Trừ Lộ An thôn, Cao Du còn  bốn cứ điểm khác, Cao Nguyệt tốn  thời gian nửa năm mới điều tra hết   bộ cứ điểm và những   liên quan đằng .
"Rốt cuộc là chuyện gì xảy , ngươi  thẳng ."
Cao Nguyệt ẩn núp thời gian dài như , cuối cùng quyết định động thủ trong hai ngày , theo lý mà   thể xảy  chuyện gì ngoài ý .
Lúc  rèm châu ngăn với tẩm cung vang lên, Tạ Khuynh bước , Chu Phóng vội khom  hành lễ:
"Hoàng hậu nương nương."
Tạ Khuynh đưa tay cho  miễn lễ, hỏi:
"Không cần để ý tới , các ngươi tiếp tục ."
Chu Phóng  ngẩng đầu  Tạ Khuynh, lui về  một bước, :
"Đám  Cao Du chạy về hướng phụ cận Phong An thôn ở ngoại ô."
Tạ Khuynh nhất thời  kịp phản ứng,   vì  Chu Phóng   nàng khi  mấy lời . Vẫn là Cao Tấn phản ứng kịp thời, trầm giọng hỏi:
"Phong An thôn? Từ đường Tạ gia?"
Chu Phóng gật đầu: "Vâng."
Lúc  Tạ Khuynh mới giật :
"Cái gì? Bọn ..."
"Cao Du cầm đầu loạn tặc chạy  Phong An thôn, bắt Tướng quân phu nhân. Sóc vương điện hạ tự  lãnh binh canh giữ bên ngoài Phong An thôn giằng co cùng loạn đảng. Điện hạ  dám hành động thiếu suy nghĩ,  sai thần  về hỏi ý kiến Bệ hạ."
Đây chính là nguyên nhân Chu Phóng vội vã hồi cung.
Tạ Khuynh thở dài  xuống,  thể nào ngờ tới chuyện sẽ đến nước .
Thái thị  lão Tạ đẩy  từ đường cảnh tỉnh ba năm. Bây giờ chỉ mới một năm trôi qua, nếu xảy  chuyện gì,  chỉ Tạ Khuynh   ăn   với lão Tạ, mà lão Tạ cũng   ăn   với Thái gia.
Mê Truyện Dịch
"Cao Du  chó cùng dứt dậu ?" Tạ Khuynh la lên.
Cao Tấn lắc đầu:
"Không   chó cùng dứt dậu, mà là hốt thuốc đúng bệnh."
Đây đại khái là lá bài cuối cùng của Cao Du, nếu    đồn tới đường cùng, phỏng chừng  sẽ  lật .
Chỉ là  ngờ,   đánh chủ ý lên Tạ gia.
"Sóc vương điện hạ còn đang ở ngoài Phong An thôn chờ lệnh, Tướng quân phu nhân ... Nên cứu  ?" Chu Phóng hỏi.
Tạ Khuynh trách mắng:
"Tướng quân phu nhân đương nhiên  cứu!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-488-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Chu Phóng ý thức    sai, vội vàng quỳ xuống đất thỉnh tội:
"Nương nương bớt giận, thần nhất thời vô ý   sai."
Tạ Khuynh thở dài cho  dậy, hỏi Cao Tấn đang nhíu mày im lặng:
"Làm  bây giờ? Nhất định  cứu Tướng quân phu nhân!"
Cao Tấn gật đầu: "Ta ."
Người thì nhất định  cứu, nhưng vấn đề là cứu thế nào để    Thái thị  thương,  bắt  Cao Du.
Cuối cùng Cao Tấn quyết định tự  tới đó, mà chuyện liên quan tới Thái thị Tạ Khuynh quyết   .
Phái  tới Tây đại doanh báo tin cho Tạ Đạc xong, Tạ Khuynh liền theo Cao Tấn xuất cung  về hướng Phong An thôn.
**
Ngoài Phong An thôn, Cao Nguyệt  tổng chỉ huy ẩn nấp một bên sườn núi, dùng Thiên Lý Nhãn quan sát Phong An thôn. Với góc  ,   vặn thấy  Thái thị đang  cao Du trói trong từ đường.
Thái thị  trói  một gốc cây khô trong viện, thời tiết   cây trụi lủi, gió bấc vẫn luôn gào thét, Thái thị   trói hơn nửa ngày, cóng đến mức vẻ mặt hốt hoảng tiều tụy  chịu nổi.
Nghe thấy sơn đạo  lưng  tiếng động, Cao Nguyệt thu hồi Thiên Lý Nhãn, xoay   , quả nhiên trông thấy Cao Tấn và Tạ Khuynh song song  lên núi.
Từ khi Cao Nguyệt đưa  yêu cầu lấy   mồi nhử, tính luôn hai tháng  trong ngục, đến nay  hơn nửa năm. Trong  thời gian  mặc dù  thường xuyên liên lạc với Cao Tấn, nhưng   từng gặp mặt  nào.
Nửa năm rèn luyện  bào mòn nét non nớt   thiếu niên,   đó là sự rắn rỏi và già dặn.
Cao Nguyệt của bây giờ cao hơn, cường tráng hơn, khuôn mặt thiếu  sự ngây thơ  càng thêm kiên nghị.
"Hoàng thúc, hoàng thẩm, hai  tới ."
Cao Nguyệt  xong  hành lễ, Cao Tấn  ngăn cổ tay :
"Không cần  lễ, vất vả cho ngươi."
"Không vất vả. Đều là do  điều tra  tỉ mỉ mà . Ta  ngờ bọn  còn giữ một đường lui như , bây giờ      mới đúng."
Cao Nguyệt ,  nhận hết trách nhiệm  .
Tạ Khuynh an ủi:
"Đừng  như . Ngươi cũng   thần tiên,   thể đoán  tất cả. Mau  cho chúng   tình huống bây giờ thế nào."
Cao Nguyệt thuật  giản lược một , cũng  khác với những gì Chu Phóng . Tạ Khuynh cầm lấy Thiên Lý Nhãn, dựa theo góc độ Cao Nguyệt chỉ,  thấy Thái thị đang  trói  tàng cây.
Sắc mặt bà trắng như tờ giấy, búi tóc tán loạn, đôi môi  gió bấc thổi đến khô nứt, đang nửa híp mắt, cánh tay và đùi đều  vết thương, nửa  đều là máu,  vẻ như sắp  chống đỡ  nữa.
Trừ Thái thị, bọn  Cao Du cái bóng cũng  thấy.