Nguyên lai nàng đang ngủ.
Cao Tấn đặt hộp cơm lên bàn, rón rén qua, cởi đai lưng, đang nhào lên thì thấy:
[ dám dùng cánh tay đông c.h.ế.t của ngươi chạm thử xem! ]
Kế hoạch đánh lén thất bại, Cao Tấn đặt tay lên môi hà xoa xoa mấy cái, thừa dịp Tạ Khuynh chú ý, nhanh như chớp vén chăn lên, cả sấp , ôm lấy Tạ Khuynh.
"A -- ngươi! Đừng đừng đừng, đừng..."
Tạ Khuynh kêu thảm lúc nắm tay của Cao Tấn vô tình đập cổ nàng, thật vất vả tỉnh táo thì như bạch tuộc ôm lấy, thể nhúc nhích.
"Đừng nhỏ mọn như mà, cho ôm chút thì ."
Cao Tấn mặt dày vô sỉ .
Tạ Khuynh tỉnh ngủ, tay chân muốn giãy dụa, thấy lỗ tai ngay bên miệng, dứt khoát há miệng cắn lên, chiêu thế mà hữu hiệu hơn tay chân hợp lực nhiều, Cao Tấn Tạ Khuynh cắn cứng đơ, nhịn cầu xin tha thứ:
"Được , xuống, nàng nhả !"
Tạ Khuynh hừ lạnh một tiếng, đem hàm răng sắc bén đổi thành đôi môi mềm mại, quả nhiên Cao Tấn dễ chịu hơn nhiều, thoát khỏi miệng cọp, bắt đầu kiêu ngạo.
Hai ở trong màn ngươi tới náo loạn một hồi lâu, đem ấm trong chăn bay hết mới chịu dừng .
Tạ Khuynh bọc một tầng chăn mỏng đối diện với Cao Tấn, cùng ăn cơm.
Hai như tiểu phu thê trò chuyện việc nhà, Cao Tấn cho Tạ Khuynh:
"Lễ bộ bên bắt đầu chuẩn đại điển phong Hậu, bất quá mấy lão già Lễ bộ rề rà như rùa bò, nửa năm nữa xong ."
Tạ Khuynh đột nhiên ngẩng đầu: "Ta... Còn đồng ý ."
Cao Tấn khoát khoát tay:
"Không quan trọng, đến lúc đó hạ thánh chỉ là ."
Tạ Khuynh: ...
Chiếc đũa ăn cơm nàng nắm trong tay vung lên, Cao Tấn vội vàng cầu xin tha thứ:
"Hảo nương tử, mới chỉ thôi mà. Bớt giận bớt giận."
Tạ Khuynh nhíu mày dặn dò:
"Vậy ngày mai ngươi bảo bọn đừng chuẩn ."
Mê Truyện Dịch
Cao Tấn bật :
"Đại điển phong Hậu dù nàng đồng ý thì bọn họ cũng chuẩn , mấy năm cứ gạt qua , bây giờ... Tùy bọn giày vò thôi."
Tạ Khuynh phản bác , bởi vì nàng cách nào khiến Lễ bộ ngưng chuẩn . Dù cũng chỉ chuẩn thôi, bắt buộc Tạ Khuynh mặt.
Cao Tấn gắp cho Tạ Khuynh một đũa đồ ăn, :
"Ta dựa theo ý tứ của nàng, tên với Lễ bộ."
Tạ Khuynh 'A' một tiếng.
"Bất quá đưa đo của nàng cho bọn ." Cao Tấn .
Máu Tạ Khuynh xu hướng sôi lên.
"Không là nàng. Chuẩn thôi." Cao Tấn dỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-403-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Tạ Khuynh lòng tràn đầy bất đắc dĩ, nhưng chỗ trách cứ, chỉ thể giận mà ăn cơm.
Cao Tấn thấy nàng hỏi mấy thứ nữa, liếc mắt sang vò rượu bệ cửa sổ một cái, thuận miệng hỏi:
"Hôm nay nàng Yên Nhạc phường?"
Tạ Khuynh gật đầu đó mới phát giác đúng:
"Vậy hai theo dõi là do ngươi phái tới?"
Cao Tấn hiểu:
"Người nào? Ta phái theo dõi nàng gì?"
Ám vệ vẫn luôn theo, cần đặc biệt theo dõi a, Cao Tấn nghĩ thầm.
Tạ Khuynh cũng cảm thấy hai nữ hộ vệ giống Cao Tấn phái , tiếp tục buồn bực suy nghĩ các nàng gì.
Cao Tấn hỏi: "Có theo dõi nàng hả, ngày mai phái điều tra."
Tạ Khuynh lắc đầu:
"Không cần, cắt đuôi hết , trình độ theo dõi chả ."
Cao Tấn âm thầm ghi việc .
Tạ Khuynh ăn uống no đủ, bưng một chén nóng nhâm nhi, bỗng nhiên hô một tiếng:
"Cao Tấn."
Cao Tấn còn đang ăn cơm ngẩng đầu lên , thấy thần sắc nàng trịnh trọng, hỏi:
"Sao ?"
Tạ Khuynh chọn lựa từ ngữ một lát, :
"Ngươi... Sẽ định tới chỗ ở mỗi ngày chứ?"
Cao Tấn gật đầu: "Đúng vậy a."
Tạ Khuynh đặt chén xuống, giảng đạo lý:
"Ngươi là Hoàng đế, mỗi ngày muộn về sớm, giống cái gì?"
Cao Tấn nghĩ nghĩ: "Vậy nàng theo cung ở ."
Tạ Khuynh cao hứng: "Ta điên chắc?"
Cao Tấn cắt ngang: "Không thì ngậm miệng."
Tạ Khuynh: ...
" , dự định để Cao Nguyệt kế thừa phong hào của Tiền thái tử phụ , Sóc vương. Ban cho một tòa trạch viện ở thành Đông Sóc vương phủ." Cao Tấn tình hình gần đây của Cao Nguyệt cho Tạ Khuynh .
Tạ Khuynh bất ngờ:
"Ngươi phong vương cho ? Đại thần trong triều đồng ý ?"
Cao Tấn : "Có tán thành, *****̃ng phản đối, vấn đề lớn."
Tạ Khuynh minh bạch ý tứ của Cao Tấn, Cao Nguyệt là đứa bé mà tiền Thái tử đưa đến Bắc Liêu chất tử, ở mặt đạo lý bản Cao gia bất công với Cao Nguyệt, bây giờ thật vất vả cứu trở về, cũng nên cho chút bồi thường.
Mà khi ngoại tổ Cao Nguyệt là Võ Uy Tướng quân qua đời, Võ Uy Tướng quân phủ *****̃ng còn tồn tại. Con cháu hậu thế tử chỉ một chức quan nhàn tản trong quân, thực quyền. Phong vương cho mộ hài tử ngoại thích lộng quyền, trong mắt nhiều thì chả là cái vấn đề gì lớn.