"Lúc cưới Tạ Nhiễm  cũng nghĩ như . Thân phận Tạ Nhiễm , đích nữ Tạ gia, ngoại gia là Thái Quận vương phủ, đặt bên  thì hai nhà Tạ Thái đều   kiềm chế. Huống chi Tạ Nhiễm còn là tỷ  với nàng, dung mạo nhất định  mấy phần giống . Ta    duyên với nàng thì để một   chút giống nàng ở bên cạnh cũng ."
Tạ Khuynh  đến đây  khỏi giãy dụa khỏi n.g.ự.c Cao Tấn, xoay  mặt đối mặt với , hồ nghi   chằm chằm, giống như  từ ánh mắt phân biệt xem   thật  giả.
[ ngươi  như  thật mơ hồ. ]
[   như Tạ Nhiễm là thế  của  ? ]
Cao Tấn  ngần ngại gật đầu:
"Chính là thế."
Tạ Khuynh khiếp sợ:
"Không  chứ, ngươi  dối cũng  cho đáng tin một chút  ? Ta gặp ngươi hồi nào? Dựa  cái gì mà ngươi nhớ mãi  quên? Ngươi  ở  cũng  thể  hưu  vượn ."
Lần gặp gỡ giữa Cao Tấn và Tạ Khuynh, tính tới tính lui cũng chỉ  một  lúc còn bé.
Lần đầu tiên gặp  trong đầm lầy, qua một đêm, ngày thứ hai hồi quân doanh. Khoảng thời gian một ngày một đêm đó, Tạ Khuynh cũng  thể nhớ hết nàng đánh  bao nhiêu , mắng  bao nhiêu trận, như  mà  cũng  thể nhớ mãi  quên, Tạ Khuynh thật sự phục .
"Trong mắt nàng,  là loại  vì  ở  mà bịa đặt lung tung ?" Cao Tấn chất vấn.
Tạ Khuynh gật đầu, :
"Quan trọng là mấy thứ ngươi    đáng tin."
"Sao   đáng tin?" Cao Tấn hừ hừ:
"Bất quá cũng đúng, đối với loại ngươi vô tâm vô phế như nàng, cái gì cũng  đáng tin hết. Vốn dĩ  tâm sự chuyện cũ với nàng, mà nàng  thế ,  còn trò chuyện thế nào  nữa?"
Tạ Khuynh chớp chớp đôi mắt vô tội, cúi đầu  thoáng qua bàn tay  vẫn luôn siết lưng nàng:
"Dáng vẻ  của ngươi cũng  giống trò chuyện a. Nếu thật sự  trò chuyện nổi nữa thì ngươi  là ."
Vẻ mặt Cao Tấn đầy bi thương:
"Nhìn   ,  nàng  tim  phổi nàng còn  thừa nhận. Ta   đến mức  mà nàng vẫn còn   ?"
Đầu óc Tạ Khuynh bắt đầu mơ hồ:
"Ngươi  đến mức nào? Được thôi, coi như ngươi  thật , nhưng ngày mai ngươi  hồi kinh,  thì đánh c.h.ế.t cũng   về. Ngươi lưu  một đêm  ý nghĩa gì?"
Đôi mắt Cao Tấn xoay chuyển, :
"Có ý nghĩa!"
"Cái gì?"
"Với   ý nghĩa  lớn."
"Ý nghĩa gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-370-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Ta  nỡ bỏ nàng,   khi   ôm nàng một cái."
"..."
"Lại , nếu ở    cũng   gì khác biệt,  giữ   đối với nàng chẳng  cũng y như  ? Vì cái gì  nhất định  ?"
"..."
Tạ Khuynh  dắt  lòng vòng, suy nghĩ những lời Cao Tấn , hình như cũng   gì .
Kết quả là.
Sau nửa canh giờ, Tạ Khuynh rửa mặt xong   mép giường --- trong phòng của Tạ Nhiễm. Bởi vì phòng của nàng ngày đó nhịn   động thủ với Cao Tấn,   hai  liên thủ hủy , giường cũng sập .
Tạ Khuynh  nghiêm chỉnh bên giường, giống như tân nương  trong hỉ phòng đợi tân lang, một phần chờ mong, hai phần khẩn trương, bảy phần hối hận.
Mê Truyện Dịch
[    đồng ý chứ? ]
[    hảo tụ hảo tán, từ đây đường ai nấy ,  bao giờ gặp  ? ]
[   một lát  mắc mưu . ]
[ giờ thì  , lúc đầu định ngày mai chia tay, đêm nay còn hẹn  b.ắ.n pháo,    quá thoáng  ? ]
[ hiện tại đổi ý còn kịp ? ]
[ nhưng  cũng  rửa mặt ,  quần áo cởi giày , giờ đuổi  thì hình như quá  kiêu. ]
[ ai nha, thật là gây nghiệp chướng a. ]
[ chuyện gì  trời! ]
Trong lòng Tạ Khuynh líu lo  ngừng,  hối hận  ảo não, mà tất cả thanh âm đều im bặt  khi  thấy Cao Tấn.
Thân  của Cao Tấn *****, ***** mặc qυầи ɭóŧ,  cổ vắt một cái khăn mặt khô mát, tóc  lau qua nhưng vẫn ướt sũng.
Không  vì , lúc  Tạ Khuynh   dám  thẳng Cao Tấn, rõ ràng trong cung   phu thê hai năm,  chỉ đổi  cảnh, nàng  cảm thấy như đang yêu đương vụиɠ ŧяộʍ ?
Trong gian phòng chỉ thắp một ngọn nến, ánh sáng kém hơn trong cung   bao nhiêu, cảnh vật xung quanh cũng khác  như trời với đất, Tạ Khuynh phát hiện tối nay nàng còn khẩn trương hơn  đầu tiên  cung thị tẩm.
Sau khi Cao Tấn bước ,   đóng cửa phòng ,  tới  mặt Tạ Khuynh, lấy cái khăn vắt  cổ xuống vòng qua  cổ nàng, cúi xuống hôn hai cái lên đôi môi mềm.
Lòng Tạ Khuynh nổi trống, đưa tay chặn giữa hai , lắp bắp  một lý do  giống lý do:
"Cái đó... Uống, uống nước ."
Cao Tấn hỏi: "Nàng khát ?"
Tạ Khuynh liên tục gật đầu.
Cao Tấn  tới bên bàn, rót chén nước tự đưa đến bên miệng Tạ Khuynh, Tạ Khuynh  tự uống  cũng  cho,  uống ngay  tay . Cao Tấn lấn tới,  đẩy ngã nàng, Tạ Khuynh  nhịn   hô lên: