Cao Tấn  đến đó cũng  nhịn  cảm khái:
"Nam Cương lấy  sống luyện dược phạm  thiên đạo, tiêu vong là tất nhiên."
Tạ Viễn Thần  tán thành quan điểm :
"Bệ hạ   sai, biện pháp  quá âm độc, ngay cả  Nam Cương cũng  tiếp nhận . Đại vu sư chế dược  về   bách tính treo lên tường thành, dầm mưa dãi nắng bảy ngày bảy đêm, cuối cùng thê thảm c.h.ế.t ."
Cao Tấn hỏi:
"Ý của Tướng quân là, thích khách tối nay tập kích Quý phi,   thể là trúng cổ?"
Tạ Viễn Thần  nhíu mày:
"Thần  thể xác định, chỉ là Bệ hạ hỏi sự tình khống chế lòng , thần mới nhớ tới chuyện ."
Cao Tấn gật đầu:
"Trẫm . Đa tạ Tướng quân báo cho."
Tạ Viễn Thần hỏi:
"Vậy việc tối nay, Bệ hạ  xử trí thế nào?"
"Tướng quân  đề nghị gì ?"
Tạ Viễn Thần :
"Thần đề nghị... Là Bắc Liêu hai vị hoàng tử xác thực   lý do sai sử thích khách hạ thủ với Quý phi. Bệ hạ giằng co như , hỏng mối quan hệ ngoại giao với Bắc Liêu,   chừng sẽ khiến kẻ  màn toại nguyện."
Cao Tấn  Tạ Khuynh một chút, :
"Trẫm . Ngày mai sẽ rút binh về.  trong tay Thác Bạt thị cầm con bài chất tử, là thật  giả còn cần xác nhận ,  thời gian  bọn  hoạt động ở kinh thành, Tướng quân âm thầm  nhiều một chút."
Tạ Viễn Thần lĩnh mệnh:
"Vâng. Thần    gì, Bệ hạ yên tâm."
Cao Tấn :
"Tốt. Vậy hôm nay dừng  ở đây, cung yến  là cũng sắp kết thúc, Tướng quân về phủ   thôi."
"Vâng." Tạ Viễn Thần chắp tay cáo lui,  ngang trả lời,  yên lòng phân phó một câu:
"Thần cáo lui, Quý phi nương nương ở trong cung  để ý."
Tạ Viễn Thần cũng  lo lắng Tạ Khuynh  thương, chỉ lo nàng hành động lung tung, tự  lòi đuôi.
Tạ Khuynh minh bạch ý tứ của lão Tạ, trả lời:
"Đã  thưa phụ , ngài cứ yên tâm ."
Cao Tấn và Tạ Khuynh cùng đưa Tạ Viễn Thần đến cửa Minh Trạch cung,  Tạ Viễn Thần rời .
[ ài, lão Tạ   ]
[  thể về cung nghỉ ngơi ? ]
[ tối hôm nay thật đúng là muôn màu muôn vẻ ]
"Bệ hạ..."
Tạ Khuynh  mới mở miệng, Cao Tấn  hỏi :
"Nàng    xem t.h.i t.h.ể thích khách  một chút ?"
[ a? ]
[ thật ? Thật ? Thật ? ]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-209-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
[ cẩu tử      xem? ]
[    biểu hiện quá rõ ràng ? ]
[ giờ  cần do dự vài cái mới đáp ứng ? ]
"Nếu  thì trở về  quần áo, còn  thì trở về ngủ,   ?" Cao Tấn đưa  hai lựa chọn.
Tạ Khuynh sợ bỏ lỡ cơ hội , vội vàng trả lời:
Mê Truyện Dịch
"Trở về  quần áo."
Nói xong, Tạ Khuynh tràn đầy phấn khởi chạy về hướng Ngưng Huy cung, Cao Tấn đương nhiên  theo phía .
Hai  đổi một  y phục dễ bề hành tẩu, Tạ Khuynh  bộ nam trang   xuất cung, Cao Tấn   chút nhức mắt, nhưng cũng   gì.
Tạ Khuynh mặc nam trang, quang minh chính đại  bên cạnh Cao Tấn,  loại cảm giác vui sướng khó hiểu.
[ hì hì, cảm giác  cần  lén lút thật tuyệt ]
[ cẩu tử hình như đổi tính thật  ]
[  phát cáu với , mà cũng  xem thường  ]
[  chút  quen a ]
Tạ Khuynh    suy nghĩ lung tung, tay bỗng nhiên  Cao Tấn nắm lấy. Cao Tấn ngẩng đầu  bầu trời, :
"Ánh trăng đêm nay thật ."
Tạ Khuynh ngẩng đầu theo,  rõ ràng lắm, trả lời:
"A,  ."
Cao Tấn :
"Nàng  xem, nếu như thích khách  trúng cổ,    khống chế thần trí. Vậy   một ngày nào đó sẽ đến lượt ?"
Tạ Khuynh  đầu  thoáng qua, xác định  ai  theo, thủ thế 'im lặng' với Cao Tấn, nhỏ giọng :
"Bệ hạ  nhỏ chút."
Cao Tấn ngậm miệng, chỉ dùng đôi mắt dù lạnh nhưng ôn nhu  chằm chằm Tạ Khuynh,  đến mức Tạ Khuynh ngượng ngùng, nàng mới trả lời:
"Sẽ , Bệ hạ đừng suy nghĩ lung tung."
[ ủa ai ? ]
[ đêm hôm đó ở phủ Thái sư, cẩu tử cũng kém chút    cho nhảy giếng ]
[ tuy  là  một khắc nhảy giếng tỉnh , nhưng   chừng là do trình độ của  khống chế  đủ,   đổi kẻ khác lợi hại hơn liền thành công ]
[ mấy cái  chỉ nên nghĩ trong đầu,   sẽ  cẩu tử  áp lực tâm lý ]
Cao Tấn hít sâu một , nắm tay Tạ Khuynh tiếp tục  tới,    :
"Chỉ cần nàng ở bên cạnh trẫm, trẫm sẽ   khống chế."
[  cũng   mặt mũi lớn   ]
[ cổ còn  thể  lời   ? ]
Tạ Khuynh   trả lời thế nào, dứt khoát  đáp, ha ha vài tiếng cho qua. Ai ngờ Cao Tấn   nghiêm túc, tiếp tục hỏi Tạ Khuynh:
"Nàng vẫn sẽ luôn ở bên cạnh trẫm ?"
Tạ Khuynh bắt đầu chột , ánh mắt né tránh, khi thì  bóng cây, khi thì    trời, chỉ là  dám   mắt Cao Tấn.