"Khương ma ma cho ngươi mượn?" Cao Tấn  chút biến sắc hỏi.
Tạ Khuynh vô tội gật đầu: "À... Vâng ạ."
[ Khương ma ma ít gì cũng thu của  hai ba quyển . ]
[ mà  thì ,  vẫn còn giấu ba bốn bộ! ]
Cao Tấn    thôi, ngón tay run run chỉ  Tạ thị   buông xuống, buông xuống   cam tâm,  cam tâm  chỉ, vòng  vòng  đến mấy , giống như  tràn ngập lời   mắng, nhưng mà đến yết hầu  mắng  .
Muốn xuống giường rời , nhưng     thấy những âm thanh yêu ma quỷ quái , Cao Tấn chỉ  thể cố nén lửa giận, buồn bực ôm n.g.ự.c  .
Tạ Khuynh thấy   ,  khỏi nhích về phía  thử thăm dò,  thầm trong lòng:
[  là ngủ? ]
[   gì cũng đem sách trả  cho   chứ! ]
[ ngày mai nếu Khương ma ma phát hiện,   lấy ,  còn  xem xong . ]
Mê Truyện Dịch
[ khi thấy hồ Yêu vương bỏ mặc tiểu thư sinh tìm hồ ly khác, thiên đạo đang  giáng sét xuống đánh con hồ ly cặn bã đó, tới đó thì  nữa a?!]
Trong lỗ tai líu lo chẳng ngừng   an bình, Cao Tấn chịu  nổi nữa, trực tiếp đem sách vứt   lưng.
Tạ Khuynh trông thấy sách bay tới, vội vàng chụp lấy, yêu quý vuốt vuốt cho phẳng trang sách, hài lòng xốc mành thổi nến, ôm bảo bối của nàng tiến  mộng .
**
Cao Tấn đêm nay  mà   mơ thấy những tràng cảnh quỷ quái   sợ hãi nữa. Ngược  cảm giác  chạy cả một đêm đuổi theo ai đó, đuổi mãi đuổi mãi, đến lúc ánh dương ló dạng, rốt cuộc đuổi kịp  đó,  bóng lưng là một thư sinh, thư sinh  ngoái đầu  ,  là Tạ thị.
Xem  quyển sách tối hôm qua mang cho  đả kích thật là  nhỏ.
Quay đầu liếc mắt nhị  ảnh ngủ bên cạnh, mắt hạnh má đào, phấn điêu ngọc trác, lúc ngủ đặc biệt đáng yêu, lúc hít  cánh mũi trơn bóng xinh xắn khẽ nâng lên, nhẹ nhúc nhích, giống như một con thỏ nhỏ.
Cao Tấn vô thức  đưa tay vén sợi tóc mai vương  má nàng, nhưng lúc ánh mắt lỡ vô tình chạm  quyển sách nàng ôm chặt  ngực, Cao Tấn biến sắc, nháy mắt thu hồi dự định, thô lỗ xuống giường.
Tạ Khuynh nâng lên cánh tay như ngó sen dụi dụi đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, từ  giường  dậy.
Trong điện  động tĩnh truyền , liền  cung tỳ bên ngoài nhẹ giọng hỏi thăm chủ tử phải chăng  tỉnh, Cao Tấn 'ừ' một tiếng, Khương ma ma liền dẫn hai hàng cung tỳ đẩy cửa điện, nối đuôi  mà , hầu hạ Cao Tấn rửa mặt  quần áo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-24-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Tạ Khuynh cố ý nhân lúc Cao Tấn xuống giường  quần áo, đem sách tạm thời giấu ở khe giữa bàn kê chân và giường. Chờ Cao Tấn mặc xong y phục, nàng  tìm cơ hội bỏ  kho hàng bí mật.
Bàn tính trong lòng đánh đôm đốp rung động, Cao Tấn đều   trong tai, âm thầm  lạnh, gọi Khương ma ma đến  mặt, nhỏ giọng  một câu, Khương ma ma tái mặt, sợ hãi cực độ.
Cao Tấn  xong y phục trực tiếp rời , Tạ Khuynh  phát giác gì dẫn cung tỳ của Ngưng Huy cung tiễn , trở  trong điện,   thấy Khương ma ma đại lực vô tận, dùng một tay đem bàn kê chân đẩy , tìm  sách Tạ Khuynh lặng lẽ giấu.
"Nương, nương. Cái, , là, cái, gì?"
Khương ma ma giọng  nguy hiểm hỏi Tạ Khuynh, Tạ Khuynh ấp úng,  pha trò   lành, cuối cùng đối mặt với Khương ma ma đang từng bước ép sát tới quả quyết lựa chọn   chạy .
[ Cao Tấn ngươi cái con rùa đen vương bát đản,  dám lén cáo trạng! ]
[  sẽ  để yên cho ngươi! ]
Tạ Khuynh nội tâm gầm gừ, Cao Tấn   khỏi Ngưng Huy cung đương nhiên là   , nhiều nhất cảm thấy ***** tai  chút ngứa, thuận tiện hắt  một cái.
Thần thanh khí sảng.
**
Cung nhân hồi bẩm, Phan Hinh Nguyệt  trong tiểu thư phòng của Minh Trạch cung họa hoa mai tới canh năm, mới miễn cưỡng đem bảy bảy bốn mươi chín loại họa pháp vẽ xong.
Người  đưa về cung của Thái hậu.
Cao Tấn lúc  chuyện   chuẩn  sẵn tâm lý sẽ  Thái Hậu gây phiền toái. Thế là buổi chiều Thái hậu phái  đến mời  tới Từ Nhân cung. Hắn   chút bất ngờ nào.
Chỉ là  nghĩ tới thời điểm  tới Tạ thị cũng ở đó. Trông thấy Cao Tấn, nguyên bản Tạ - đang cúi đầu chịu Thái hậu giáo huấn - Khuynh vội vàng xoay   hướng Cao Tấn hành lễ:
"Thần  gặp qua Bệ hạ."
"Ái phi miễn lễ."
Cao Tấn tới bên  nàng đỡ dậy,  mặt Thái hậu,  xưa nay  sủng Tạ thị, đây cũng chính là nguyên nhân Hà thái hậu  thích Tạ thị.
Thái hậu   phượng tòa phía , Phan Hinh Nguyệt  ở bên cạnh cúi đầu, đầy mặt ủy khuất.
Cao Tấn  chút biến sắc nắm tay Tạ thị, đem nàng kéo đến bên  che chở.