"Đây, đây  là cái gì. Ngươi   thấy bộ dạng của đại tiểu thư ? Có khác gì nam tử , Bệ hạ  xem nàng như hảo     cũng khó ."
Tín quốc công phu nhân  bà chọc , Thái thị cũng  theo, tim  như  một tảng đá lớn đè ép  thở nổi, bề ngoài vẫn  cố giả vờ điềm nhiên như   việc gì chiêu đãi khách khứa, còn  trộm phân tâm  xem cầm sư đang đánh đàn  đài, cổ họng bà nghẹn ứ, nhưng   cách nào.
Cầm sư giờ   Bệ hạ che chở, Thái thị  động thủ  là  thể nào, bà cảm thấy chuyện  dối  giống như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn, càng lăn càng nặng, càng lăn càng khó dừng ...
*
Tạ Khuynh   cửa sổ phía Tây của Thiên viện,  uống rượu  ngắm bầu trời đêm,  đông  ánh trăng cũng  thấy.
Thật   xúc động trở về  gì,   những khuôn mặt giả dối , chịu tức oan uổng.
Tiền viện giăng đèn kết hoa,  đùa huyên náo, tiếng đàn lượn lờ truyền tới,  cần tận mắt  Tạ Khuynh cũng  ở đó náo nhiệt bao nhiêu, so với tiểu viện của nàng phảng phất như hai thế giới.
Nàng đương nhiên  Thái thị quỳ xuống năn nỉ nàng đừng vạch trần Tạ Nhiễm là kế sách tạm thời, nhưng Tạ Khuynh vẫn mềm lòng bỏ qua, chỉ vì nàng thấy  ý niệm  bảo vệ hài tử của  mãnh liệt từ   Tạ thị.
Loại ý niệm  là thứ từ nhỏ vô   thức giấc giữa đêm khuya Tạ Khuynh âm thầm chờ đợi.
Lão Tạ đối với nàng  , nhưng   ôn nhu, lúc Tạ Khuynh còn  nhỏ yếu, nàng  vô cùng hy vọng một mẫu   thể cho nàng cái ôm ấp áp, ngăn cản những lúc lão Tạ rèn luyện nàng, an ủi nàng những khi nàng  thương, sinh bệnh, đau lòng, một  để nàng  nũng  cần kiêng nể.
 mà  .
Từ nhỏ ở bên cạnh chiếu cố Tạ Khuynh chỉ  những lão bà tử, mà còn  đổi tới đổi lui.
Tạ Khuynh  hề  tình thương của   tư vị gì, cho nên khi trưởng thành, thứ nàng  thể chịu đựng nhất chính là mẫu  yêu thương nữ nhi .
Nàng  Thái thị   lòng , nhưng   nỡ đả kích phần tình cảm thiêng liêng xưa nay nàng cầu mà  .
[ thật  nó đồ phá hoại! ]
[  cũng là cái đồ ăn no rửng mỡ, trở về  gì! ]
[ ngày mai  liền! ]
[ cái chỗ quỷ quái  ghê tởm quá! ]
[ nhưng mà chỗ Cao Tấn... Có nên  xem một cái ? ]
[ phi phi phi! Xem cái cọng lông! ]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-389-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
[ đều là do , lão tử mới xúc động trở về chịu cục tức ! ]
[ khốn kiếp! Vương bát đản! Chó má! ]
Bỗng nhiên cửa phòng   bên ngoài mạnh mẽ đẩy , gió lạnh hỗn loạn len lỏi , một bóng  xuất hiện bên cạnh cửa, dùng giọng điệu cực kỳ bất mãn chất vấn Tạ Khuynh:
"Êy, cũng    khi dễ ngươi,  ngươi cứ chăm chăm   mà mắng?"
Tạ Khuynh từ  cửa sổ nhảy xuống,  tên hỗn đản  mời mà đến ,   câu nào ném vò rượu trong tay về phía , may mắn Cao Tấn  sớm  chuẩn , nhanh tay lẹ mắt tiếp , còn một tay  bao trùm lên nắm đ.ấ.m của Tạ Khuynh đang vung  mặt , ôm  lòng.
Rốt cuộc  ôm     tâm tâm niệm niệm lâu thật là lâu, phí sức chín trâu hai hổ mới lừa về .
Tạ Khuynh giãy giụa vài cái liền từ bỏ,   nàng  thoát  , mà là do Cao Tấn ôm quá thoải mái.
Không  vì , cái ôm của Cao Tấn cũng  mềm mại như của mẫu  trong tưởng tượng của Tạ Khuynh, thậm chí còn  chút cứng, nhưng giờ phút  Tạ Khuynh vẫn thực tham luyến.
Đại khái đây là  duy nhất xuất hiện và ôm nàng lúc nàng mất mát. Cho nên dù   đáng giận, Tạ Khuynh cũng nguyện ý cho  ôm chốc lát.
Cảm giác   trong n.g.ự.c phá lệ dịu ngoan, Cao Tấn ngược   chút  thích ứng, đưa tay ***** mấy cái lên gò má nàng, dùng ngón trỏ nâng cằm nàng lên mặt đối mặt với , thấp giọng hỏi:
"Ủy khuất thật ?"
Mê Truyện Dịch
Tạ Khuynh dùng Thiết Sa chưởng đánh lên mu bàn tay Cao Tấn, đẩy  , lẩm bẩm  :
"Ai ủy khuất."
Cao Tấn xoa mu bàn tay, cùng nàng   phòng, nắm bờ vai nàng xoay , bưng mặt nàng trán chống trán , để Tạ Khuynh   trốn tránh ánh mắt cũng  .
Nàng trầm mặc dị thường  Cao Tấn đau lòng  chết, :
"Trẫm  diệt bà !"
Cao Tấn hối hận    chừa  mặt mũi cho Thái thị, vì   Tạ gia quá khó coi,  chỉ  động tới Thái thị liền ngừng tay, nhưng đó là  khi  thấy dáng vẻ Tạ Khuynh  vui, nếu   thấy sớm một chút,   sẽ  đối đãi uyển chuyển như thế.
Tạ Khuynh giữ c.h.ặ.t t.a.y Cao Tấn:
"Diệt cái gì mà diệt! Ngươi  mạng lão Tạ hả?"