"Nếu ngươi dám chạy,  sẽ câu linh hồn bé nhỏ của ngươi   rắc chút mè lên trực tiếp ăn luôn, để ngươi vĩnh viễn  thể siêu sinh."
Cao Tấn  xong còn đặc biệt  Tạ Khuynh  một động tác *****,  nàng sợ hãi vội vàng che  cái cổ nhỏ yếu ớt của .
Cao Tấn lột lớp vỏ cháy khét bên ngoài ,  lót mấy tầng vỏ quanh nửa củ khoai lang còn đang bốc  nóng đưa cho Tạ Khuynh.
Tạ Khuynh run run rẩy rẩy vươn tay nhận quà 'yêu quái' tặng.
[    bây giờ? ]
[ trong lòng  nghĩ cái gì  cũng ,    còn mắng   nữa ? ]
Cao Tấn lạnh nhạt :
"Ta   thể ngươi liền  mắng ?"
Tạ Khuynh ngẫm  thấy cũng đúng.
[    thể  mắng? ]
[ một ngày  mười hai canh giờ,   mắng ngươi suốt tám chín canh . ]
Cao Tấn bật :
"Ta thu hút ngươi đến  , một ngày mà  mắng tám chín canh giờ a?"
Cao Tấn 'đối đáp trôi chảy' thế , Tạ Khuynh thật sự  trầm cảm.  nàng  thể      động, chứ  thể  suy nghĩ. Nàng càng cố  nghĩ thì não nàng càng nghĩ nhiều hơn ----
[ trò gì đây? ]
[ đối thoại nội tâm ? ]
[ công năng đối thoại   thể đóng  ? ]
[ Như Lai Phật Tổ, Quan Âm Bồ Tát, Vô Lượng Thiên Tôn, Jesus chúa cứu thế, ai cũng , tới giúp  đóng cái công năng   . Tín nữ nguyện cả đời chay mặn phối hợp, tạ ân cứu rỗi. ]
Mới đầu Cao Tấn  thấy cũng bình thường,   sớm ngờ tới Tạ Khuynh   chân tướng sẽ bối rối hoảng loạn, nhưng mà... 'Tín nữ nguyện cả đời chay mặn phối hợp'... Là cái quỷ gì?
"Được , đừng suy nghĩ nhiều quá. Mau ăn ."
Cao Tấn thổi thổi củ khoai lang trong tay Tạ Khuynh,  cầm tay nàng đưa lên miệng nàng, nửa đẩy nửa đút bảo nàng ăn.
Tạ Khuynh cắn khoai lang mà nội tâm  hề d.a.o động, nhạt như nước ốc.
[  cũng   suy nghĩ a. ]
Mê Truyện Dịch
[ nhưng    thể ngăn . ]
[ còn nữa, ngươi   từ lúc nào? Cho nên đây chính là lý do   bại lộ  phận? ]
Rốt cục Tạ Khuynh  nghĩ tới điểm mấu chốt, nghĩ xong liền  sang Cao Tấn, thấy Cao Tấn cũng  nàng  gật đầu.
[ thánh mẫu Maria Vô Lượng Thiên Tôn a, nếu tín nữ  tội, xin các ngài hãy xử phạt , tại   dùng phương pháp  hổ thế  để khiến  sống  bằng chết? ]
Tạ Khuynh hít sâu một , nuốt ngụm khoai lang xuống, tập trung tinh thần, cẩn thận hỏi Cao Tấn một câu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-325-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Có   ... Không cẩn thận mắng ngươi?"
Cao Tấn gật đầu:
"Ừm, cũng còn . Một ngày chỉ ăn mắng ba bữa cộng thêm bữa khuya thôi."
Túm cái váy  là: Không giờ khắc nào   mắng.
Tạ Khuynh che mặt đỡ trán, kiệt lực tự cứu:
"Cái đó,  trời sinh phản nghịch, trong lòng  càng thích ai sẽ càng mắng  đó. Có nhiều chỗ đắc tội, ngài đại nhân đại lượng, đừng chấp nhặt với ."
Cao Tấn  mà như   chằm chằm Tạ Khuynh đang tìm  cách giảo biện, bản lĩnh đổi trắng  đen vẫn   ảnh hưởng chút nào, thậm chí còn vì  kíƈɦ ŧɦíƈɦ mà nâng cao một bậc.
Bất quá ở bên  lâu như , tính nết trong ngoài bất đồng  của nàng Cao Tấn cũng sớm quen , cái  cái  gì  cũng tiếp nhận hết,   cả.
"Theo cách  của ngươi, một ngày ngươi mắng  nhiều như , cũng là vì ngươi thích  ."
Cao Tấn tìm một góc độ xảo trá mà hỏi.
Lúc  Tạ Khuynh mới phát hiện   tự bê đá đập chân , thừa nhận    hổ:
". Thích."
Cao Tấn hài lòng, truy vấn:
"Thích bao nhiêu?"
Tạ Khuynh  sự vô liêm sỉ của   cho tức giận đến   nên lời, sôi m.á.u nghĩ thầm:
[ thích ngươi đến mức  xé ngươi   nuốt từng miếng  bụng. ]
Cao Tấn   sót chữ nào, đáp :
"A! Muốn ăn  luôn. Xem  khanh khanh* thật sự  thích ."
Tạ Khuynh  một câu 'khanh khanh' của   cho cả   khỏe, từ đáy lòng mắng:
[    hổ! ]
[  Phật Như Lai còn  tới thu ngươi về  tọa kỵ*? ]
Cao Tấn   gì, chỉ dùng ánh mắt thấu hiểu hết thảy  Tạ Khuynh chằm chằm. Dù Tạ Khuynh    tiếng lòng Cao Tấn cũng  thể từ trong ánh mắt    mấy chữ: Ngươi  mắng .
Tạ Khuynh  cái bộ não nhiều chuyện hơn cả  hại thảm . Tự thấy bản    bản lãnh 'tâm lặng như nước'  mặt Cao Tấn, tránh cho càng  càng sai, nàng dứt khoát  dậy, vỗ vỗ rơm rạ dính  ống quần, ngẩn đầu ưỡn ngực, cùng tay cùng chân rời .
[ má ơi, quá mất mặt. ]
[  nhanh chóng bỏ chạy  khi bản  mất khống chế mắng . ]
[    còn cõi tâm linh cực lạc nữa... ]
[    những  tu bế khẩu thiền, còn  tu bế tâm thiền. ]