Cao Tấn đặt đồ ăn lên bàn đá, hỏi bọn :
"Ngày mai các ngươi liền  ? Có cần trẫm phái binh hộ tống?"
TL Kỳ :
"Mấy năm mất nước , dân chúng tứ tán lưu ly, trong cương vực nhiều thêm  ít thế lực. Bất quá Mạnh Phó soái  phụng chỉ phái cho chúng  một chi hai ngàn binh, cùng  Nam Cương bình loạn. Ân tình  , từ  xuống  Nam Cương  đều nhớ ơn Bệ hạ."
Nói xong, TL Kỳ   cúi đầu với Cao Tấn, Cao Tấn  đỡ dậy, :
"Bình loạn  dễ, nếu  nan đề cứ tùy thời tìm trẫm, trẫm nhất định tuân thủ hứa hẹn giúp ngươi phục hưng Nam Cương."
Khi Cao Tấn    phận TL Kỳ cùng Tô Biệt Hạc, liền chủ động xuất kích tìm họ  điều kiện, kết minh ước.
Sự tình Nam Cương cấu kết với Thẩm Thiên Phong, Cao Tấn sẽ bỏ qua chuyện cũ, chỉ cần Nam Cương phối hợp diệt trừ Thẩm Thiên Phong,  đó giải Nhiếp hồn cổ, Cao Tấn sẽ trợ giúp Nam Cương phục quốc, thu phục cương vực.
Hiện giờ Nam Cương  tuân thủ hứa hẹn, giải cổ độc   Cao Tấn, cũng phối hợp diệt trừ Thẩm Thiên Phong, chuyện bọn họ đáp ứng   , tiếp theo là chuyện Cao Tấn  .
TL Kỳ  nữa cảm tạ:
"Đa tạ Bệ hạ. Ngày mà Nam Cương phục quốc, sẽ cam nguyện phụ thuộc Lễ triều, trong vòng trăm năm vĩnh viễn  động can qua."
Ai  thể nghĩ tới, mối quan hệ ngoại giao trăm năm giữa Nam Cương cùng Lễ triều  đạt thành trong một tòa tiểu viện nông gia tầm thường thế .
Cao Tấn tới tìm Tạ Khuynh, TL Kỳ cùng Tô Biệt Hạc tiếp tục ở  cũng  tiện lắm, liền chủ động cáo từ. Cao Tấn cùng Tạ Khuynh  ngoài tiễn hai  .
Tô Biệt Hạc lên ngựa , nghĩ tới nghĩ lui vẫn  tới  mặt Cao Tấn, cung kính dập đầu lạy ba cái cáo biệt:
"Bệ hạ, thần sẽ  bao giờ quên những năm tháng cùng Bệ hạ tắm m.á.u chiến đấu, Bệ hạ vĩnh viễn là Bệ hạ của thần, bất cứ lúc nào ngài gọi thần, thần muôn  c.h.ế.t  chối từ."
Cao Tấn đỡ  Tô Biệt Hạc dậy, ôm lấy, quần thần lưu luyến chia tay.
TL Kỳ cùng Tô Biệt Hạc giục ngựa rời , Cao Tấn cùng Tạ Khuynh  cạnh cửa ai cũng   chuyện, vẫn luôn dõi mắt theo bóng dáng hai con ngựa từ từ biến mất trong ánh từ dương ở chân trời.
"Các ngươi thông đồng lúc nào?" Tạ Khuynh hỏi Cao Tấn.
Cao Tấn   chuyện, chỉ vươn cánh tay dài ôm lấy bả vai Tạ Khuynh,  khách khí dựa nửa  lên  nàng, buồn bã ỉu xìu :
"Ngày mai  cũng  ."
Lòng Tạ Khuynh căng thẳng, gật đầu nhẹ:
"Ừm,  ."
Cao Tấn hỏi nàng:
"Còn ngươi?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-367-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Tạ Khuynh  thẳng  một lát, đẩy cánh tay  đang khoác lên vai  ,   trong viện:
"Ở  đây a."
Cao Tấn cùng nàng  viện, đóng cửa sân , như nhất gia chi chủ khóa cả ba chốt cửa.
Tạ Khuynh xoay , thấy Cao Tấn  về hướng nàng, lúc  mặt trời chiều  ngã về Tây, hào quang đỏ chiếu  lưng Cao Tấn, như phủ một tầng ánh kim cho , cả  lập lòe tỏa sáng.
"Ngươi chắc ?" Cao Tấn nghiêm mặt hỏi Tạ Khuynh.
Tạ Khuynh vô thức né tránh ánh mắt : "Chắc a."
Cao Tấn   chuyện, cứ như   Tạ Khuynh chằm chằm,  đến mức lòng nàng run rẩy,  nhịn  nghĩ:
[    gì? ]
[  thật sự   kinh thành. ]
Mê Truyện Dịch
[ phí nhiều sức lực như  mới hồi biên quan, giờ    trở về, giày vò lắm thế. ]
Cao Tấn chính là đang chờ tâm lý Tạ Khuynh hoạt động,   thì   gì nữa, đem thịt cá rau quả lúc nãy đặt  bàn đá xách  phòng bếp.
Tạ Khuynh  bóng dáng ủ rũ ỉu xìu của , trong lòng  khó chịu:
[ biểu cảm gì đó hả? ]
[    câu nào hết ? ]
[     là   mà. ]
Nghĩ đến đây, Cao Tấn bỗng nhiên  đầu rống lớn một câu:
"Biết , ngươi đừng   mãi."
Tạ Khuynh    giật nảy , sững sờ  . Cao Tấn rống xong phẫn nộ   tăng tốc bước  bếp.
Tạ Khuynh  thể hiểu  cơn giận bất thình lình  của ,   theo  gì đó, nhưng  sợ tạo hy vọng cho . Có một  nhất định  quyết đoán.
Dù  nàng cũng  quyết định, từ nay về  sẽ lưu  biên quan. Ngày mai  về kinh thành,   Hoàng đế như cũ, tam cung lục diện bảy mươi hai phi tần, suиɠ sướиɠ miễn bàn.
Tạ Khuynh ở biên quan chán thì sẽ  Mạc Bắc,  Giang Nam, Vân Quý gì đó, thiên hạ to lớn, địa phương thú vị nhiều như thế, Tạ Khuynh   cả đời, chơi cả đời cũng  thể  hết từng tấc non sông.
Còn tình cảm gì đó,  khi tách   sẽ dần phai nhạt, chỉ cần chút thời gian,   vấn đề lớn.
Nghĩ như , Tạ Khuynh liền  theo  bếp, trực tiếp  hậu viện dọn dẹp.
Viện nhà nàng nhỏ, nàng  trong hậu viện  thể   động tĩnh trong bếp, thỉnh thoảng  thể ngửi thấy mùi thơm mê  truyền tới, đem con sâu tham ăn trong bụng Tạ Khuynh câu lên mấy . Nàng dùng tự chủ cực lớn mới    bếp.