Cảm giác thanh âm càng gần hơn, lau mồ hôi lạnh mặt, xoay dậy, những âm thanh phảng phất còn bên tai, Cao Tấn nắm lấy khung giường mạnh mẽ dùng sức, long sàng bằng gỗ tử đàn trong tẩm điện liền vỡ tan từng mảnh phát âm thanh vang dội.
Cung nhân hầu hạ trong ngoài điện thấy đều đồng loạt quỳ xuống đất ngừng run rẩy.
Vạn công công cùng Tô Biệt Hạc tiếng mà , thấy long sàng đứt gãy, tơ lụa minh hoàng trải tán loạn đất.
Cao Tấn mặt âm trầm rời , Tô Biệt Hạc theo sát, Vạn công công khi cung tiễn hai rời , vội vàng gọi tiến điện tu chỉnh.
Trong Ngự Hoa viên dạo chốc lát, Cao Tấn phát hiện chính trừ Ngưng Huy cung còn chỗ .
Hắn những âm thanh trong đầu từ mà đến, cũng vì cái gì ở bên cạnh Tạ thị liền thể an giấc, hết thảy vấn đề ai thể cho đáp án.
Mà cũng cách nào kể với ngoài, càng nghĩ càng thấy dị trạng trong đầu tựa hồ chỉ liên quan đến Tạ thị.
Cao Tấn , trầm giọng : "Đi Ngưng Huy cung."
"Vâng." Tô Biệt Hạc hồi: "Nương nương hôm nay thuần phục ngựa tựa hồ thương, Bệ hạ vặn thể xem."
Cao Tấn nhớ tới Tạ thị lớn mật ở chuồng ngựa, sắc mặt càng âm trầm:
"Nhìn cái rắm! Cần gì quan tâm sống c.h.ế.t của nàng."
Tô Biệt Hạc dám nữa.
**
Rất nhanh Cao Tấn liền tới Ngưng Huy cung mà hề tới, mấy ngày nay cung nhân Ngưng Huy cung cũng quen Cao Tấn mà giá lâm.
Cao Tấn để ý tới cung nhân đang quỳ đất, trực tiếp tới tẩm điện của Tạ thị.
Còn tới gần thấy một tiếng gọi thê thảm từ tẩm điện Tạ thị truyền đến:
"A! Đau ~ đau a, ma ma."
"Aaaa. . . ! !"
"Ma ma, huhu đau. . . huhu a, đau."
Liên tiếp vài tiếng kêu thảm bước chân Cao Tấn luống cuống , cơ hồ là chạy chậm qua, Tô Biệt Hạc nào đó ảnh như mũi tên rời cung, nghi hoặc lúc c.h.é.m đinh chặt sắt cùng 'Nhìn cái rắm, cần gì quan tâm sống c.h.ế.t của nàng' là ai.
Cao Tấn đợi cung nhân liền tự đẩy đại môn tẩm điện, bước nhanh nội điện tới tấm màn rũ xuống đất.
Xuyên thấu qua tầng tầng màn, Cao Tấn thấy Tạ thị giường xoay sang chỗ khác, quấn chặt lấy y phục .
Lúc Cao Tấn thấy Khương ma ma cùng mấy cung tỳ đỏ cả mắt, các nàng đối Cao Tấn hành lễ:
"Tham kiến Bệ hạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-36-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Cao Tấn lực chú ý đều đặt Tạ thị đang ở tấm màn, hỏi Khương ma ma mắt đỏ bừng:
"Quý phi như thế nào?"
Nói tới cái , nước mắt Khương ma ma giống như chuỗi vòng hạt châu đứt lộp độp rơi xuống, lòng Cao Tấn bỗng nhiên nặng nề. Tạ thị. . . Không ?
Chờ nổi Khương ma ma trả lời, Cao Tấn một tay xốc màn lên, liền thấy Tạ thị đang giữa giường, bởi vì đầu , y phục vai thơm tụt xuống.
Mê Truyện Dịch
Nàng Cao Tấn, mị hoặc nháy đôi mắt to tròn, kiệt lực dáng vẻ đáng thương, nhưng mà trong lòng thầm:
[ ai nha, tới thêm một, phiền chết! ]
[ ải của Khương ma ma sắp qua , tới , còn diễn hí thêm nữa. ]
[ nước mắt lão tử hạn! ]
[ lát nữa giọt nào . ]
"Bệ hạ, nương nương còn vài chỗ thoa thuốc." Khương ma ma quỳ gối bên giường .
Nhìn nàng là thật tâm đau Tạ thị, đáng tiếc nàng thanh âm trong lòng Tạ thị, ý nghĩ thực sự của Tạ thị.
Cái nữ nhân trong ngoài đồng nhất !
Cao Tấn nếu tới, đương nhiên sẽ nữa, đối Khương ma ma :
"Đem thuốc lưu , trẫm Quý phi thoa."
Khương ma ma thất thần còn lên tiếng, Tạ Khuynh trong lòng liền rên vang:
[ cái gì? Ta cũng cần cẩu hoàng đế giúp thoa thuốc! ]
"Bệ hạ một ngày trăm công ngàn việc đủ mệt mỏi, nào dám phiền Bệ hạ. Hãy để Khương ma ma thoa ." Tạ Khuynh tội nghiệp giữ c.h.ặ.t t.a.y áo Khương ma ma.
[ đùa, Khương ma ma dễ gạt, cẩu hoàng đế thì chắc. ]
Cao Tấn trong lòng lạnh, trực tiếp xuống mép giường:
"Còn ?"
Lời , Khương ma ma cùng mấy cung tỳ phục vụ nơi nào còn dám lưu . Khương ma ma mặc kệ Tạ Khuynh đủ kiểu , dứt khoát rút tay áo:
"Vâng, nô tì cáo lui."
Khương ma ma dẫn bọn cung tỳ trong điện nối đuôi ngoài, Tạ Khuynh gọi cũng , nhanh liền thấy thanh âm cửa điện đóng kín, bên trong tẩm điện lớn như chỉ còn Tạ Khuynh cùng Cao Tấn mắt to trừng mắt nhỏ.
Cao Tấn cầm lấy dược cao: "Bị thương chỗ nào ?"