Hảo  , hảo bằng hữu gặp mặt, đương nhiên  chuyện   hết, Tạ Khuynh  quanh một vòng mới phát hiện vấn đề:
"Đại Mao ? Sao  thấy ?"
Lần cung yến đó Tạ Khuynh còn trông thấy Đại Mao cùng Hầu Tử, nhưng hôm nay Đại Mao  đến, Tạ Khuynh cảm thấy kỳ quái, thuận miệng hỏi một câu.
Những   bàn đều lộ  biểu tình ái , Hầu Tử :
"Lão đại   , Đại Mao   tiền đồ nha. Làm   lâu như  mà  ai    nhân tình ở kinh thành. Lúc  phỏng chừng đang ngâm  trong vại mật đó, nào rảnh để ý chúng ."
"Nhân tình?" Tạ Khuynh quả thật  ngờ tới,  hỏi:
"Ngâm  trong vại mật? Hắn đính hôn với    hả?"
Mê Truyện Dịch
Cười vang ,TL Kỳ dùng cánh tay đụng Tạ Khuynh một cái để nàng đừng hỏi nữa, Hầu Tử chủ động dặn dò:
"Cái gì mà đính hôn, là cô nương trong kỹ viện, đêm hôm qua   tới bây giờ vẫn  về,   để  cho  tờ giấy,   thấy phỏng chừng sẽ chạy tới."
Tạ Khuynh lườm bọn  một cái:
"Nói như thật ,  còn tưởng Đại Mao đính hôn."
Hỏi thăm  xong,   tiếp tục uống rượu, Tạ Khuynh cũng  hai năm    thống khoái như , những dự định  khi xuất cung  quên  còn một mảnh.
Uống xong một trận, bọn Hầu Tử đều   say , Tạ Khuynh  một vòng xung quanh, trông thấy TL Kỳ   từ lúc nào   tới lan can, Tạ Khuynh cầm bầu rượu qua chỗ :
"Êy, đang nghĩ cái gì đó? Uống ?"
TL Kỳ  đầu lườm nàng một cái, đem ly rượu  của  đưa tới  mặt Tạ Khuynh, Tạ Khuynh rót cho  một ly, hai  cụng một cái, TL Kỳ nhắc nhở:
"Đừng uống nhiều."
Tạ Khuynh  nhạo:
"Chưa tới mức đó ."
TL Kỳ  tửu lượng Tạ Khuynh, chút rượu   đến mức  nàng say. Hắn ngửa cổ uống cạn sạch ly rượu, thở một  dài nhẹ nhõm, hỏi:
"Hai năm nay... Ngươi sống... Hắn... Đối đãi với ngươi..."
TL Kỳ hỏi đứt quãng, lời  cũng  rõ ràng,  chính bản   n.g.ự.c nghẹn ứ khó chịu, đưa mắt  sang chỗ khác, âm thầm hít sâu một  mới  thể bình tĩnh.
Tuy là , Tạ Khuynh vẫn hiểu   hỏi gì, trả lời:
"Ta sống  ,  đối xử với  cũng  ."
Nghe hai từ ' ' của Tạ Khuynh, TL Kỳ  nhịn   đầu , đôi mắt tĩnh mịch  nàng chằm chằm,    thôi. Tạ Khuynh   mà tức giận trong lòng, đá một cước thật mạnh lên bắp chân của , TL Kỳ  đá lui về  hai bước, kêu thảm thiết.
Người uống rượu bên trong  tiếng thét ngoài lan can, sôi nổi  đầu sang , Hầu Tử say khướt trêu chọc:
"Lão Tô   lão đại đánh. Cho chừa cái tật miệng tiện, haha."
Những  khác cũng quen , tiếp tục uống rượu.
TL Kỳ xoa bắp chân đau đớn, nhỏ giọng chất vấn:
"Ngươi đá   gì?"
Tạ Khuynh ngửa đầu uống một hớp rượu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-218-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Không quen  cái dáng vẻ đàn bà chít chít của ngươi."
TL Kỳ khiếp sợ, chỉ  mũi , chất vấn:
"Ta,  đàn bà chít chít?"
Tạ Khuynh lườm :
"Có lời gì   thì há mồm  , giấu đầu lộ đuôi, ngươi  thơ đố chữ hả?"
TL Kỳ á khẩu  trả lời , bộ dạng  tức gần c.h.ế.t mà  dám , cúi đầu vỗ vỗ dấu giày  ống quần .
Vỗ vỗ,  bật .
Sao   lo lắng cho nữ nhân ? Với cái tính tình , nàng còn  thể    khi dễ ?
Tạ Khuynh khó hiểu  TL Kỳ lúc nhăn nhó lúc  mỉm . Không  tiếp tục giày vò khốn khổ với , Tạ Khuynh   ,  TL Kỳ giữ chặt:
"Được   , là  đàn bà chít chít. Lâu như   gặp, còn   đủ."
Nói xong, TL Kỳ đứa tay đoạt lấy bầu rượu trong tay Tạ Khuynh, đổ đầy  ly . Hắn hỏi:
"Nếu   đối xử   với ngươi . Vậy ngươi vẫn  ?"
Tạ Khuynh sững sờ, trả lời:
"Nói nhảm! Không  thì ở   gì?"
Nghĩ nghĩ một lát, nàng  đưa tay   mặt TL Kỳ:
"Lão Tạ  ngươi tìm cho  thuốc giả c.h.ế.t gì đó ? Đưa đây."
TL Kỳ  nhăn nhó nữa, từ trong vạt áo lấy  một cái bình sứ nhỏ, đặt  tay Tạ Khuynh, thuận tiện giảng giải cách dùng:
"Ăn  hai khắc  sẽ   tắt thở, duy trì liên tục ba ngày. Trong vòng ba ngày án giải dược thì tự động tỉnh ."
Tạ Khuynh gật đầu, thuận miệng hỏi:
"Thuốc thần kì như , ngươi lấy ở  ?"
TL Kỳ nhún vai:
"Sơn nhân tự  lai lịch, hỏi nhiều   gì?"
Tạ Khuynh lắc lắc bình sứ, bên trong truyền  âm thanh đang đang:
"Ta ăn nó  bụng mà còn   hỏi thăm hả? Vạn nhất vô dụng thì ?"
TL Kỳ :
"Yên tâm . Ta cùng Tướng quân  tìm  thử , sẽ  xảy  sự cố."
"Thử ?" Tạ Khuynh yên tâm :
"Vậy còn tạm . Bằng   ăn cũng thấp thỏm."
Lại lắc lắc cái bình, cảm giác bên trong chỉ  một viên, Tạ Khuynh dứt khoát mở nắp bình đổ   thử. Quả nhiên chỉ  một viên dược  nhỏ xíu, Tạ Khuynh hỏi: