Thác Bạt Chiêu giật giật yếu hầu, hô hào:
"Phụ hãn, Thác Bạt Diên là gian tế, ngài đừng tin ."
 vô luận Thác Bạt Chiêu gào thét thế nào cũng  ai tin .
Sau khi đuổi Thác Bạt Chiêu , Hãn vương lập tức đem  bộ tín nhiệm đặt lên  Lục Hoàng tử, lão tự   ý chỉ, phóng thích chất tử Lễ triều Cao Nguyệt và đoàn sứ thần,  bộ công việc giao cho Thác Bạt Diên xử lý.
**
Bờ sông Ngộ Thủy, hai quân đối diện.
Đội ngũ sứ thần dẫn đầu  tới, Phó soái Võ Uy quân Mạnh Nguyên Đào tự  lãnh binh tiếp ứng, lúc trông thấy Cao Tấn cải trang trong sứ đoàn liền  quỳ xuống hành lễ,  Cao Tấn  tới ngăn :
"Mạnh soái miễn lễ."
Cao Tấn  về hướng Bắc, hỏi:
"Chất tử còn   đưa tới?"
Mạnh Nguyên Đào đang định đáp lời, thám tử  phái  tiên phong  về hồi tin tức:
Mê Truyện Dịch
"Đến  đến . Còn  xe ngựa hoàng thất Bắc Liêu dẫn đầu."
Xe ngựa hoàng thất? Mọi  nghi hoặc.
Tạ Khuynh  bên cạnh Cao Tấn híp mắt , quả nhiên trông thấy phía biên giới  một đội xe cờ xí tung bay,  đó là hoa văn hoàng thất Bắc Liêu. Phía  là một chiếc xe ngựa, phía   một xe chở tù phủ vải đen, và một  hộ vệ Bắc Liêu.
Xe ngựa dừng  ở biên giới, từ  xe bước xuống một nam tử trẻ tuổi khoác áo lông chồn, chính là Lục Hoàng tử Thác Bạt Diên.
Mạnh Phó soái  thoáng qua Cao Tấn, thấy    ý định tiến lên, chính là ý tứ   lộ diện, thế là Mạnh Phó soái liền chủ động lên đón, chắp tay với Thác Bạt Diên:
"Làm phiền Lục Hoàng tử tự  đưa chất tử nước  trở về."
Thác Bạt Diên vươn tay đáp lễ,  lướt qua sứ đoàn, ánh mắt chuẩn xác dừng    Tạ Khuynh, gật đầu thi lễ với nàng.
Tạ Khuynh niệm tình  ở trường đấu thú đưa nước, cũng  khỏi hàng đáp lễ.
Thác Bạt Diên thụ sủng nhược kinh.
Nếu  nhớ  nhầm, hình như đây là  đầu tiên Tạ Khuynh đường đường chính chính thi lễ với , cảm động xong   tiếc nuối, nếu như nàng    Lễ triều... Nếu như hai   cách biệt hai nước.
 duyên phận giữa  với  chính là   đạo lý như .
Hai  đều trung với chủ của riêng , giờ phút   nên giao thoa quá nhiều, Thác Bạt Diên đưa tay  với thủ hạ  lưng:
"Mang chất tử tới đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-356-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Mệnh lệnh truyền , miếng vải đen phủ  xe chở tù  kéo xuống. Cao Nguyệt  trong xe chở tù bỗng nhiên thấy ánh sáng, con mắt  kịp thích ứng.
Cửa xe chở tù  mở ,   ai  tới lôi  như thường lệ, chỉ  một thanh âm bên ngoài truyền tới:
"Mời chất tử xuống xe."
Cả con đường Cao Nguyệt đều  trong xe tối om, chỉ  xe đang , nhưng    tới nơi nào.
Nghĩ thầm, chắc là đang tiễn  lên đường.
Cao Nguyệt ưỡn ngực, chỉnh lý  xiêm áo  ,  kiêu ngạo  siểm nịnh bước khỏi xe chở tù.
Ánh nắng bên ngoài càng gắt hơn, khắp nơi là một mảnh trắng xóa, Cao Nguyệt xuống xe bỗng nhiên ngây ngẩn cả .
Bởi vì  loáng thoáng  thấy bờ bên  rậm rạp tinh kỳ và binh mã như   điểm cuối.
"Chất tử mời sang bên ."
Mời  xuống xe là một hộ vệ Bắc Liêu, khách khách khí khí  phía  dẫn đường, Cao Nguyệt triệt để mơ hồ.
Lúc   đưa tới điểm giao giữa hai nước,  thấy Thác Bạt Diên cùng một nhóm tướng lĩnh lạ mặt,   những tướng lĩnh  mặc khôi pháp Lễ triều.
Thác Bạt Diên chỉ nhàn nhạt liếc qua Cao Nguyệt, phảng phất như hai   hề quen ,  hề gặp ,  lạnh lùng :
"Bây giờ trả chất tử , mong rằng quý quốc hết lòng tuân thủ hứa hẹn, lui binh An Tây."
Mạnh Phó soái kiểm tra Cao Nguyệt từ đầu tới chân, xác định    vết thương gì mới tiến tới đỡ,  ngờ tâm phòng  của Cao Nguyệt nặng, cản bản  cho Mạnh Phó soái chạm tới, vô thức lùi về  tránh né.
Cao Nguyệt  xung quanh một vòng, cuối cùng cũng tìm thấy một vài gương mặt  quen thuộc. Mấy sứ thần dõng dạc hùng hồn  chuyện ở đại điện Bắc Liêu, những hộ vệ c.h.é.m gϊếŧ đẫm m.á.u trong trường đấu thú cũng  ở đây.
Trong thấy bọn họ,   sang binh sĩ bờ bên , rốt cuộc Cao Nguyệt  hiểu chuyện gì xảy .
Hắn  thả về Lễ triều?
Bắc Liêu bỏ qua cho .
Người Lễ triều... Tới đón ?
"Lục điện hạ yên tâm. Sau khi chúng  bình an về quân doanh, sẽ lập tức rút lui." Mạnh Phó soái đảm bảo.
Thác Bạt Diên  ngờ bọn họ sảng khoái như .
Thật sự chỉ để đón Cao Nguyệt thôi ?
Khẳng định còn  nguyên nhân khác.
Bất quá, Thác Bạt Diên  thể nghĩ , mà  cũng   phí đầu óc nghĩ, bởi vì   ý nghĩa. Hắn    hiếu chiến, nếu    ép tới đường cùng, chủ trương của  luôn là  khai chiến với Lễ triều.