Tạ Khuynh thở dài:
"Vậy kỳ quái, lúc  khống chế cả hai tay, từ  cổ nàng  bay  một con rết, lao thẳng tới mặt Tô thống lĩnh. Nếu con rết    nàng  dưỡng,   bay  từ gáy nàng ?"
Thác Bạt Xiển hoảng đến độ xoay vòng:
Mê Truyện Dịch
"Cái , cái  tiểu vương cũng   a!"
[ tên mập c.h.ế.t tiệt   giống  dối ]
[ nếu bọn họ thật sự  hành thích, cũng nên chờ    mà lui  mới động thủ ]
[  nữ tử  xảy  chuyện gì? ]
[   xem t.h.i t.h.ể nàng  quá.... ]
Tạ Khuynh nghĩ tới đây, ánh mắt  tự chủ   sang Cao Tấn.
[ nếu   với cẩu tử    xem thi thể,  chắc chắn sẽ cảm thấy  điên  ]
[ ài,  ,  xem thì  xem thôi ]
Cao Tấn mặt lạnh đảo qua Thác Bạt Xiển cùng Thác Bạt Diên, trầm giọng :
"Việc  khả nghi  chỗ, nhưng cũng   nghĩa là hai vị hoàng tử   chút hiềm nghi nào. Việc trai đổi  để  bàn , đêm nay hai  về hành quán, vì lý do an , trẫm sẽ phái binh trông coi."
Thác Bạt Diên lập tức phản đối:
"Phái binh trông coi? Bệ hạ  giam lỏng chúng ?"
Cao Tấn mặt lạnh băng, giọng cũng lạnh:
"Không  giam lỏng, là trông coi."
"Có gì khác  ." Thác Bạt Diên bất mãn.
Thái độ Cao Tấn kiên quyết:
"Không  gì khác ."
Thác Bạt Diên còn   tiếp, Cao Tấn hét lớn một tiếng:
"Người ! Đưa hai vị hoàng tử Bắc Liêu về hành quán, điều tám trăm tinh binh của Tây đại doanh trấn thủ hành quán, nếu   tự ý xông , tiền trảm hậu tấu!"
Thị vệ lĩnh mệnh vây quanh Thác Bạt Xiển cùng Thác Bạt Diên, dù  đánh nhưng cũng  cho hai  bất cứ cơ hội cự tuyệt  phản kháng nào.
Rất nhanh cả hai  mang khỏi Minh Trạch cung
Trong cung chỉ còn  Cao Tấn, Tạ Khuynh cùng Tạ Viễn Thần.
Tạ Viễn Thần :
"Bệ hạ, chuyện tối nay thần tin   quan hệ gì với hai vị hoàng tử Bắc Liêu, nếu bọn  thật sự  hành thích, sẽ  dùng thủ pháp vụng về như ."
Cao Tấn trầm ngâm một lát, hỏi Tạ Viễn Thần:
"Tướng quân kiến thức rộng rãi,  từng   biện pháp gì  thể khống chế tâm trí, ngăn chặn ngũ giác  khác ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-208-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"A?" Tạ Viễn Thần giật , trả lời:
"Khống chế tâm trí, ngăn chặn ngũ giác... Bệ hạ đang nhắc tới tà thuật ?"
"Mặc kệ là gì, Tướng quân  từng  qua ?" Cao Tấn hỏi.
Tạ Viễn Thần  sang Tạ Khuynh, Tạ Khuynh :
"Tà thuật gì đó quá hư vô mờ mịt,  càng tin tưởng là cổ, hoặc là độc."
Tạ Viễn Thần gật đầu:
"Vâng. Thần cũng  tin cái gọi là tà thuật, những thứ kỳ quái đó, chỉ là phán đoán của   . Nếu  khống chế lòng , cổ độc Nam Cương   ."
"Chừng mười mấy năm , Nam Cương từng phát động chiến tranh một , nhưng Nam Cương núi non trùng điệp quá nhiều bình nguyên, nhân khẩu cũng  thịnh vượng. Lần phát động chiến tranh đó, bọn họ chỉ xuất ba ngàn binh lực,   ba vạn tướng sĩ nước  liên tục bại lui. Bệ hạ   bọn họ dùng phương pháp gì ?"
Tạ Viễn Thần hỏi Cao Tấn, Cao Tấn nhớ  những hồ sơ  xem mấy năm qua, xác thực  thấy qua tràng chiến dịch  ở  đó.
"Thỉnh Tướng quân chỉ giáo." Cao Tấn .
Tạ Viễn Thần :
"Dược nhân. Nam Cương  Đại vu sư giỏi cổ thuật, bọn họ cho cổ chui  cơ thể ,  đem  ngâm  một loại nước thuốc đặc thù, cường kiện  thể. Đồng thời để cổ từng bước xâm nhập  tim, đợi cho  thể  ngâm thành  đồng da sắt, tâm trí cũng   cổ gặm nuốt gần hết. Sau đó dược nhân trở thành binh khí vô cảm chỉ  gϊếŧ . Nam Cương dùng ba ngàn dược nhân  trận, c.h.é.m  chết,   đau   sợ. Tướng sĩ chúng   m.á.u  thịt, là  bình thường  đau,   thể tránh khỏi liên tục bại lui?"
Cao Tấn cùng Tạ Khuynh đều là  đầu   cặn kẽ, Tạ Khuynh  phương pháp tàn nhẫn  dọa cho hít sâu một ,  nhịn  hỏi:
"Dược nhân là  sống  là  chết?"
Tạ Viễn Thần :
"Đương nhiên là sống. Nếu  chết, cổ   cách nào tồn tại trong cơ thể."
Tạ Khuynh cảm thấy   lạnh lẽo:
"Người sống biến thành dược nhân,  đó bất lực cảm thụ bản  trở thành quái vật ?"
Tạ Viễn Thần :
"Bọn họ dần mất  ý thức. Không   trở thành quái vật."
"Quá tàn nhẫn." Tạ Khuynh .
Tạ Viễn Thần thở dài:
"Xác thực tàn nhẫn, còn  trái thiên đạo."
"Sau đó thì ? Trận đánh đó ai thắng?" Tạ Khuynh  hỏi.
"Đương nhiên là chúng  thắng, bằng    hôm nay." Tạ Viễn Thần .
Tạ Khuynh ngẫm  cũng đúng:
" dược nhân    lợi hại ?"
"Lợi hại hơn nữa cũng  nhược điểm, lúc  là Vũ Định hầu lãnh binh trấn áp, Hầu gia phát giác  nhược điểm của dược nhân, chính là sống  lâu. Thế là đánh du kích suốt ba tháng liền. Những dược nhân   thể đánh trực diện,  còn đất dụng võ, miễn cưỡng ba tháng  tự động tiêu vong."