"Tỉnh rượu ?" Cao Tấn hỏi.
Tạ Khuynh gật đầu như giã tỏi: "Tỉnh tỉnh ."
Nói xong Tạ Khuynh liền cúi đầu trốn tránh, thấy Cao Tấn gì, nhịn lặng lẽ giương mắt . Chỉ thấy Cao Tấn như như , hai con ngươi đen nhánh Tạ Khuynh chột .
[ biểu cảm của cẩu tử giống như là cố sự ]
[ là cố sự liên quan tới ? ]
Tạ Khuynh căng da đầu nhỏ giọng hỏi:
"Bệ hạ thần như thế? Là đêm qua thần say rượu sai lời gì ?"
Cao Tấn nhíu mày:
"Quý phi đúng là vài lời."
Tạ Khuynh lập tức khẩn trương tiến tới mặt : "Thần .... Nói cái gì?"
Cao Tấn trầm mặc một trận, đó thôi.
Tạ Khuynh thấy bộ dạng của , tâm lạnh một nửa, khẽ *****, sắc mặt ngưng trọng:
"Mặc kệ đêm qua thần gì, đó cũng là lời say, thể coi là thật, Bệ hạ tuyệt đối đừng chấp nhặt với thần ."
Mặt Cao Tấn lộ vẻ khó hiểu:
"Lời say thể xem là thật ?"
Tạ Khuynh quả quyết lắc đầu:
"Đương nhiên thể!!!"
Cao Tấn phản bác:
" thế nhân đều 'say rượu lời thật' ?"
Tạ Khuynh liên tục xua tay:
"Không , Bệ hạ hiểu nhầm , câu 'say rượu lời thật' rõ ràng là say bao giờ, chính xác, thể tin."
Cao Tấn tiếc nuối thở dài:
"Vậy thật là đáng tiếc. Tối hôm qua Quý phi ôm trẫm kể tâm sự, liên tục tán dương trẫm ngọc thụ lâm phong, là mỹ nam tử hiếm thấy trong đời nàng, còn Tạ gia sẽ vĩnh viễn trung thành với trẫm, Quý phi cũng sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh trẫm,.... Thì những thứ , đều là giả ?"
Tạ Khuynh chỉ cảm thấy sét bổ ầm ầm đầu ngừng.
[ thể những lời ? ]
[ xem loại kỹ năng vuốt m.ô.n.g ngựa triệt để ngấm xương m.á.u , trở thành một phần thể thiếu trong tính cách của ]
[ bằng uống say, thể mấy lời nhảm nhí ? ]
[ thoạt cẩu tử giống dối, thật sự tin á? ]
[ nếu tin....thì cho tin luôn ]
[ tiện nghi mà chiếm là đồ ngu ]
Tạ Khuynh quyết đoán bẻ ngoặc câu chuyện:
"Những lời mỗi câu mỗi chữ thần đều nhớ, lúc say, đương nhiên thể tính là lời say "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-195-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Cao Tấn vui vẻ : "Vậy là thật?"
"Không thể giả ." Tạ Khuynh gật đầu.
Mặt Cao Tấn giãn :
"Vậy nàng nữa với trẫm , một chữ cũng sai, đúng thì trẫm tin đây lời say."
Tạ Khuynh âm thầm trợn mắt.
[ thật là phiền phức ]
[ cẩu tử thật sự cho rằng thể thuật ? ]
[ trí nhớ của lão tử lắm đó ]
"Bệ hạ ngọc thụ lâm phong, là mỹ nam tử hiếm thấy trong đời thần , Tạ gia suốt đời thần tử, vĩnh viễn trung thành với Bệ hạ." Tạ Khuynh nhẹ nhàng thuật .
Cao Tấn thấy nàng ngưng , khỏi thúc giục:
"Còn một câu nữa ?"
Tạ Khuynh hồi tưởng, câu cuối cùng chút nên lời.
"Nàng quên? Cần trẫm nhắc nhở ?" Cao Tấn hỏi.
Tạ Khuynh vội vàng lắc đầu biểu thị cần, lương tri nàng dám ngẩng mặt lên, nhanh chóng :
"Vĩnh viễn rời khỏi Bệ hạ..."
Vừa dứt lời, Tạ Khuynh liền Cao Tấn ôm chặt ngực.
Tạ Khuynh giật , cằm gác lên vai Cao Tấn, cảm nhận Cao Tấn ôm nàng dùng sức bao nhiêu, siết cho lưng nàng đau nhức, thanh âm của cơ hồ là dán lên lỗ tai của Tạ Khuynh mà :
Mê Truyện Dịch
"Đây là chính miệng nàng , nếu dám lừa trẫm, thượng cùng bích lạc hạ hoàng tuyền* trẫm cũng tìm nàng đòi cả gốc lẫn lời."
Tạ Khuynh nhịn né tránh ánh mắt, đông tây, chính là dám đáp lời.
Cao Tấn phác giác tâm tư nàng, tiếp tục thúc giục:
"Có thấy ?"
"A? À." Tạ Khuynh đột nhiên cứng họng.
Cao Tấn buông nàng , thẳng mắt nàng:
"A cái gì mà a? Nhìn trẫm mà trả lời. Có thấy lời trẫm ? Nếu trẫm phát hiện nàng thực hiện lời hứa, trẫm tuyệt đối bỏ qua cho nàng."
Ước chừng là thần sắc Cao Tấn quá mức nghiêm túc sợ Tạ Khuynh . Dưới uy áp của , nàng vội vàng gật đầu:
"Nghe, thấy."
Đạt câu trả lời, nụ mặt Cao Tấn xuất hiện, nữa ôm Tạ Khuynh ngực, nhưng ôn nhu hơn nhiều.
Tạ Khuynh luôn cảm thấy chỗ nào đó thích hợp.
Mấy ngày đó, loại cảm giác càng nghiêm trọng hơn.
Chỉ cần Cao Tấn rảnh liền tới Ngưng Huy cung bồi Tạ Khuynh, theo nàng câu cá, theo nàng sách, còn để Ngự Thiện phòng đưa nàng thật nhiều đồ ăn ngon.
Không ngừng ở đó, miễn Cao Tấn bên cạnh, Tạ Khuynh giơ tay, liền ly nước đặt ; ho khan một cái, lưng liền một đôi bàn tay nóng hầm hập nhuận khí cho nàng; câu cá mệt mỏi, chống eo một cái, hai chân liền rời mặt đất, nào đó bồng lên....