Cao Tấn hỏi:.
"Cơ hội  như   ngươi  đánh?"
Cao Nguyệt  chất vấn  cúi đầu, Cao Tấn thấy  bốc hỏa,  đánh  nhưng   đành lòng, nhẫn nhịn một bụng lửa giận.
Lúc  Cao Tấn  thoáng qua Tạ Khuynh đang  cắn hạt dưa nhàn nhã xem trò vui, thấy nàng     hổ  khi đánh lén  khác, còn đắc ý hất hất vỏ hạt dưa trong tay  Cao Tấn:
[  tức  nào? ]
[ hỏi ngươi đó  tức ? ]
[ giỏi thì tới đánh  ! ]
Cao Tấn thật sự  hai    tức chết, chống kiếm gỗ lên đệm,  hỏi:
"Ăn no ?"
Tạ Khuynh chống cằm,  hề sợ hãi  Cao Tấn:
"No thì  mà  no thì ?"
[ chẳng lẽ ngươi thật sự  đánh ? ]
[    Cao Nguyệt,  chắc ngươi đánh   nha. ]
[ đến lúc đó  khi nào càng tức hơn ?
Cao Tấn  lạnh:
"Hừ, ăn no thì tới dạy ! Nàng cho rằng  gọi nàng tới đây để ăn hả?"
Nói xong, Cao Tấn vứt kiếm gỗ xuống đất,  thèm ngoái đầu  thẳng khỏi Đông Thái điện.
Tạ Khuynh ngờ Cao Tấn cứ thế bỏ gánh bước , trong Đông Thái điện chỉ còn Tạ Khuynh và Cao Nguyệt mắt to trừng mắt nhỏ.
Cao Nguyệt áy náy cúi đầu, cảm thấy    hoàng thúc tức giận bỏ , nhất thời     .
Bỗng nhiên một hạt dưa đánh lên chân , Cao Nguyệt ngẩng đầu  Tạ Khuynh. Tạ Khuynh vẫy tay gọi .
Cao Nguyệt   Tạ Khuynh gọi   gì, vội vàng  tới, cầm kiếm hành lễ:
"Hoàng hậu nương nương  gì phân phó?"
Tạ Khuynh  Cao Nguyệt  khi về Lễ triều phảng phất như biến thành  khác,  chút thông cảm cho Cao Tấn, nhưng nàng suy nghĩ một chút liền hiểu  vì  Cao Tấn  thế.
Bởi vì bất an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-457-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Nói trắng  là,  cũng  tin tưởng Cao Tấn, mặc dù Cao Tấn  mang  về từ Bắc Liêu.
    là Cao Tấn chỉ đơn thuần  đem  về thôi,   mục đích chính trị nào khác, dù  phận của    hổ - con trai Tiền Thái tử -  nữa.
Bây giờ phủ Tiền Thái tử  sớm  hủy diệt, Tiền Thái tử cũng  đền tội, con cái đều  biếm thành thứ dân, lưu lạc tứ phương, chỉ duy nhất một  Cao Nguyệt  đưa về từ Bắc Liêu là con trai Tiền Thái tử mà vẫn  sắc phong, kế tục tước vị.
Cao Nguyệt  quan tâm phụ    Cao Tấn gián tiếp ban chết. Bởi vì  phụ  đó  đẩy   vực sâu. Hắn    phụ  vứt bỏ từ lâu . Lúc  đưa đến Bắc Liêu  chất tử  thể lộ  ánh sáng, trong lòng   đoạn tuyệt mối quan hệ phụ tử .
 mối thù giữa Cao Tấn và Tiền Thái tử   thể  quan tâm.
Sở dĩ ngoại tổ Vũ Định hầu của Cao Tấn  xét nhà là do Tiền Thái tử vu cáo. Cao Nguyệt  thể mặc kệ chuyện Cao Tấn gϊếŧ phụ  , nhưng  thể khẳng định lúc Cao Tấn  thấy , liệu  nghĩ tới Tiên Thái tử và mối thù của Vũ Định hầu phủ  .
Tuy  và Cao Tấn là thúc cháu, nhưng mối quan hệ   phức tạp. Bây giờ Cao Tấn đối xử với Cao Nguyệt  , nhưng đồng thời cũng tạo  một áp lực vô hình, khiến   thể  cẩn thận dè dặt  mặt Cao Tấn.
Tạ Khuynh  những việc hài tử   ở Bắc Liêu,  tâm tư  thâm trầm. Đương nhiên ở  cảnh như Bắc Liêu, tâm tư   thầm trầm thì  gì còn sống tới lúc Cao Tấn đến tìm .
Người tâm tư thâm trầm khó mà thật lòng tin tưởng một ai.
Cũng giống như Cao Tấn  , cả hai đều là những kẻ khốn khổ trốn thoát khỏi lòng lang  sói,  họ tin tưởng một   khó. Nếu   Cao Tấn ngẫu nhiên   kỹ năng  thấu tiếng lòng Tạ Khuynh, chỉ sợ đến bây giờ  cũng  thể tin tưởng nàng và lão Tạ.
 kỹ năng đó chỉ Cao Tấn  thôi, Cao Nguyệt  . Tạ Khuynh   cách nào giúp   . Vì lẽ đó,  Cao Nguyệt mở lòng  lẽ  khó.
Khó quá bỏ qua.
Tạ Khuynh  bao giờ là kẻ thích đoán mò  khác và miễn cưỡng bản , chuyện    thì gạt sang bên, cứ thuận theo tự nhiên.
Nàng chỉ  bàn nước  đối diện, :
"Tới uống nước, ăn chút gì đó ."
Cao Nguyệt  ngờ Tạ Khuynh  gọi  tới ăn bánh, lúng túng     . Tạ Khuynh thấy thế,  dậy đẩy  xuống thảm mềm phía đối diện, ấn bả vai ép  , đem một chén nước  và một miếng bánh ngọt nhét  tay .
An bài  hết thảy, Tạ Khuynh  về chỗ , hỏi:
"Dạo  ngươi cao lên hả?"
Cao Nguyệt giật :
"A?"
Tạ Khuynh tiếp tục gặm hạt dưa, :
"Ta cảm thấy so với lúc mới về cao hơn  ít. Hồi đó ngươi lùn hơn  một chút, giờ hình như cao hơn  luôn ."
Mê Truyện Dịch
Cao Nguyệt gãi đầu:
"Thật ? Ta  chú ý lắm."