Cao Tấn lẳng lặng  Cao Du kể chuyện, Cao Du càng  càng kích động:
"Còn  đối với phụ  mà , quan trọng hơn Cao Nguyệt   nhiều. Cựu thần trong triều  chắc  Cao Nguyệt, nhưng chắc chắn nhận  . Nếu Bệ hạ  thể cho  một mảnh đất cắm dùi, chẳng lẽ còn   rõ Bệ hạ hiền đức?"
Cao Du  rõ mục đích của , Cao Tấn hiểu ý ,  lạnh:
"Giữ ngươi  bên cạnh nguy hiểm hơn Cao Nguyệt , ngươi cho rằng trẫm ngốc ?"
Cao Du đảm bảo:
"Chỉ cần Bệ hạ cho  con đường sống, Cao Du  thề với trời tuyệt đối  tạo thành bất cứ uy ***** gì với Bệ hạ. Nếu Bệ hạ   mắt  thể đuổi  ,   oán hận nửa lời.   tồn tại, chắc chắn sẽ khiến những kẻ hiểu lầm Bệ hạ  ngậm miệng."
Cao Du cảm thấy phương pháp  đưa   , nếu Cao Tấn thật sự cần cái cớ để ngăn chặn miệng lưỡi  đời,  giữ   hiệu quả hơn Cao Nguyệt nhiều lắm.
Dù  ai cũng  Cao Nguyệt là đứa con rơi, còn Cao Du  thì khác,  là  kém chút   Hoàng Thái tôn.
Cao Tấn lạnh lẽo  Cao Du, bỗng nhiên bên tai  thấy một âm thanh:
[ đều  giải quyết. ]
[ cứu   . ]
Cao Tấn một cước đá bay cái bàn  mặt,  tay nhanh như điện bóp lấy cổ Cao Du kéo về hướng , động tác vô cùng nhanh chóng, mấy cao thủ bên cạnh Cao Du còn  kịp phản ứng.
Không ai ngờ , Cao Tấn một giây  còn đang  chuyện với Cao Du, một giây   đột ngột  tay, rõ ràng   vô cùng lo lắng cho Tướng quân phu nhân.
"Cao Tấn, ngươi   gì? Nếu ngươi dám  loạn, nữ nhân trong  sẽ lập tức trở thành con nhím."
Một   mặt  sẹo, ôm kiếm trong n.g.ự.c lên tiếng.
Cao Du run như cầy sấy, :
" đúng, ngươi   cứu Tướng quân phu nhân ? Bà ..."
Lời còn  dứt, Cao Nguyệt  dẫn hơn trăm quan binh bao vây từ đường. Chu Phóng và Tạ Đạc đá văng cửa chính,   tiếp ứng Tạ Khuynh.
Vừa  họ ở  sườn núi trông thấy Tạ Khuynh cứu  Thái thị mới dám dẫn  tới gần.
Tạ Khuynh vịn Thái thị gần như sắp bất tỉnh  ngoài, Thái thị run lẩy bẩy, trông thấy Tạ Đạc bà gần như   thành tiếng, hai  con ôm chầm lấy .
Cao Tấn ở xa xa trông thấy cổ Tạ Khuynh  hai vết máu, cánh tay, đùi cũng  vết thương.
Cao Tấn đẩy Cao Du về hướng Cao Nguyệt,  tới chỗ Tạ Khuynh. Tạ Khuynh thấy  cứ  chằm chằm  mấy vết thương, an ủi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-491-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Đừng ,  đau."
Cao Tấn  tự trách  bất đắc dĩ.
Bên   của Cao Nguyệt  động thủ với  của Cao Du. Không  Thái thị  con tin, quan binh  cần cố kỵ gì.
Bốn cao thủ thấy tình thế  , dứt khoát vứt bỏ Cao Du, tự chạy trốn.
Cao Du  ngờ ở thời khắc cuối cùng bọn   vứt bỏ , bất lực gào thét:
"Các ngươi   đây cho ---"
 mà sở dĩ những    theo Cao Du đơn giản là  mượn gió Đông*,  nữa trở thành môn khách tôn quý  phụng dưỡng.  với tình hình bây giờ, Cao Du   còn cơ hội Đông Sơn tái khởi*. Nếu  bọn  cần gì liều sống liều c.h.ế.t vì Cao Du nữa.
Dù  lúc  đám    mời chào cũng   vì ân tình gì cao thượng, chỉ đơn giản là Tiền Thái tử trả thù lao cao mà thôi.
Không  bốn   bảo vệ, tiễn thủ trong từ đường   Tạ Khuynh thanh lý sạch sẽ, Cao Du chỉ đành bó tay chịu trói như chó nhà  tang,  hai quan binh bắt chéo tay   lưng đẩy tới  mặt Cao Tấn.
Cao Tấn hỏi Cao Nguyệt:
"Muốn giữ   ?"
Dù  cũng là   cùng cha khác , Cao Tấn  hỏi thử ý Cao Nguyệt một chút.
Cao Nguyệt lắc đầu dứt khoát:
Mê Truyện Dịch
"Giữ  chính là tai họa, hoàng thúc   mềm lòng."
Cao Du liếc xéo Cao Nguyệt, phun  một búng máu:
"Cẩu vật nhận giặc  cha, đừng quên dòng m.á.u đang chảy trong  ngươi là của ai! Kết cục của  hôm nay, chính là tương lai của ngươi."
Mặt Cao Nguyệt vô cảm,  để ý những lời chửi mắng đó.
Ngày Cao Trà tống  sang Bắc Liêu thì    còn cha con gì với ông  nữa. Dù   hồ đồ cũng   ai   chết, ai   sống.
Cao Tấn vung tay lên:
"Dẫn ."
Cao Du bắt đầu dùng tất cả những từ ngữ ác độc nhất thế gian mắng chửi Cao Tấn và Cao Nguyệt. Chu Phóng sai  chặn miệng , nhưng trong giây phút chặn miệng đó, thủ vệ áp giải   lỏng tay để   thể  dậy. Hắn đột nhiên ngã sang một bên, tiện tay rút bội đao  lưng thủ vệ áp giải , c.h.é.m về hướng Cao Tấn.
Tạ Khuynh đá một cục đá  giữa cổ tay Cao Du, tiếp đó  đá một cước  n.g.ự.c . Cao Du ngã lăn  đất, liên tục phun máu. Tạ Khuynh cảnh giác   chằm chằm, sợ   hành thích  nữa.