Bằng hiểu  của Tạ Khuynh đối với Cao Tấn,  im lặng chính là ngầm đồng ý.
Nhận mệnh bưng chén cháo lên, Tạ Khuynh đút từng muỗng, Cao Tấn cũng hết sức phối hợp, nàng đưa cháo đến liền há miệng ăn. Dù trình độ đút cơm của Tạ Khuynh gà mờ, chỉ lo đút tới tấp   lau miệng thì  cũng mặc kệ.
Rất nhanh Cao Tấn  ăn xong nửa chén cháo. Trong hộp thức ăn còn mấy món khác. Tạ Khuynh đưa bánh phù dung tới bên miệng Cao Tấn. Hắn lạnh lùng ,   há miệng. Tạ Khuynh hiểu ý, bẻ nửa bên ăn thử,  mới đút nửa còn  cho Cao Tấn. Ngay cả Tạ Khuynh còn cảm thấy cử chỉ   chút mê hoặc, nhưng con hàng Cao Tấn  thế mà  ăn  ngần ngại.
[ con hàng  hiện tại đầu óc  rõ ràng mà tâm phòng  còn nặng như thế. ]
[  thôi. Hắn cũng  sai, ăn đồ thừa còn hơn  độc chết. ]
Hộp thức ăn nhiều món như thế,  nhanh   hai  chia  ăn sạch sẽ. Tạ Khuynh còn  chút  thõa mãn, bất quá cũng xem như  cái lấp bụng .
Mê Truyện Dịch
Vừa thu dọn bàn thức ăn  lặng lẽ  Cao Tấn, ánh mắt nàng lưu luyến  mấy chỗ nhuốm máu.
[ vết thương còn  xử lý. ]
[ da dày thịt béo cũng  thể chà đạp như . ]
Lúc nàng  Cao Tấn thì  cũng đang  nàng. Chờ Tạ Khuynh phát giác , lập tức chột  né tránh, nhanh tay thu thập xong chén đĩa, chuẩn  rời .
Ai ngờ   rút lui, liền  Cao Tấn nắm lấy cổ tay. Tạ Khuynh  rõ nguyên do, hỏi:
"Bệ hạ còn gì phân phó?"
Ánh đèn lờ mờ càng  nổi bật hai tròng mắt u ám của Cao Tấn, phảng phất như  chớp nhoáng qua cảm xúc gì đó khó diễn tả bằng lời.
"Trẫm  tắm rửa." Cao Tấn .
Tạ Khuynh sửng sốt, lát  phản ứng  mới :
"Vâng, nô tài   với Lý Tổng quản ngay."
Cao Tấn buông tay Tạ Khuynh,  dậy   trong, lưu  một câu:
"Ngươi đến hầu hạ."
Tạ Khuynh: ...
Tạ Khuynh cầm hộp thức ăn trống rỗng mở cửa điện, bình an vô sự  ngoài,  thể  là  tất cả   ngoài điện trợn mắt trắng.
Trương Khiêm cùng Lý Tổng quản ở phía xa chờ đồng thời  , nghi hoặc  tới. Trương Khiêm đánh giá tiểu thái giám , khó  thể tin hỏi:
"Ngươi   thương?"
Tạ Khuynh lắc đầu.
Lý Tổng quản tiếp nhận hộp cơm trong tay nàng, hỏi:
"Để ngươi  đưa ngự thiện, khuyên Bệ hạ ăn,  ngươi  trực tiếp ..."
Lý Tổng quản chỉ  một nửa  cảm thấy trọng lượng hộp thức ăn  đúng. Hắn mở nắp , đập  mắt  là bát đĩa,  còn thức ăn. Hắn kinh ngạc hỏi Tạ Khuynh:
"Bệ hạ... Ăn hết?"
Tạ Khuynh gật đầu:
"Vâng, ăn."
Lý Tổng quản cảm thấy  vấn đề:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-266-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Lúc nãy   Bệ hạ còn  gϊếŧ ngươi ? Giờ  ăn?"
Tạ Khuynh  sớm  chuẩn :
"Lúc đầu Bệ hạ   ăn, còn  gϊếŧ nô tài. Sau đó nô tài nhắc tới Quý phi nương nương, Bệ hạ liền dừng tay."
Lý Tổng quản nghi hoặc  thôi:
"Quý phi... Nương nương?"
Hắn  ngây  não bổ nửa ngày, bỗng nhiên đ.ấ.m  lòng bàn tay, bừng tỉnh đại ngộ:
" đúng đúng, trách  ! Bệ hạ mấy ngày nay khác thường, chỉ sợ đều là vì Quý phi mà , dù ..."
Dù  Quý phi nương nương cũng là  mắt bao ngươi 'chết'  tay Bệ hạ. Lý Tổng quản âm thầm nghĩ, chỉ sợ mấy ngày  Bệ hạ điên cuồng, đều  liên quan đến cái c.h.ế.t của Quý phi.
Tạ Khuynh  hiểu:
"Dù  cái gì?"
Lý Tổng quản trừng mắt  nàng một cái, cảnh cáo:
"Không nên hỏi thì đừng hỏi!"
Tạ Khuynh âm thầm  tên   sổ đen.
"Vâng. Nô tài nhớ kĩ." Tạ Khuynh rũ mắt , truyền đạt  phân phó của Cao Tấn:
" , Lý Tổng quản, Bệ hạ   tắm rửa."
Lý Tổng quản kinh ngạc,  đó  dám chậm trễ chút nào:
"Chậc,  ngươi   sớm! Người ! Mau tới đây, chuẩn  nước nóng!"
Bên  Lý Tổng quản bận rộn một phen, Tạ Khuynh bên   ở cửa đại điện chờ đợi. Lý Tổng quản thấy nàng còn  , hỏi:
"Nhặt  cái mạng còn   mau? Chờ ăn tết hả?"
Tạ Khuynh  nữa  tên vị Lý Tổng quản   sổ ghi nợ, còn in đậm gạch chân.
Mặt ngoài kinh sợ trả lời:
"Hồi Lý Tổng quản, Bệ hạ ... Để nô tài   hầu hạ tắm rửa."
"Cái gì?" Lý Tổng quản đang định an bài  của   điện hầu hạ,   giật : "Muốn ngươi hầu hạ?"
Tạ Khuynh gật đầu:
"Vâng. Bệ hạ còn , cầm thêm chút kim sang dược gì đó trị thương ,  mang thêm chút trái cây điểm tâm."
Lý Tổng quản đầy mặt nghi ngờ  Tạ Khuynh, tựa hồ khó mà tin tưởng. Chẳng qua  nhanh   thanh âm từ trong điện truyền  đánh vỡ hoài nghi của Lý Tổng quản:
"Tiểu thái giám đưa cơm ? Gọi   đây!"
Tạ Khuynh bất đắc dĩ  khổ  Lý Tổng quản, vẻ mặt  như đang :
Nhìn ,     láo! 
Lý Tổng quản chỉ cảm thấy  tài nào hiểu nổi*, nghĩ nát óc cũng   tiểu thái giám mặt  rỗ  bớt   cái gì mà Bệ hạ coi trọng.