Lúc bọn họ tiến   lúc gặp nô bộc tạp viện đang đút nước chcẩu xá. Tạ Khuynh liếc mắt  trong đám nô bộc, liền chú ý tới   thứ ba đếm ngược từ  lên.
Tạ Khuynh  từng thấy chân dung  hầu cận của Cao Nguyệt,   thứ ba  giống đến bảy tám phần.
[ là . ]
[  thứ ba đếm ngược. ]
Tạ Khuynh nghĩ thầm, đang  bất động thanh sắc nhắc nhở Cao Tấn thì  thấy   nàng gật gật đầu, biểu thị  cũng thấy.
[ nhưng   chúng   chuyện với  bây giờ? ]
[  thể quá cố tình, cố tình sẽ   khác hoài nghi. ]
Cao Tấn  , :
"Thiếu gia nhà  vốn là mềm lòng. Ngươi dẫn ngài  tới xem mấy thứ , chính là  ngài  mua bằng  chứ gì. Nói giá , để   thử xem  thích hợp  ."
Người  thấy Cao Tấn cố ý mặc cả, hai  liền tụ  một chỗ thảo luận.
Cao Tấn lặng lẽ  Tạ Khuynh một cái. Tạ Khuynh lập tức hiểu ý. Nhân lúc Cao Tấn đang 'mặc cả', nàng  về hướng lồng chó phía , giả vờ như  tìm con ch.ó .
Sau khi tìm  chó, Tạ Khuynh  xổm ở bên ngoài lồng  một lúc, bỗng nhiên  gọi một  đang đổ nước chcẩu xá uống, :
"Êy, ngươi mang nước  đây đút nó ."
Người   đầu , ú a ú ớ nửa ngày. Tạ Khuynh giả vờ phẫn nộ, nắm lấy :
"Ngươi  cái gì?"
Người cùng Cao Tấn mặc cả  thấy động tĩnh bên , vội vàng chạy tới hòa giải:
"Ôi chao, thiếu gia bớt giận. Người   câm,    chuyện ."
Tạ Khuynh bán tín bán nghi:
"Câm ? Được thôi, ngươi kêu  đút nước chcẩu xá của  ,  tắm cho nó luôn,   đầy m.á.u thế    mang  ngoài."
Người của cẩu xá :
"Hắn là  câm,   ..."
Tạ Khuynh giả vờ tức giận, chất vấn:
"Ta  bắt   chuyện ? Hắn chỉ câm thôi chứ   cụt tay cụt chân, mang chút nước tới chcẩu xá mà cũng   ?"
Người của cẩu xá   đắc tội vị tiểu thần tài . Người tạp dịch câm điếc   phận  chút đặc thù, cẩu gia  căn dặn tuyệt đối  để  tiếp xúc với  ngoài.   vốn là kẻ câm,   cũng   . Vì  mà đắc tội khách nhân thì  đáng.
Thế là,    tới giới mấy câu với  hầu cận đang sợ hãi rụt rè. Người hầu cận  run lẩy bẩy mang nước đến,  của cẩu xá dùng chìa khóa mở cửa lồng , để   đút nước chcẩu xá.
Tạ Khuynh đưa mắt  hiệu với Cao Tấn, thầm nghĩ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-322-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
[  nhất là kéo tên đó  bàn bạc giá cả thêm một phen nữa, để    chuyện cho rõ ràng. ]
[ nhưng mà    với Cao Tấn ý nghĩ của  đây? ]
Vừa nghĩ như  xong, Tạ Khuynh   Cao Tấn  với  của cẩu xá:
"Cái giá   ngươi ,  cảm thấy vẫn   lắm . Hay là ngươi  hỏi lão bản của ngươi  nữa , chỉ cần giảm một chút thì  mua."
Người   xong liền dẫn Cao Tấn  tìm lão bản.
Tạ Khuynh  bóng lưng rời  của Cao Tấn, nỗi băn khoăn trong lòng càng bành trướng:
[ chẳng lẽ con hàng  thật sự   những gì  nghĩ? ]
[   . ]
Nghi hoặc thì nghi hoặc, Cao Tấn vất vả lắm mới tạo  cơ hội cho Tạ Khuynh, nàng đương nhiên  thể lãng phí, cúi  bước  lồng chó.
Người hầu cận  thấy Tạ Khuynh tiến  liền   lên,  Tạ Khuynh vươn tay ngăn cản.
Chó  thương dễ dàng xúc động cắn , cho nên  miệng đều  bịt lưới sắt. Con chó   thương  nặng,  thoi thóp. Người hầu cận dùng nước rửa vết m.á.u  miệng nó, nó cũng chỉ ư ư hai tiếng  thôi.
Tạ Khuynh vỗ vỗ  hầu cận, dùng ngón tay chấm  nước,  lên mặt đất hai chữ: Cao Nguyệt.
Nhìn thấy cái tên ,  hầu cận tựa hồ  kích động. Tạ Khuynh để  bình tĩnh , tiếp tục : Còn sống?
Người hầu cận liên tục gật đầu.
Tạ Khuynh  : Ở ?
Người đó nghĩ nghĩ, học dáng vẻ Tạ Khuynh, dùng nước  xuống một hàng chữ:
ngõa xá Đông thành, Yên Ly.
Tạ Khuynh cẩn thận , ghi tạc trong đầu, vốn còn  hỏi thêm chút nữa,   thấy tiếng bước chân truyền đến.
Hầu cận cuống quít đổ nước lên mấy chữ hai   , trao đổi ánh mắt với Tạ Khuynh xong,  cúi đầu tiếp tục tắm chó.
Tạ Khuynh bước  khỏi lồng chó, cảm xúc  sa sút. Cao Tấn  gần :
"Ta  trả tiền, chúng   thể mang chó  . Thiếu gia đừng thương tâm."
Tạ Khuynh cố gắng bấm một cái thật mạnh lên đùi , nước mắt như ngọc trai đảo quanh hốc mắt,  rơi xuống. Nàng :
"Lúc nãy   xem, nó giống như sắp  xong . Thật đáng thương!"
Người của cẩu xá  xong vội vàng :
"Ài, mặc kệ con ch.ó  c.h.ế.t  sống  cũng  trả  tiền  nha. Ta sẽ sắp xếp  mang nó , các ngươi cứ mang  là ."
Mê Truyện Dịch