"Ách... Cái ."
Tạ Viễn Thần  hỏi  sững sờ một chút, trong chốc lát mới nhớ  'Tính sổ' mà Cao Tấn   ý gì.
Nữ nhi Tạ Nhiễm của  mấy ngày    vị Hoàng đế  mắt ... 'Gϊếŧ' đó.
Về tình về lý, nữ nhi  'gϊếŧ' vô cớ như , Tạ Viễn Thần  phụ  dù thế nào cũng   nữ nhi đòi công đạo.
 chân tướng việc  Cao Tấn  , Tạ Viễn Thần còn  thể  rõ ?
Vốn dĩ là Tạ gia lừa gạt Hoàng đế,  mận đổi đào. Bây giờ ông  thừa dịp Hoàng đế bày binh bố trận mà  giữa đục nước béo cò, dùng thủ đoạn cực đoan ích kỷ mang nữ nhi của  khỏi cung. Khiến vị Hoàng đế từ đầu tới cuối   nội tình vốn đang mang hư danh gϊếŧ vua gϊếŧ    mang thêm hư danh gϊếŧ vợ...
Toàn bộ sự việc  thế nào cũng thấy vô tội nhất là vị Hoàng đế .
Tạ Viễn Thần thật tâm hy vọng Cao Tấn  thể quên Tạ Nhiễm. Sau khi tru sát gian thần, bình định trong ngoài, Cao Tấn  tiếp tục  Hoàng đế Bệ hạ cao cao tại thượng, mở rộng hậu cung, kéo dài dòng dõi.
Mang theo áy náy sâu sắc, Tạ Viễn Thần   thể  chuyện  cung đòi công đạo.   hỏi ngay mặt như thế, nếu ông   chút gì đó thì  hợp tình hợp lý.
Mê Truyện Dịch
Ông căng da đầu :
"Ngày đó thần  cung đòi t.h.i t.h.ể Quý phi là do quá kích động, nên  xác thực nguyên do  tự ý mang Quý phi rời cung an táng. Bây giờ thần   do Quý phi va chạm Bệ hạ, dĩ hạ phạm thượng, tội  thể tha. Bệ hạ cũng chỉ là tiểu trừng đại giới. Không ngờ nương nương bạc mệnh  qua khỏi, từ đó mới hương tiêu ngọc vẫn, vô cùng đáng tiếc."
Hai tay Cao Tấn ôm ngực, dù bận vẫn ung dung  Tạ Viễn Thần  dối,  nhịn  hỏi:
"Nói như , Tướng quân   ý trách tội trẫm?"
Tạ Viễn Thần  phắt dậy tỏ rõ thái độ:
"Bệ hạ vốn  sai,  thần  thể trách? Xin Bệ hạ đừng để chuyện  trong lòng."
Cao Tấn: ...
Không thể  , đôi cha con  thừa hưởng cái m.á.u  dối  gọi là xuất sắc, đều tươi mát thoát tục, đều... Không   hổ.
"Tạ Tướng quân  cung   để đòi công đạo,  tới  gì?"
Cao Tấn  chủ đề chính. Thời điểm mấu chốt  Tạ Viễn Thần sẽ  vô duyên vô cớ  cung, khẳng định là  sự tình đặc biệt cần hồi bẩm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-286-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Quả nhiên, nhắc tới chính sự, Tạ Viễn Thần  còn  hổ nữa.
"Vâng. Hôm nay thần  cung là vì  đó việc  đó Bệ hạ phân phó lão thần     tiến triển. Hai ngày , Thẩm Thái sư bỗng nhiên tìm thần..."
Quân thần tại nội điện nhỏ giọng trao đổi.
Ước chừng một khắc đồng hồ , Tạ Khuynh trốn ở thiên điện  dám xuất hiện bỗng nhiên  thấy bên ngoài truyền tới âm thanh đánh  kịch liệt. Trừ âm thanh đánh , còn  tiếng Tạ Viễn Thần rống to:
"Bệ hạ, ngài tỉnh táo chút !"
"Bệ hạ, thần   đả thương ngài!"
"Người ! Người  mau tới đây!"
Tạ Khuynh ghé  cửa sổ   ngoài, trong lòng buồn bực hai    còn nho nhã lễ độ, khiêm nhượng lẫn   điện  chuyện  bỗng nhiên động thủ.
Mà tạo hình của Cao Tấn cũng  đổi, tóc tai bù xù như điên, cầm trường kiếm trong tay c.h.é.m lung tung  Tạ Viễn Thần...   kiếm nào trúng.
Lại ngó sang lão Tạ nhẹ nhàng né tránh  gào thét kêu cứu. Nhìn thế nào cũng thấy giả trân.
Diễn kỹ   đánh giá của nàng, kẻ tám lạng  nửa cân, nát y như . Nhìn bọn họ đuổi gϊếŧ từ nội điện đến ngoại điện, Tạ Khuynh  còn chút hứng thú nào nữa, tiếp tục nấp  Thiên điện, chờ vở hài kịch ngoài  tự hạ màn.
Cao Tấn điên khùng   còn là bí mật gì trong cung nữa. Toàn bộ thị vệ Minh Trạch cung cơ bản đều  'tên điên'  dọa lui. Tạ Viễn Thần cứ gân cổ lên gào như thế hồi lâu, mới triệu hoán  thị vệ tới.
Trương Khiêm  dáng vẻ Cao Tấn điên cuồng c.h.é.m , sợ tới mức  gần Tạ Viễn Thần cũng  dám,  gì tới cứu .
Tạ Viễn Thần thầm mắng một câu tôn tử,  đó chân như  gió chạy vèo về hướng Trương Khiêm.
Cao Tấn   sớm Tạ Viễn Thần và Tạ Khuynh là cha con ruột mà. Mạch não hai   khác gì . Lúc diễn kịch luôn theo thói quen tìm một tấm ván gỗ cho . Mà Trương Khiêm hết sức may mắn, hai  đều  chọn.
Bất quá, Tạ Khuynh tìm Trương Khiêm  ván gỗ để Cao Tấn đ.â.m nàng đúng góc độ,  trúng  chỗ yếu hại. Còn Tạ Viễn Thần tìm Trương Khiêm  bia đỡ đạn để Cao Tấn c.h.é.m Trương Khiêm mấy cái cho kiếm dính m.á.u thêm phần chân thật.
"Aaa! Bệ hạ tha mạng, Bệ hạ tha mạng a! Thần, là thần, đừng chém, ngài đừng chém!"
Trương Khiêm  Tạ Viễn Thần lôi  đỡ, căn bản  thể tránh. Cái lão rùa đen Tạ Viễn Thần  thật sự coi  như tấm khiên hàng thật giá thật. Bệ hạ điên cuồng sức lực mười phần bổ kiếm tới, ông   tránh  còn đem Trương Khiêm  đỡ. Chỉ trong giây lát Trương Khiêm   c.h.é.m bảy tám nhát, m.á.u chảy ồ ạt.