Đột nhiên giật ,  gọi Tạ thị tới hỏi tội,  cuối cùng  biến thành chiêu đãi nàng ăn một bữa cơm? Cao Tấn  khỏi ảo não.
Cung nhân  điện bẩm báo:
"Bệ hạ, Phan tiểu thư   Bệ hạ tỉnh, cố ý hầm chút canh bổ dưỡng  kính hiến."
Cao Tấn  , vô ý thức  Tạ Khuynh, Tạ Khuynh lập tức né tránh ánh mắt , trong lòng nghi hoặc:
[ Phan tiểu thư? ]
[ Phan Hinh Nguyệt? ]
[ nàng tại    cung? ]
[ thật sự xem trong cung là hậu hoa viên nhà nàng ? ]
Phan Hinh Nguyệt là cháu gái ruột của Thái hậu, Tín quốc công phủ đích trưởng nữ, là trong kinh  một  hai quý nữ, Thái hậu yêu thương chất nữ, thỉnh thoảng  nàng  cung trò chuyện.
Đương kim Thái hậu Phan thị là Hoàng hậu của Tiên đế. Tiên đế qua đời, Thái tử  kịp đăng cơ liền  Cao Tấn nạy  hoàng vị.
Mà Cao Tấn sở dĩ  thể thuận lợi đăng cơ, chính là bởi vì vị nương nương  truyền chiếu thư, mới miễn  cung cấm m.á.u chảy thành sông, cũng  Cao Tấn soán vị đăng cơ đắp lên tấm màn che cuối cùng, mà điều kiện chính là Cao Tấn đăng cơ vẫn như cũ tôn vị  thành Thái hậu.
"Tuyên."
Mê Truyện Dịch
Cao Tấn  lệnh một tiếng, cung nhân lĩnh mệnh mà , chỉ trong chốc lát, một vị mỹ nhân đoan trang trang nhã  .
Thế gian   chút nữ tử xinh  tận xương, khiến nam nhân trầm mê sắc  khó mà tự kềm chế; mà  chút nữ tử hết sức đoan chính,  nam tử thấy là tôn trọng,  dám khinh nhờn.
Phan Hinh Nguyệt là thuộc về cái .
Nghe  nàng lúc sinh  đời còn  lão đạo sĩ tha phương đoán mệnh, lão  là cực quý,  phượng tường chi tướng, chính là mệnh Hoàng hậu.
Bởi  Phan gia đối nàng phá lệ sủng ái cùng coi trọng, cầm kỳ thư họa, thi từ ca phú, tài tình văn thải  thứ  thua nam tử.
Phan Hinh Nguyệt  điện, kính cẩn  thứ tự đối Cao Tấn cùng Tạ Khuynh hành lễ vấn an:
"Bệ hạ mạnh khỏe, nương nương mạnh khỏe."
Cao Tấn giơ tay, ngữ khí ôn hòa hỏi:
"Miễn lễ. Hinh Nguyệt lúc  tới,   vì chuyện gì?"
Phan Hinh Nguyệt hướng Tạ Khuynh liếc mắt một cái, dáng vẻ   ý  mở miệng.
Tạ Khuynh nhịn   âm thầm liếc mắt:
[ hai  , thật là con  nó giả vờ giả vịt! ]
[ trong tay nâng chén canh rõ rành rành, nghĩ  mắt mù   thấy ? ]
[ chậc, già mồm  chết! ]
Cao Tấn: . . .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-18-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Quả nhiên cơm ăn no , miệng  bắt đầu rảnh rỗi.
"Quý phi nếu  còn việc gì thì hồi cung  thôi." Cao Tấn lười  nàng ăn  linh tinh, dứt khoát hạ lệnh trục khách.
[ a, chê  kỳ đà cản mũi đúng ? ]
[ cây  cần da,     hổ, mời  lưu   cũng  lưu ! ]
[  phi, buồn nôn! ]
Tạ Khuynh ở trong lòng mắng một trận, bề ngoài hiền lương rộng lượng đối Cao Tấn hành lễ:
"Thần  cáo lui."
Vừa mới chuyển   , liền  Phan Hinh Nguyệt gọi :
"Quý phi nương nương thứ tội, thần nữ chỉ là quá lo lắng thương thế của Bệ hạ, hôm nay tự  canh lửa, hầm canh bổ suốt bốn canh giờ, nửa bước cũng  dám rời , thần nữ đem canh đặt xuống liền rời , xin Quý phi nương nương  nên suy nghĩ nhiều."
Tạ Khuynh  Phan Hinh Nguyệt:
[ cô nương, nếu ngươi  gọi  , thì  thực sự  nghĩ nhiều! ]
[  ngờ ngươi  mà quan tâm lo lắng, tự  hầm suốt bốn canh giờ một tấc cũng  rời, cái năng lực  ăn  uống, nghẹn phân nghẹn nướƈ ŧıểυ  của ngươi  trâu bò đó! ]
Cao Tấn  thấy Tạ Khuynh ***** mà nhíu mày.
Tạ Khuynh   hứng cùng Phan Hinh Nguyệt so chiêu,  thèm đáp  cũng   đầu  mà  khỏi đại điện Minh Trạch cung.
Nàng rời  , Phan Hinh Nguyệt mười phần tự trách xoay  đối Cao Tấn hỏi:
"Bệ hạ, Quý phi nương nương   là tức giận? Thần nữ. . . Không nên tới."
Cao Tấn kêu nàng đem canh đặt ở  long án, :
"Hinh Nguyệt  nên tự trách, ngày thường ai đến trong cung của trẫm nàng đều  cao hứng,  chỉ với ngươi."
Phan Hinh Nguyệt đắng chát  một tiếng:
"Quý phi nương nương tất nhiên yêu Bệ hạ đến thảm ."
Cao Tấn chỉ   đáp, Phan Hinh Nguyệt còn : "Chẳng qua nam nhân  minh vĩ ngạn  hùng nam tử như Bệ hạ, thiên hạ   mấy nữ tử  yêu ?"
Cao Tấn dùng thìa khuấy nước canh trong chén, đột nhiên hỏi Phan Hinh Nguyệt:
"Ngươi cũng  ?"
Phan Hinh Nguyệt e lệ cúi đầu: "Bệ hạ  rõ còn cố hỏi. Nếu   như thế, thần nữ như thế nào  như    liêm sỉ. . ."
Câu , Phan Hinh Nguyệt còn   hết, ánh mắt lưu chuyển  dám tiếp tục.
Cao Tấn   lời nào,   long án  khuấy nước canh trong chén  xem tấu chương, Phan Hinh Nguyệt thấy   để ý , nhớ lời Thái hậu dặn dò, đánh bạo tiến lên phía  :