Cao Tấn cũng   ở phía  long án.
"Nương nương, mời sang bên ." Cung nhân dẫn đường mang Tạ Khuynh  về hướng tẩm điện phía  Minh Trạch cung.
Tạ Khuynh  nhịn  hỏi:
"Cái canh giờ , Bệ hạ còn nghỉ ngơi ?"
Cung nhân dẫn đường chỉ mỉm ,   chuyện.
Sau khi  đến chỗ cách tẩm điện mười bước, cung nhân dẫn đường  dừng :
"Mời nương nương."
Nói xong, cung nhân   chờ nổi bỏ chạy như thỏ, giống như phía  là đầm rồng hang hổ,   dám tới gần.
Rốt cuộc Cao Tấn  biến thành bộ dạng gì? Lòng Tạ Khuynh buồn bực.
Mang theo nghi hoặc, Tạ Khuynh  chút do dự   tẩm điện.
Đẩy cửa chính, tối tăm trong điện đối lập mãnh liệt với ánh nắng bên ngoài. Tạ Khuynh nheo mắt , thích ứng trong chốc lát mới  trong.
Nhìn một vòng xung quanh  thấy  ảnh Cao Tấn, Tạ Khuynh tiếp tục  ,    gọi:
"Bệ hạ, ngài ở ?"
Chuyện gì xảy ? Người ?
Lòng Tạ Khuynh thầm nghĩ.
Vừa mới ngoái đầu liền  thấy một bóng  tóc tai bù xù xuất hiện, chỉ mặc trung y, chính là Cao Tấn.  thần sắc lạnh lùng trống rỗng của   Tạ Khuynh lạ lẫm  từng .
Mới mấy ngày  gặp,    trở thành thế ?
Hắn còn nhận   ?
Tạ Khuynh chậm rãi tiến lên hành lễ:
"Thần  tham kiến Bệ hạ."
Cao Tấn phảng phất như   thấy.
Tạ Khuynh tự  dậy, tới gần Cao Tấn:
"Bệ hạ, là . Ngài  ?"
Nói xong, Tạ Khuynh duỗi tay về phía Cao Tấn,  chạm  gương mặt . Ai ngờ tay Tạ Khuynh  chạm  mặt Cao Tấn,  liền giống như  máy bật công tắc,   lời nào trực tiếp động thủ.
Cũng may Tạ Khuynh  phòng , nhón chân linh hoạt lùi về .
"Bệ hạ!" Tạ Khuynh kinh hô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-253-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
 mà tiếng gọi của nàng cũng   Cao Tấn dừng . Hai  giao thủ trong điện, mới đầu Tạ Khuynh còn nương tay, nhưng  đó phát hiện Cao Tấn hạ sát chiêu, lập tức dốc  lực đối phó.
Trong lúc giao thủ, Tạ Khuynh thấy  tai Cao Tấn  đồ vật gì đó màu bạc phản quang, mạo hiểm  gần  thoáng qua, phát hiện thứ đó hình như là ngân châm.
Huyệt đạo  tai   ngân châm phong bế?
Là  khác,  tự  ?
Đầu óc Tạ Khuynh nhanh chóng hoạt động, cuối cùng đoán là Cao Tấn tự  phong bế.
Bởi vì phương pháp khống chế của Thẩm Thiên Phong là tiếng chuông. Có lẽ Cao Tấn  tự cứu  nên phong bế huyệt đạo  tai, như    thể   thấy tiếng chuông khống chế lòng ?
 đây chỉ là suy đoán của Tạ Khuynh,  cách nào nghiệm chứng.
Nàng cùng Cao Tấn truy đuổi trong tẩm điện. Võ công Tạ Khuynh  tệ lắm, nhưng vẫn   đối thủ của một Cao Tấn phát cuồng, dần dần  xu thế  thua.
Mà tựa hồ Cao Tấn cũng cảm thấy đánh như thế quá phiền phức,  dứt khoát rút từ kệ binh khí trong tẩm điện một trường kiếm lóng lánh ngân quang, c.h.é.m về phía Tạ Khuynh.
Tạ Khuynh thấy  động kiếm, cảm giác đây là cơ hội trời cho. Một cước đá bay mũi kiếm, Tạ Khuynh lách  chạy khỏi tẩm điện,  chạy  hô:
"Cứu mạng a! Cứu mạng a!"
Nàng nhanh chóng chạy tới tiền điện, đụng bay mấy cung nhân  ý đồ ngăn cản, trực tiếp chạy khỏi Minh Trạch cung, chạy  tầm mắt đám thị vệ.
Trương Khiêm vẫn luôn chờ bên ngoài, thấy Tạ Khuynh chạy tới, phản ứng đầu tiên   là tiến tới hỏi thăm, mà là  về hướng đại điện. Tạ Khuynh  cho  cơ hội tránh né, lập tức bổ nhào tới  mặt , bắt lấy ống tay áo  hô to:
"Trương Thống lĩnh cứu ! Bệ hạ, Bệ hạ điên ! Hắn  gϊếŧ !"
Như là xác thực lời  của Tạ Khuynh, Cao Tấn tóc tai bù xù, mặt mũi xơ xác tiêu điều cầm kiếm đuổi theo. Lưỡi kiếm  máu,  thể thấy  khi truy sát Tạ Khuynh, ở trong điện  c.h.é.m trúng.
Tạ Khuynh thấy thế vội vàng trốn  lưng Trương Khiêm. Lấy Trương Khiêm  tấm khiên, tránh né c.h.é.m gϊếŧ của Cao Tấn.
Mà Trương Khiêm  nàng nắm khổ  thể tả, hét lên:
"Quý phi nương nương bình tĩnh một chút."
Tạ Khuynh  lấy   khiên  hô to:
"Làm   bình tĩnh ! Bệ hạ  gϊếŧ ! Mau ngăn cản!"
Trương Khiêm cũng  ngăn, nhưng   rút kiếm  mới  cái mà ngăn.
Hắn  dùng sức hất Tạ Khuynh ,  phát hiện  hất kiểu gì cũng  nổi. Khí lực của vị Quý phi  thế mà thật lớn. Trương Khiêm  nàng kéo sang trái  sang ,    căn bản  nắm  quy luật.
Ngay lúc  sắp  ép  Quý phi ngăn cản truy sát, Bệ hạ đột nhiên đ.â.m tới một kiếm, cọ qua bên eo Trương Khiêm. Hắn chỉ   lưng "A!!!" một tiếng, bàn tay nắm lấy  cuối cùng cũng buông lỏng.
Hắn  đầu  , chỉ thấy vẻ mặt Tạ Khuynh khiếp sợ che bụng, một lượng m.á.u lớn chảy  giữa ngón tay nàng, nhuộm đỏ một mảng quần áo lớn.
Tạ Khuynh che vết thương lui về  hai bước, rốt cuộc chống đỡ  nỗi, ngã xuống đất.
Mê Truyện Dịch