Cọc bẩm báo xong việc lui xuống, Cao Tấn bồn hoa cắt trụi, ngũ vị tạp trần.
Lúc Vạn công công tiến đến thông truyền: "Bệ hạ, Quý phi nương nương cầu kiến, là tự tay hầm chút canh bổ."
Ban ngày nhắc , ban đêm nhắc quỷ, nhắc liền tới.
Tô Biệt Hạc âm thầm ăn dưa, Cao Tấn nghiến răng nghiến lợi:
"Nàng, còn, dám, đến! Cho nàng !"
Vạn công công phát giác vẻ mặt và giọng của Bệ hạ chút đúng, cũng dám hỏi nhiều, khom lui .
Chỉ chốc lát , Tạ Khuynh liền tự bưng canh đến.
Tiến liền thấy cẩu hoàng đế đang tu bổ bồn hoa, Tô Biệt Hạc thì ở một bên yên tĩnh chỉnh lý sa bàn, khung cảnh ấm áp hài hòa đến lạ, trong lòng khỏi cảm thán:
"Thần thấy Bệ hạ gần đây vất vả, cố ý hầm chút canh mang tới."
Tạ Khuynh đem canh để ở một bên, thử độc cho Cao Tấn, Cao Tấn bồn hoa cũng thèm đầu nàng, lạnh lùng đáp trở về câu:
"Không cần, trẫm đói bụng."
Động tác múc canh của Tạ Khuynh dừng một chút, trong lòng nhịn bộc lộ 'chân tình':
[ đưa canh chú trọng là cái quá trình, ? ]
[ phi tử nào đưa canh cho ngươi vì sợ ngươi ăn đủ no hả? ]
[ thể quá trực nam! ]
Ngoài miệng : "Vậy chờ Bệ hạ khi đói bụng uống."
"Ừm." Cao Tấn cao lãnh ứng tiếng, đó... liền đó.
[ ê vị đại ca , ngươi khó ở quá nha! ]
[ chỉ "Ừm" một cái, tiếp thế nào? ]
Tạ Khuynh u oán chằm chằm bóng lưng Cao Tấn một lúc lâu, đều , Tạ Khuynh đành tìm đề tài khác mới thể tiếp tục lưu , thấy Tô Biệt Hạc đang thu thập sa bàn, cũng gần xong, Tạ Khuynh qua hỏi:
"Tô thống lĩnh cần hỗ trợ ?"
Tô Biệt Hạc nhanh chóng liếc qua tấm lưng rõ ràng khẽ động của Cao Tấn, đối Tạ Khuynh bất đắc dĩ một tiếng: "Không dám phiền nương nương."
[ quào, Tô phi cẩu hoàng đế gì? ]
[ chẳng lẽ tới lúc. ]
[ quấy rầy các ngươi ở trong thế giới hai ân ái? ]
[ thể nào, tươi sáng càn khôn hai ngươi ân ái? ]
"Không ."
Tạ Khuynh xong đang động thủ, liền Cao Tấn ở một bên lớn tiếng trách mắng:
"Sa bàn trọng địa, phận sự chớ gần."
Tạ Khuynh giật nảy , mới vươn tay lập tức rụt trở về, Tô Biệt Hạc thấy nàng hổ, đỡ một câu:
"Đa tạ nương nương, thần cũng sắp thu thập xong."
Mê Truyện Dịch
Tạ Khuynh mỉm đáp , xem như hiểu rõ ý tứ đuổi khách của Cao Tấn, xoay phúc với :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-40-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Thần tới lúc, thần cáo lui."
[ cẩu hoàng đế, ngươi dục cầu bất mãn ? ]
[ ăn thuốc nổ hửm! ]
[ coi như quấy rầy lúc ngươi cùng Tô phi mật ngọt ngào, ngươi nhẹ nhàng với một câu là ! ]
[ đau trứng, sớm tới. ]
[ uổng nồi nước canh! ]
Tạ Khuynh thở phì phì cửa, Cao Tấn xoa bóp mi tâm dáng vẻ như sắp sụp đổ.
Tạ Khuynh bước một chân qua ngưỡng cửa, Cao Tấn gọi nàng :
"Ngươi việc gì ?"
Tạ Khuynh dừng bước, giấu mừng thầm, giả vờ vô tội: "Thần . . . Không việc gì a."
[ việc việc chứ. ]
[ ngươi mau tranh thủ thời gian hỏi một câu nữa, cho cái bậc thang thì liền cho ngươi . ]
"Không việc gì ngươi ." Cao · từng săn sóc là gì · Tấn vô tình khoát tay.
Tạ Khuynh thấy thế, vội vàng tiến lên bồi: "Kỳ thật vẫn là một chút."
Cao Tấn đỉnh lông mày nhíu chặt, một bộ dáng tùy thời đuổi Tạ Khuynh , Tạ Khuynh tranh thủ thời gian :
"Thần con Hãn Huyết Mã thương . "
Cao Tấn nhíu mày: "Hãn Huyết Mã?"
Tạ Khuynh liên tục gật đầu, dáng vẻ mặt mày hớn hở Cao Tấn trong lòng nổi hỏa, trầm giọng hỏi:
"Ngươi ngựa cái gì?"
[ cẩu hoàng đế chuyện gì chứ? ]
[ ngựa trừ cưỡi nó, còn thể gì? ]
Cao Tấn: . . .
"Thần thích nó." Tạ Khuynh : "Bệ hạ liền đem nó cho ."
[ đến cùng cho ? Có cho khôngg? Có cho khônggg? ]
[ nếu dám cho thì sẽ. . . Nũng nịu! ]
Cao Tấn hít sâu một , ngẩng đầu xà nhà, động tác Tạ Khuynh cảm thấy hiểu nổi, cũng theo hướng mắt lên xà nhà, xem nhận chỉ thị gì của thần linh .
_(:з” ∠)_
"Nếu Quý phi thích, cho ngươi là ."
Cao Tấn duy trì tư thế ngửa đầu .
Tạ Khuynh mừng rỡ, cảm tạ ngọt sớt:
"Đa tạ Bệ hạ! Vậy thần cáo lui, quấy rầy cùng Tô thống lĩnh. . . 'Thương nghị quốc sự'."
Tạ ơn xong, Tạ Khuynh bước như bay, thiếu chút hóa thành cánh én nhỏ vui vẻ chao nghiêng mà lượn khỏi Thư phòng.