Ngày hôm qua Hàn Thiên Bảo tập kích Tạ Khuynh  phố   kỳ quái , nhưng   nghĩ nhiều. Nay Hàn gia  tới phủ cầu hôn, nếu    liên quan gì thì Tạ Đạc là  đầu tiên  tin.
Thái thị đẩy  ,   kéo cánh tay Tạ Khuynh, Tạ Khuynh  tránh .
Nếu  gác cổng  mở thì nàng tự mở.
Rốt cuộc cửa chính phủ Tướng quân cũng  mở , sắc đỏ bên ngoài ánh  mắt   trong phủ, vô  rương cột lụa đỏ lớn lớn bé bé, từ cửa chính phủ Tướng quân kéo dài đến đầu ngõ.
Hàng xóm chung quanh sôi nổi tới gần quan sát, đều hỏi  đây là nhà ai mà mạnh tay như thế.
Kèn náo nhiệt  nhà  ngừng thổi, trong đội ngũ hạ sính  bốn  đang nâng một cái ghế trúc,    đó chính là Hàn Quận thái phi, mà thằng ngốc cao lớn như núi  bên cạnh chính là kẻ hôm qua đuổi đánh Tạ Khuynh  phố.
Trông thấy  mở cổng là Tạ Khuynh, tựa hồ Hàn Quận thái phi càng hài lòng hơn, khoát tay, kèn trống ngưng . Bà vỗ vỗ ghế trúc,  nâng khế liền  tới phía , Hàn Quận thái phi  thẳng  Tạ Khuynh, đánh giá ở cự ly gần bà  càng hài lòng hơn.
Hôm qua  phố  thử qua   thủ cô nương , nếu  thể cưới một con dâu như  về,   chừng Hàn gia  hậu.
"Tạ đại cô nương,  tới cầu hôn, ngươi  chúng  là  nhà ai mà." Hàn Quận thái phi  với Tạ Khuynh.
Tạ Khuynh lạnh mặt đáp:
"Cầu hôn cái đéo gì? Con  nó  quen  ngươi hả? Nhân lúc lão tử  nổi giận thì mang theo đống rác  cút mau."
Tạ Khuynh  lên tiếng liền  mấy  xung quanh liên tục hít , đây, đây, cô nương   chuyện thật quá ngang tàng.
Mà phủ Tướng quân bên  cũng hai mặt  , thầm   hổ là đại tiểu thư lớn lên ở biên quan!
Nụ   mặt Hàn Quận thái phi cứng đờ,  ngờ  hòa nhã đối đãi  đổi lấy mấy lời ác độc của Tạ Khuynh, bà  giả vờ nữa, hừ lạnh một tiếng:
Mê Truyện Dịch
"Xưa nay hôn sự của nữ nhi, chỉ xem lệnh của cha , lời của mối mai. Mẹ cả của ngươi  gả ngươi cho Thiên Bảo nhà , hôm nay  đến hạ sính, ngươi ngoan ngoãn mà nhận , hai bên đều vui vẻ. Nếu ngươi  nhận,  xin , hôm nay   trói thì  cũng trói ngươi về Hàn gia."
Tạ Đạc và Tạ Nhiễm khiếp sợ  , Tạ Đạc chất vấn Thái thị đang hổ thẹn cúi đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-429-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Nương, bà   thật ? Ngài thật sự... Sao ngài  thể  chuyện hồ đồ như ?"
Thái thị  nhi tử mắng cũng  dám biện bạch,  tới  với Hàn Quận thái phi:
"Hôm qua   tới phủ hủy hôn, ngươi đừng vội chơi !"
Hàn Quận thái phi  lạnh:
"Ta chơi ? Ngươi  cần mặt mũi ? Hôn sự là ngươi đề nghị , phủ  vì mối hôn sự  mà chuẩn  nhiều ngày như , ngươi  một câu hủy bỏ là xong chuyện? Hàn gia  ít  nên  thể tùy tiện lấn lướt ?"
Thái thị còn định cãi cọ liền  Tạ Khuynh bên cạnh :
"Bà già , bà dựa  cái gì mà cho rằng chỉ cần bà  đáp ứng thì  sẽ gả  nhà các ngươi?"
"Mấy năm , Lưu gia tiểu thư thà c.h.ế.t  gả,   cũng thế ? Sao, chỉ cần nhắc tới chuyện  với phủ các ngươi xong thì    phủ các ngươi sẽ   quỷ phủ các ngươi đúng ? Nhà ngươi mở địa phủ hả? Còn cần  ? Nếu cần   mang bà già biếи ŧɦái lòng  hiểm độc như ngươi xuống  luôn?"
Lúc Tạ Khuynh tức giận thật sự  độc miệng. Mấy thứ lễ nghi tôn ti, kính già yêu trẻ gì đó, tức lên thì nàng quăng hết.
"Hay cho nha đầu nhanh mồm dẻo miệng, cái tính tình  của ngươi gả  nhà ai cũng là tai họa, hôm nay   trời hành đạo cưới ngươi về thì   ?"
Hàn Quận thái phi phách lối .
Chuyện của Lưu gia nhiều năm   để  một cục ác khí trong lòng bà, rõ ràng là  Lưu gia chính miệng   gả khuê nữ  Hàn gia, phút cuối cùng  đổi ý. Bà cho Thiên Bảo tới Lưu gia đoạt  về Quận vương phủ, định gạo nấu thành cơm, ai ngờ Lưu tiểu thư  c.h.ế.t cũng  chịu. Thiên Bảo chỉ lỡ tay đẩy một cái  ngã chết.
Vậy mà  đó Lưu gia còn dám kiện bà.
Cũng   xem Hàn gia là nhà nào. Cho dù   nam nhân hữu dụng thì công lao sự nghiệp của tổ tiên  đầu còn đó, dù là đương kim Bệ hạ cũng  dám  gì Hàn gia.
Nhiều năm  Thái thị chủ động tới tìm, bà sợ sự tình năm đó  tái diễn, liền tìm  cách, chuẩn  sẵn sàng trực tiếp hạ sính,  hạ sính là bà, mặc kệ Tạ gia chịu nhận  .
Dù  Tạ Viễn Thần cũng   ở đây, chờ ông  từ biên quan  về,   chừng  động phòng xong, kết cục  định, Tạ Viễn Thần còn  thể   gì?