Thanh âm nhẹ nhàng mềm mại của Tạ Khuynh vang lên trong đại điện, chư vị họ hàng  khổ mà   . Chuyện xảy  trong Khôn Nguyên cung đêm qua phần lớn họ hàng hoàng thất đều  tỏ tường. Mấy nữ quyến vốn tưởng chuốc say Hoàng hậu,  ngờ cuối cùng  thành  say.
Có ý  trách Hoàng hậu nhưng rượu là tự bọn họ uống, chẳng ai ép buộc, chỉ  thể  gậy ông đập lưng ông, đáng đời.
Đương nhiên, trải qua chuyện  sẽ  còn ai cảm thấy vị Hoàng hậu  bề ngoài mềm yếu  dễ ức ***** nữa.
Không  họ hàng  khó dễ, buổi cung yến nhận  diễn  vô cùng thuận lợi.
Qua cung yến hôm nay, Tạ Khuynh cơ hồ  tưởng tượng  hình ảnh tương lai cô bảy dì tám trong hoàng thất ào ào cáo ốm xin nghỉ các ngày lễ tết, tâm tình nàng lập tức sảng khoái.
Hôm  mặt  ba ngày thành , ngay buổi chiều Tạ Viễn Thần liền  xuất phát  biên quan. Tạ gia    chủ mẫu xử lý yến hội, Cao Tấn liền dứt khoát mời  Tạ gia  cung ăn một bữa gia yến.
Ăn gia yến xong, Tạ Viễn Thần trực tiếp xuất phát từ trong cung, hy vọng kịp tới biên quan  năm mới.
Mà  Tạ gia thì ở  trong cung dạo chơi, Tạ Khuynh mời lão phu nhân Tào thị và Tạ Nhiễm ở  mấy ngày, hai  vui vẻ đáp ứng.
Tào thị thích ăn, mỗi món ăn ngự trù trong cung   bà đều cảm thấy mới lạ. Về phần Tạ Nhiễm, Tạ Khuynh  thừa dịp  dẫn nàng tới trại nuôi ngựa trong cung học cưỡi ngựa.
"... Ngồi thẳng lưng, chân dùng sức."
Tạ Khuynh và Tạ Nhiễm đều mặc kỵ trang, Tạ Nhiễm   lưng ngựa, Tạ Khuynh vịn cương ngựa chỉ đạo.
Thấy sống lưng Tạ Nhiễm ưỡn cứng đờ, Tạ Khuynh dùng tay đẩy đẩy:
"Thả lỏng một chút, còn chân nữa,   kẹp c.h.ặ.t đ.ầ.u gối, mà là dồn lực  đùi,  đảm bảo lúc ngựa nhảy vọt lên cơ thể và yên ngựa  cách  quá xa."
Tạ Nhiễm điều chỉnh cơ thể theo lời Tạ Khuynh,  :
"Trưởng tỷ, khoan hãy buông tay, ngàn vạn  đừng buông tay, để  tìm cảm giác ."
Tạ Khuynh  thoáng qua Tạ Nhiễm, thầm nghĩ ngươi  tìm cảm giác ba mươi phút , chỉ   yên ngựa  nhúc nhích  thể tìm  cảm giác cái rắm.
Ngoài miệng  :
"Biết ."
Kiểm tra  tư thế của Tạ Nhiễm  nữa, xác định hai chân nàng  bám chặt lên bàn đạp, Tạ Khuynh hỏi:
"Cảm giác thế nào?"
Tạ Nhiễm gật đầu:
"Ừm.  mà... A---"
Không đợi Tạ Nhiễm   câu , Tạ Khuynh  vung roi  bụng ngựa, buông dây cương trong tay,  con ngựa  mắt chạy .
Tạ Nhiễm  lưng ngựa liên tục thét chói tai, Tạ Khuynh cũng xoay  lên lưng tiểu hắc mã,  nhanh  đuổi theo chạy song song với Tạ Nhiễm, hô:
"Chuyển động cơ thể theo nhịp bước con ngựa, chân dùng sức."
"Đừng kéo dây cương chặt như ."
"Thả lỏng..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-451-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Tạ Khuynh ở bên cạnh  chạy  dạy dỗ, dần dần, tiếng kêu của Tạ Nhiễm nhỏ , chạy cũng càng lúc càng .
Mê Truyện Dịch
Tạ Khuynh cùng Tạ Nhiễm chạy trọn vẹn hai vòng, mới dạy nàng cách kéo ngựa dừng .
Quả nhiên theo thao tác của Tạ Nhiễm, con ngựa từ từ chậm   dừng hẳn.
Cả  Tạ Nhiễm ướt mồ hôi lạnh, kinh hoảng thở phì phò,  sang Tạ Khuynh đang  đến híp mắt bên cạnh, nhịn   hờn dỗi đánh đánh:
"Tỷ còn ! Làm  sợ  chết! Ta lúc nãy... Lúc nãy... Xém chút ngã xuống!"
Tạ Khuynh vội né, hỏi:
"Vậy ngươi  ngã ?"
Tạ Nhiễm sốt ruột:
"Thì  ngã, nhưng lỡ ngã thật thì ?"
"Có  ở đây." Tạ Khuynh vỗ n.g.ự.c cam đoan:
"Bảo đảm ngươi  ngã !"
Tạ Nhiễm còn định  gì đó, bỗng nhiên con ngựa   giậm giậm chân, nàng trấn an sờ sờ bờm nó theo bản năng, con ngựa liền bình tĩnh .
Loại cảm giác   thần kỳ, giống như con ngựa    cảm xúc của nàng. Cảm giác  quan tâm thấu hiểu quá tuyệt vời, đến mức việc Tạ Khuynh 'đánh lén' cũng  còn đáng giận nữa.
Cơn giận qua ,  hồi tưởng trải nghiệm  , gió thổi  mặt, cảnh sắc  mắt chập trùng. Giây phút đó đầu óc Tạ Nhiễm  suy nghĩ điều gì khác, chỉ dốc lòng cưỡi ngựa cho , nhất định   ngã xuống, tập trung như thế, tự do như thế.
"Hình như ... Đã   cưỡi thế nào." Tạ Nhiễm mừng rỡ .
Tạ Khuynh thấy bộ dáng 'giác ngộ' của Tạ Nhiễm,  nhịn  :
"Biết thì hôm nay cũng dừng ở đây."
Tạ Nhiễm  hiểu:
"Vì ? Ta,  vẫn  mệt."
"Có mệt  , tới tối  ."
Tạ Khuynh xoay  nhảy xuống ngựa,  tới bên hông ngựa Tạ Nhiễm , giang hai cánh tay :
"Xuống đây,  đỡ ngươi."
Tạ Nhiễm  đẩy cánh tay Tạ Khuynh , đắc ý :
"Không cần, để  tự xuống."
"Chà, giỏi quá nhỉ?"
Mặc dù   nhưng Tạ Khuynh cũng thoáng lùi về , ánh mắt thì ghim chặt lên  Tạ Nhiễm, chuẩn  sẵn sàng đón lấy bất cứ lúc nào nếu Tạ Nhiễm bước hụt.
Bất quá Tạ Nhiễm cũng   cố gắng, động tác lúc tung  xuống ngựa chuẩn  cần chỉnh,  hề  chút cảm giác  té nào.