Có thể khẳng định —— nàng tuyệt   Tạ Nhiễm.
Về phần nàng là ai, Cao Tấn trong lòng cũng  đáp án.
Có thể sinh  giống Tạ Nhiễm như thế, Tạ gia  yên tâm để nàng giả trang, trừ thứ trưởng nữ của Tạ Viễn Thần nuôi ở biên quan,  nghĩ   ai khác.
Tên gọi Tạ Khuynh, Cao Tấn từng gặp hai , đều là hồi ức  thế nào .
Cao Tấn mười tuổi năm đó theo cha  thị sát biên quan, nàng như cái dã nhân mạo  xâm nhập  lều trại chính ngay lúc nghị sự, dọa tất cả   nhảy dựng.
Khi đó   nàng dính đầy bùn nhão, quanh  ruồi trùng bay chung quanh, thối  ngửi ,  lỗ tai dở dở ương ương treo một cái cục đá màu sắc rực rỡ  khuyên tai.
Mê Truyện Dịch
Nàng chửi tục ngay  mặt Tạ Viễn Thần, mấy lời thô ngôn thô ngữ , nào giống nữ nhi đối với phụ , ở kinh thành chủ tử mắng nô tài cũng   dữ như ,  Cao Tấn  đầu tiên đến quân doanh mở mang tầm mắt.
Mà càng  cho Cao Tấn  nghĩ tới chính là, Tạ Khuynh  dám cùng Tạ Viễn Thần cãi , đối với cha ruột mở miệng một tiếng kêu 'Lão đầu'.
Quả nhiên Tạ Viễn Thần  chọc giận, Tạ Viễn Thần trực tiếp từ  giá binh khí rút  một cây quân côn quất nàng,   đánh giả vờ, là thực sự đánh   lưng nàng.
Cây gậy  thô như cổ tay tiểu hài tử, đánh  da thịt vang lên thanh âm  mà rùng ,  mà con khỉ bùn Tạ Khuynh  giống như   việc gì,   đánh  khoa tay múa chân chạy khỏi doanh trướng, còn  đầu  mặt quỷ khiêu khích Tạ Viễn Thần,  cợt ông    già,  còn linh hoạt, đánh  cũng  đau, hê hê hê...v.v..
Dã hài tử như thế, còn là nữ nhi, đừng  Cao Tấn, phụ hoàng  còn  từng thấy qua.
Tạ Viễn Thần  tức đến dựng râu trừng mắt, tại chỗ bẻ gãy cây gậy trong tay,  doanh trướng bạo nộ gào thét kêu  đem nàng bắt trở , treo lên đánh!
Còn là phụ hoàng mở miệng khuyên bảo, Tạ Viễn Thần mới xả khí.
Chẳng qua coi như Tạ Viễn Thần  nghỉ xả , đoán chừng *****̃ng bắt   nàng, bởi vì mấy ngày , Cao Tấn ở quân doanh  còn  thấy nàng,  trong doanh trại đều  nành tránh họa,   trốn đến cái thâm sơn cùng cốc gì , tóm  chính là  thấy !
Mà  trong quân doanh *****̃ng  cảm thấy kinh ngạc, tựa hồ  ai lo lắng nàng một cái tiểu cô nương ở bên ngoài  thể xảy  chuyện  , dù  bên ngoài doanh địa chính là khe núi đầm lầy, thị trấn cách quân doanh gần nhất   *****̃ng là mười dặm, ban đêm khẳng định  chim thú ẩn hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-61-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Cao Tấn  phụ hoàng hỏi  trong quân doanh, họ  xong liền , vỗ ***** cam đoan , Tiểu Thanh Ngư khinh công , bơi , ở bên ngoài xác định vững chắc   việc gì,  việc chính là những cái con chim thú cá trùng .
Cao Tấn khi đó liền , Tạ Khuynh tại quân doanh  biệt hiệu là Tiểu Thanh Ngư.
Nghe những  trong quân doanh đó , Tạ Khuynh trốn khỏi doanh trại  lẽ là chuyện thường.
Lần thứ hai gặp mặt, là thời điểm Cao Tấn chật vật nhất.
Bên  phụ hoàng  phản đồ nội ứng,   thừa dịp ban đêm đem Cao Tấn nhỏ tuổi nhất bắt , giấu ở đầm lầy trong rừng cách quân doanh năm trăm dặm,  khi trốn thoát sẽ mang Cao Tấn đến địch quốc uy ***** phụ hoàng.
Người  đem Cao Tấn đưa  một chỗ rừng rậm, dùng dây thừng dài đem Cao Tấn thắt ở  một cây khô,  đó đá xuống một đầm sâu  đáy trong vũng bùn, Cao Tấn chân đạp   chỗ nào vững, càng giãy dụa  thể càng chìm xuống , vũng bùn  nhanh qua vai .
"Hừ, đừng cử động nữa, nhích thêm mấy cái mạng tứ điện hạ coi chừng  còn."
Cao Tấn cái cằm  tiếp xúc vũng bùn,  dám manh động, nhưng ngoài miệng   chịu thua, mắng:
"Ngươi là tên cẩu tặc ăn cây táo rào cây sung, phụ hoàng  xử bạc với ngươi, ngươi dám gϊếŧ , phụ hoàng chắc chắn đem ngươi c.h.é.m thành muôn mảnh!"
Người   lạnh: "Tứ điện hạ cứ việc mắng, mắng mệt mỏi ngay ở chỗ  ngủ một giấc, miễn là ngươi ngủ ."
Nói xong   liền xoay  , Cao Tấn lúc  mới cảm thấy sợ hãi, kiệt lực rống to:
"Ngươi trở về! Trở về —— "
 mà đáp   chỉ  côn trùng kêu vang, chim kêu cùng một chút thanh âm Híz-khà zz Hí-zzz  rõ.
Từ nhỏ ở trong Hoàng thành kim tôn ngọc quý lớn lên, Cao Tấn  mẫu  là Quý phi Cố thị, Vũ Định hầu Cố Trường Phong đích trưởng nữ, Tạ Viễn Thần lúc tuổi còn trẻ cũng   Vũ Định hầu  trướng đại tướng, bởi vì mẫu tộc cường đại, Cao Tấn - Tứ hoàng tử so với Thái tử ca ca đều phong quang hơn,   bao giờ ăn khổ thế .
Bị chìm ở trong vũng bùn, kêu trời trời  , kêu đất đất chẳng :