Hướng về phía điểm , Tạ Khuynh liền tạm thời đem cẩu hoàng đế phía  âm nàng sự tình để qua một bên, dù   tới  lui, dù  cũng chính là Tạ gia cùng hoàng quyền chính trị đọ sức, Tạ Khuynh  sớm chuẩn  tâm lý thật ,   gì tức giận  tức giận.
**
Cao Tấn trong lòng   áy náy, cảm thấy tại thuần phục ngựa sư trong chuyện  hiểu lầm Tạ Khuynh, mới quyết định tối nay tới Ngưng Huy cung dùng bữa.
Hắn trình diện thời điểm, ngự thiện phòng  đem đồ ăn chứa ở trong hộp cơm đưa đến Ngưng Huy cung, chỉ chờ Cao Tấn giá lâm   thiện.
"Bày ở tẩm điện bên trong ." Cao Tấn thuận miệng phân phó,  đối   ngoài nghênh tiếp Tạ Khuynh  : "Trẫm   quần áo."
Tạ Khuynh mở to hai con mắt to  về phía bước chân nhẹ nhàng tiến điện Cao Tấn, tràn đầy nghi hoặc:
[ cẩu hoàng đế tâm tình  giống  tệ lắm. ]
"Thất thần  gì? Tiến đến!"
Cao Tấn thanh âm từ trong điện truyền , đánh gãy Tạ Khuynh oán thầm, vội vàng tùy theo  .
Tạ Khuynh từ hầu hạ cung tỳ trong tay tiếp nhận Cao Tấn  đổi thường phục, tiến   quần áo nội điện, chỉ  Cao Tấn  :
"Đều  ngoài , Quý phi  trẫm đổi."
Cung tỳ cửa lĩnh mệnh  nối đuôi  mà , chỉ chốc lát  gian  đồ bên trong chỉ còn  Cao Tấn cùng Tạ Khuynh hai .
[ tới dùng cơm liền ăn cơm, còn đổi cái gì quần áo. ]
[ thật là phiền phức. ]
Cao Tấn  tại    gương, từ trong gương  xem Tạ Khuynh, hô: "Chờ cái gì ? Tới!"
Tạ Khuynh nhận mệnh ngầm thở dài, xem ở ăn ngon phân thượng, miễn cưỡng đánh lên mười hai phần tinh thần, dùng ôn nhu ngọt ngào thanh âm trở về câu:
"Bệ hạ gấp cái gì, thần  cái   liền đến."
Cao Tấn ánh mắt từ đầu đến cuối  chằm chằm trong gương Tạ thị, đưa nàng  mặt  nhỏ bé biểu tình biến hóa đều xem ở nghiêm trọng, lúc   cũng    chú ý, vì lẽ đó   Tạ thị  nhiều như  nhỏ bé biểu lộ.
Tạ Khuynh   lưng Cao Tấn cởi đai lưng, đặt chỉnh tề ở một bên,  vòng qua    cởi nút áo  cổ, Tạ Khuynh đối với loại động tác đòi hỏi sự tinh tế   quá thuần thục.
Nàng  sát Cao Tấn, để cho   rõ ràng một chút. Cao Tấn yên lặng  hai  trong kính cơ hồ dính  cùng , nàng  nhón chân, hai cánh tay giơ cao, cái eo nhỏ dịu dàng phác họa  đường cong tuyệt mỹ.
Cao Tấn thu hồi ánh mắt từ trong kính,  về phía khuôn mặt Tạ thị gần trong gang tấc, hai   sát , hương thơm   nàng bao quanh Cao Tấn. Tay  đỡ lấy eo Tạ thị, cảm thấy  nàng khẽ run lên, dứt khoát vòng tay ôm lấy nàng.
Tạ Khuynh đang cởi nút áo thì cảm giác eo   ôm chặt, hai bàn tay ấm áp du tẩu  eo nàng  từ hông dời xuống mông. . . Tạ Khuynh lúc đầu sững sờ,  đó mới khẽ ngẩng đầu dựa  n.g.ự.c Cao Tấn  cùng  mắt đối mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-47-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Cao Tấn thích nhất là đôi mắt  của Tạ thị.
Nữ nhân   một đôi mắt trong veo, lúc nào trong mắt cũng phảng phất một vệt sáng  bao giờ tắt, tròng mắt giống như một quả nho đen mê , giống như nai con trong rừng, thanh thuần  mỹ lệ.
Nếu như Cao Tấn   thấy lời trong lòng của nàng, nhất định hôn nàng ngay lập tức, nhưng mà ——
[ cẩu hoàng đế hôm nay tới dùng cơm là giả, b.ắ.n pháo mới là thật . ]
[ mấy ngày  như liệt phụ trinh tiết, rốt cục nhịn hết nỗi? ]
[ còn   ăn cơm nữa. ]
[  ăn cơm thì   thể lực, mà   thể lực liền   động lực a. ]
Mê Truyện Dịch
Loại suy nghĩ trắng trợn   Cao Tấn tắt ngúm xúc động  cúi xuống hôn nàng, bàn tay lưu luyến quên về bóp eo nàng hai cái mới chịu thu hồi, hỏi:
"Xong ?"
Tạ Khuynh tưởng là còn  dính  thêm một lát,  nghĩ tới chỉ nhiêu đó, nao nao:
"Ách,   gì. Sắp xong ."
[ ngươi hết sờ eo tới sờ mông,  chỉ ? ]
[   thì đừng khơi gợi. ]
[ khơi gợi cũng đừng bỏ ngang. ]
[ chơi lão tử hả! ]
Cao Tấn ho khan hai tiếng: "Khụ khụ. Mau chút, đồ ăn  lạnh."
'Đồ ăn  lạnh' bốn chữ  đối với Tạ Khuynh mà  quả thật là thể hồ quán đỉnh,  tự chủ  vứt hết tạp niệm, tăng tốc hai bàn tay,  dụ hoặc của thức ăn ngon thuận lợi  thành nhiệm vụ  đổi trang phục.
Cao Tấn  lệnh  đồ ăn trong tẩm điện, bọn họ  xong y phục  , Khương ma ma cũng  dọn xong thức ăn, dẫn bọn cung tỳ  một bên chờ.
"Đều  ngoài , trẫm cùng Quý phi tự dùng."
Cao Tấn   nữa tự lực cánh sinh, cho lui Khương ma ma cung các cung ty phục vụ.
Khương ma ma lĩnh mệnh lui  vẫn  quên liếc mắt cảnh cáo  Tạ Khuynh một cái, ánh mắt  hiển nhiên đang : Nương nương kiềm chế một chút.