mắt như điện quét về phía Tạ Khuynh.
[    gì? ]
[   chia thức ăn cho ngươi ? ]
[ ngươi lên trời luôn ? ]
Tạ Khuynh âm thầm sôi máu.
Hai  bốn mắt đối lập,  ai nhường ai, ngược  Vạn công công ở bên cạnh  mà kinh hồn táng đảm, lặng yên  tiếng động  tới  lưng Tạ Khuynh, thanh âm nhu hòa nhắc nhở:
"Nương nương, Bệ hạ chờ ngài đấy ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-16-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Tạ Khuynh âm thầm hừ hừ, dùng móng tay bấm  lòng bàn tay cố gắng giữ bình tĩnh, mặc niệm mấy câu:
[ đầu đội trời, chân đạp đất, nhân sinh tựa như một tuồng kịch. ]
[ cuộc sống gian nan   giận, giận quá thành bệnh ai như ý. ]
[  như ý  như ý, tiện nghi tên cẩu hoàng đế . ]
Cao Tấn cau mày  nàng ở đó líu lo  ngừng cả buổi, còn biên  cả một cái vè.
Mê Truyện Dịch
Nhìn bộ dạng nàng tươi  tiếp nhận bát cùng muôi trong tay cung nhân chia thức ăn, dựa theo Cao Tấn chỉ thị hướng tới canh sò điệp, mặt ngoài giả bộ nhu thuận hiểu chuyện, nếu   chính tai  thấy tiếng lòng của nàng, Cao Tấn thật đúng là  nàng lừa.
Tạ Khuynh múc một bát canh sò điệp  vô cùng ngon miệng, bưng đến  mặt Cao Tấn, nhận lấy trâm bạc thử độc  đó múc một muỗng nhỏ nếm thử.
Phải trải qua hai  thử độc, xác định ngự thiện chắc chắn   độc mới  thể đến tay Cao Tấn.
Cao Tấn  Tạ thị ưu nhã thử độc cho , đây cũng    đầu,  thực tế lúc   dành nhiều sủng ái cho Tạ thị nguyên nhân chủ yếu cũng bởi vì nàng 'Hiểu chuyện' và 'Thức thời' .
Biết  đa nghi, đối với đồ vật cho  miệng sẽ phá lệ cẩn thận, vì lẽ đó mỗi  Tạ thị đưa canh cho , đều sẽ  hiểu chuyện chính  nếm một ngụm,  vốn cho là Tạ thị cam tâm tình nguyện, nhưng mà --
[ thật đáng buồn! ]
[ nếu mà   hạ độc,  sẽ  c.h.ế.t  ! ]
[ dùng ngân châm cũng chỉ có thể thử một chút thạch tín, Hạc Đỉnh Hồng đại loại  thôi, độc mạn tính căn bản thử      ? ]
". . ."
Cao Tấn một bên ăn canh một bên  trong lòng nàng líu lo  ngừng, thực sự hiếu kì nàng   nghĩ  nhiều lời  nhảm như !
Ồn ào  chết.
Trùng hợp Tô Biệt Hạc tiến  điện bẩm bố phòng trong cung những ngày qua, giản lược  vài câu, Cao Tấn hỏi :
"Này,  dùng cơm ?"
Tô Biệt Hạc tự nhỏ cùng Cao Tấn lớn lên, tình như  ,  mặt Cao Tấn  từng khách khí,   lắc đầu:
"Vẫn  ạ."
Cao Tấn  Vạn công công phất tay, Vạn công công vội vàng hiểu ý gọi  chuyển đến chiếc bàn chuyên dùng khi ban thưởng thiện cho Tô Biệt Hạc, bày  một bên.
"Tùy tiện ăn một chút ." Cao Tấn .
"Vâng, tạ Bệ hạ." Tô Biệt Hạc *****̃ng  khách khí, tháo đao  xuống.
Vị công công nguyên bản  nghiệm vụ chia thức ăn cho Cao Tấn cuối cùng cũng  việc , tới tới lui lui giúp Tô Biệt Hạc lấy đồ ăn  đưa đồ ăn.
Nhìn Tô Biệt Hạc  một bên dùng cơm,    một chút chính   bên cạnh Cao Tấn bận  bận , Tạ Khuynh  khỏi cảm khái: