Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thánh Thượng Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 460: Thánh Thượng Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Cập nhật lúc: 2025-07-16 08:29:54
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ngậm miệng!"

Cảnh cáo Tạ Khuynh xong, phân phó Vạn công công:

"Nhanh, Sóc vương sắp c.h.ế.t còn ngây đó gì."

Vạn công công cuống quít đáp:

"A a a, đúng đúng đúng. Nô tài ngay."

Giao cho Vạn công công Cao Tấn quản nữa, ráng chiều rực đỏ khiêng Tạ Khuynh về Khôn Nguyên cung, còn yêu cầu xuống đất tự của nàng thì bỏ ngoài tai.

Cao Tấn gánh Tạ Khuynh thẳng về Khôn Nguyên cung, ném lên giường trong tẩm điện.

Tạ Khuynh ném đến choáng váng, dứt khoát bẹp ở đó nhúc nhích.

"Đừng giả chết, dậy."

Cao Tấn vỗ một cái cặp đào mọng đang vểnh lên của Tạ Khuynh.

Tạ Khuynh động, nếu thì nàng giả c.h.ế.t luôn, dù cũng đang mệt mỏi sẵn.

"Không dậy đúng ?"

Bỗng nhiên Cao Tấn lên mép giường bắt đầu cởi giày.

Hệ thần kinh nhạy cảm của Tạ Khuynh báo hiệu nguy hiển, nàng xoay bật dậy:

"Dậy dậy dậy, vị đài gì từ từ , đừng cởi giày."

Cao Tấn ngưng , hỏi:

"Nàng hạ thủ quá nặng . Hắn chỉ một là hài tử."

Hai tay Tạ Khuynh chống lưng, mười phần tự nhiên gác chân lên đùi Cao Tấn. Cao Tấn cũng mười phần tự nhiên xoa bóp cho nàng.

"Đã mười sáu , hài tử gì nữa?" Tạ Khuynh :

"Hoặc là ngươi đừng cho học võ, hoặc là dạy tới nơi tới chốn, tính chơi nhà chòi hả?"

Cao Tấn bóp chân cho Tạ Khuynh :

"Chậc, dạy như còn tới nơi tới chốn ? Gần như là 'cầm tay chỉ việc' luôn. Hắn cũng học hết chiêu thức mà."

"Học hết thì ? Tới lúc đánh thật chả cái đách chó gì."

Tạ Khuynh quăng một câu lưu manh vô , Cao Tấn bóp mạnh đùi cảnh cáo:

"Hai ngày chúng ước định thế nào? Nếu nàng thêm một câu ***** thì... Phải phạt cái gì?"

Còi báo động trong lòng Tạ Khuynh réo inh ỏi, lập tức lật lọng:

"***** gì? Ta, chỉ chó mèo động vật bình thường thôi mà."

Giảo biện xong Tạ Khuynh nhanh chóng đổi chủ đề:

"Ngươi yên tâm . Ta tổn thương tới phế phủ , chỉ thương ngoài da thôi. Người trẻ tuổi chút thương tích ? Khi còn bé hai chúng học võ ai nuông chiều ?"

Cao Tấn nghẹn lời, nửa ngày mới đáp:

"Từ nhỏ đưa tới Bắc Liêu, chịu nhiều đau khổ, vất vả lắm mới thể về..."

"Ngươi đau lòng như còn bắt học võ gì?" Tạ Khuynh hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-460-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]

Cao Tấn giải thích:

"Hai việc giống ! Thương và bồi dưỡng thành tài mâu thuẫn gì."

Tạ Khuynh hỏi:

"Trong họ hàng Cao gia cũng nhiều hài tử xuất sắc lắm, ngươi chọn lấy mà bồi dưỡng?"

Cao Tấn sửng sốt một lát, lắc đầu:

"Họ hàng hả? Hừ!"

Dù Tạ Khuynh tiếng lòng Cao Tấn, nhưng biểu cảm khuôn mặt cũng thể đoán chút ít.

Cao Tấn thể nào tín nhiệm họ hàng hoàng thất Cao thị nổi. Trước lúc Tiền Thái tử vu cáo Võ Định hầu, mẫu phi Cao Tấn cầu xin sót một nào trong họ hàng Cao gia, xin họ bước một câu công bằng, nhưng mấy ai chìa tay giúp đỡ?

Tất cả đều hận thể phủi sạch quan hệ với Võ Định hầu và Cao Quý phi, thậm chí đến Cao Tấn - vị Hoàng tử từng sủng ái - tiên đế sung quân đến Tịnh Châu hoang vu, cũng ai mở miệng cầu tình.

Tuy rằng bo bo giữ và giẫm thấp nâng cao là thiên tính con , nhưng Cao Tấn là đương sự thì khó lòng quên . Sau khi Cao Tấn đăng cơ, những họ hàng về nịnh bợ như hề cuộc chia ly. những hành động nịnh bợ đó đáng gì ?

So với con cháu của những vị họ hàng hai mặt đó, Cao Nguyệt trải qua sóng to gió lớn Cao Tấn coi trọng hơn một chút.

"Phương diện võ công của Cao Nguyệt ngươi đừng quản nữa, cứ giao cho ."

Tạ Khuynh cảm thấy phương pháp dạy võ công thúc cháu khách khí của Cao Tấn, ba năm nữa Cao Nguyệt tiến bộ .

Cao Tấn bật :

"Giao cho nàng, còn mạng ?"

Tạ Khuynh tung cước, Cao Tấn chụp lấy mắt cá chân nàng. Tạ Khuynh liếc một cái:

"Nếu c.h.ế.t trả mạng cho ngươi."

Bỗng nhiên mặt Cao Tấn biến sắc, ngữ khí nặng nề:

"Nói bậy gì đó?"

Tạ Khuynh kỳ quái , ngẫm xem gì bậy...

"Hắn c.h.ế.t thì chết, cần nàng trả mạng!" Cao Tấn trừng mắt:

"Lần bậy!"

Mê Truyện Dịch

Đầu Tạ Khuynh đầy dấu chấm hỏi:

[ đại ca, lời mà để Cao Nguyệt thấy chắc thương tâm c.h.ế.t luôn đó. ]

[ cái gì mà ' c.h.ế.t thì chết'? ]

[ ngươi còn chút tình cảm thúc cháu nào ? ]

Cao Tấn , nhịn bật , lúc suy xét nhiều như .

"Nàng đừng với ."

Tạ Khuynh đắc ý:

"Cái ... Không chắc nha."

Cao Tấn nàng cố ý, xoay nhào tới. Tạ Khuynh sợ nhột, nhất là eo, nhưng cố tình Cao Tấn cứ thích cái eo của nàng, cào nhẹ một cái nàng liền xin tha.

Loading...