Lỗ tai Tạ Khuynh chỉ   tiếng nước khi rửa chén, tiếng bát đĩa va chạm, tiếng gió, tiếng rượu, tiếng Cao Tấn nuốt rượu xuống bụng...
Có chút bực bội.
 lúc , Cao Tấn  dậy khỏi ngạch cửa,  tới   mặt Tạ Khuynh đang rửa chén. Tạ Khuynh ngửa đầu  , đôi mắt hai  chạm .
Tạ Khuynh cho là    gì đó, nhưng nàng ngẩng đầu đến mỏi cả cổ,  vẫn im lặng. Không thể nhịn  nữa, Tạ Khuynh hỏi:
"Ngươi  gì ?"
Cao Tấn hít sâu một , giống như gom dũng khí,  xổm xuống mặt đối mặt với Tạ Khuynh, rốt cục mở lời:
"Ta... Ngày mai  ."
Ánh mắt Tạ Khuynh né tránh, gật đầu nhẹ:
"À,   a."
Cao Tấn nhéo cằm Tạ Khuynh, kéo mặt nàng  đối diện với :
"Ta  ngày mai  . Ngươi cho chút phản ứng  ?"
Hai tay Tạ Khuynh  là nước, đột nhiên   nắm cằm,  tránh ,  táo bạo hỏi:
"Ngươi  phản ứng gì? Ta     ."
Thần sắc Cao Tấn như kiểu rèn sắt  thành thép, buông Tạ Khuynh ,  vòng vo với nàng nữa:
"Đêm nay  lưu ."
Tạ Khuynh ngây ngốc   một lát,  đầu tiếp tục rửa chén, đáp một câu lạnh như băng:
"Không ."
Cao Tấn vòng sang đối diện Tạ Khuynh,  xuống chất vấn:
"Vì   ? Ngày mai   hồi kinh , ngươi  theo  về,   ngày tháng năm nào ngươi mới  thể gặp  ? Ngươi chẳng  chút  nỡ nào ?"
Tạ Khuynh vớt cái chén cuối cùng lên khỏi nước, lạnh nhạt trả lời:
Mê Truyện Dịch
"Ngươi suy nghĩ nhiều."
Nói xong Cao Tấn xua Cao Tấn tránh , đừng cản đường nàng đổ nước. Cao Tấn đè chậu nước , kiên trì :
", là  nghĩ nhiều . Là   nỡ bỏ ngươi, nên   lưu ."
Tạ Khuynh đoạt lấy chậu nước, mãnh liệt cự tuyệt:
"Vậy cũng  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-369-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Cự tuyệt Cao Tấn xong, Tạ Khuynh bưng chậu nước đổ sang hướng khác,  đó cấp tốc đem chén đĩa sạch đặt  chậu  bưng  bếp, nhanh gọn  một động tác thừa,   liền  là đang trốn tránh Cao Tấn.
Tạ Khuynh  chút chột , sợ động tác của  chậm sẽ  Cao Tấn   manh mối.
Kỳ thật hai  cũng   nam nữ  lập gia đình,   phu thê hai năm , loại chuyện  nhiều một đêm ít một đêm cũng   gì khác biệt. Chỉ là Tạ Khuynh  dám, nàng sợ để Cao Tấn ở  thêm một đêm, lòng nàng vốn kiên định sẽ lung lay.
Sau  hai  sẽ  gặp  nữa, cần gì  tạo thêm hồi ức,  quên  phiền toái.
Tạ Khuynh lau khô từng cái bát sạch trong chậu,  úp lên kệ bếp.
Cao Tấn từ ngoài  , Tạ Khuynh vờ như  , cũng   đầu , đến khi Cao Tấn  tới  lưng nàng, ôm lấy nàng từ phía .
Thân thể Tạ Khuynh cứng đờ, cũng ngừng lau chén. Nàng  kéo cái tay đang siết vai nàng của Cao Tấn xuống,  còn  Cao Tấn siết chặt hơn, đến mức Tạ Khuynh phát  một tiếng kêu đau.
Cao Tấn vội vàng nới lỏng tay , hỏi:
"Làm đau nàng?"
Không    do uống rượu   mà thanh âm của  khàn khàn, Tạ Khuynh bỗng dưng mềm lòng, lắc đầu:
"Không  việc gì."
Nghe nàng   , Cao Tấn ôm chặt vai nàng  nữa, cúi , vùi trán  hõm vai Tạ Khuynh, giọng buồn bã truyền tới từ phía :
"Ta  sớm  nàng là Tạ Khuynh, nhưng   dám  . Sợ   nàng sẽ bỏ ."
Cao Tấn   lưng Tạ Khuynh kể chuyện cũ, thanh âm  đặc biệt bi thương.
"Ta đoán  sai, ngay từ đầu nàng    ý định ở  trong cung.   vẫn ôm hy vọng."
Lòng Tạ Khuynh ngũ vị tạp trần, :
"Ngươi đừng  nữa,  và ngươi vốn  chung đường. Xem như  mơ , tỉnh giấc thì ai về chỗ nấy."
Cao Tấn phảng phất như    lời Tạ Khuynh , tiếp tục kể chuyện cho nàng :
"Lúc đó  soán vị căn cơ bất ,  sợ phụ  nàng tay cầm trọng binh, bất đắc dĩ mới  cưới đích nữ Tạ gia  cung để kiềm chế ông.  mà ai ngờ trời xui đất khiến,  tiến cung  là nàng. Lúc   Tạ Nhiễm bên cạnh   mà  là nàng giả trang, lòng  miễn bàn  bao nhiêu cao hứng."
Tạ Khuynh tự giễu  một tiếng:
"Thôi , là  thì  cái gì mà cao hứng? Bị một món đồ giả lừa dối xoay quanh, ngươi hận c.h.ế.t  mới đúng chứ."
Cao Tấn  lắc đầu:
"Không , nàng  hiểu. Ta... Nhớ nàng,   một năm hai năm. Lúc ở Tịnh Châu  nhớ nàng, về   Hoàng đế cũng nhớ nàng, nhưng khi đó trong ngoài cung đều bất , bản   cũng ăn bữa nay lo bữa mai,   rảnh rỗi nữ nhi tình trường."
"Khi đó  cảm thấy kiếp    duyên với nàng,  hy vọng xa vời nữa. Nữ nhân  giá trị lợi dụng cũng  lấy, nữ nhân  quan trọng cũng nuôi trong hậu cung, cho các nàng ăn sung mặc sướng, để phụ  các nàng an tâm  việc cho trẫm."