Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thánh Thượng Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 97: Thánh Thượng Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Cập nhật lúc: 2025-07-16 07:56:57
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Khuynh nghi hoặc:

[ đang đánh cờ ngon lành, tự dưng thành đánh ? ]

[ cẩu hoàng đế văn võ song , nhưng chỉ là , ai thật giả. ]

[ vạn nhất lão Tạ hạ thủ quá nặng đả thương bây giờ? ]

[ ừm, nhắc nhở lão Tạ một chút mới . ]

"Cha, Bệ hạ thương." Tạ Khuynh thừa dịp Tạ Viễn Thần cầm đai lưng ông cởi, nhẹ giọng .

Tạ Viễn Thần ngoài ý về phía Cao Tấn, còn lên tiếng, liền Cao Tấn một bên đang đổi áo trả lời:

"Tướng quân đừng nàng, trẫm sớm ngại, tướng quân cần cố kỵ."

Tạ Khuynh yên lòng:

[ chậc, bây giờ đừng cố kỵ, vạn nhất ngươi thua thẹn quá hoá giận thì ? ]

[ lão Tạ nhường, nổi danh mạnh tay. ]

[ cũng thể bắt ngươi giấy cam kết. ]

Cao Tấn trong tiếng líu lo ngừng của Tạ Khuynh mà xong diễn võ phục, nhân lúc Tạ Viễn Thần đổi giày, với Tạ Khuynh:

"Quý phi yên tâm, trẫm thua *****̃ng sẽ nhè, càng sẽ tìm tướng quân gây phiền phức."

Tạ Khuynh đoán ý nghĩ trong đầu, tưởng rằng biểu hiện quá rõ ràng, còn đang định chút gì vớt vát, Tạ Viễn Thần ngăn :

"Nương nương. Dùng hết lực là tôn trọng đối thủ. Bệ hạ, mời."

Cao Tấn theo Tạ Viễn Thần nhảy lên diễn võ trường, hai lấy quy củ quân nhân chắp tay chào , đó Tạ Viễn Thần xuất thủ như điện, hai diễn võ trường lao .

Lúc bắt đầu Tạ Khuynh còn chút lo lắng, chẳng qua xem một lát, nàng ngược còn nhàn hạ để lo lắng nữa.

[ nha, cẩu hoàng đế nha. ]

Mê Truyện Dịch

[ lớn lên trắng trẻo ốm yếu, vốn còn tưởng là cái gối thêu hoa. ]

[ thủ lưu loát, chút ý tứ. ]

[ chậc, hình như lão Tạ chút dễ chịu? ]

[ cái động tác rõ ràng chậm. ]

Theo tiếng nghi hoặc của Tạ Khuynh, lão Tạ kịp tránh né cú đá xoáy của Cao Tấn, mặc dù kịp thời dùng hai tay giao ngăn cản một chút thế công, nhưng cả *****̃ng chịu lực, vững mà cấp tốc lùi năm, sáu bước.

Sau khi vững, Tạ Viễn Thần còn tiến công, thấy Cao Tấn đưa tay ngăn cản:

"Chậm rãi."

Tạ Viễn Thần dừng động tác, Tạ Khuynh rõ ràng cho lắm, ở trong lòng thầm nghĩ:

[ lão Tạ thông suốt? ]

[ rốt cuộc hiểu đạo lý lão bản thể đánh? ]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-97-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]

Lại Cao Tấn hỏi Tạ Viễn Thần:

"Tướng quân. . . Có thương tích trong ?"

Tạ Viễn Thần buông cánh tay xuống, trả lời:

"Trên chiến trường đao kiếm mắt, mang một ít tổn thương là bình thường, ảnh hưởng. Bệ hạ, đến!"

Nói xong, Tạ Viễn Thần nữa tư thế chiến đấu, nếu lưng chảy máu, lời còn chút sức thuyết phục.

"Tướng quân, ngươi. . ."

Cao Tấn chỉ eo Tạ Viễn Thần, tận mắt vết m.á.u thấm càng lúc càng lớn, lớn đến Tạ Khuynh ở đằng xa quan chiến đều thấy.

Lão Tạ thật sự thương.

**

Một lát , trong thư phòng.

Thái y nữa băng bó vết thương cho Tạ Viễn Thần, Tạ Khuynh tự hầu hạ Tạ Viễn Thần mặc y phục, còn dìu lên, Tạ Viễn Thần một chưởng vỗ .

Ông tự dậy, một bên một sợi dây kết đến nơi khác ở giữa.

Cao Tấn quan tâm hỏi:

"Tướng quân cảm thấy thế nào?"

Tạ Viễn Thần thản nhiên như gì:

"Bệ hạ cần lo lắng, chỉ là vết thương lành hẳn thôi, sớm ."

"Chưa lành hẳn ?" Tạ Khuynh bên cạnh nói.

Cao Tấn hỏi thái y: "Vết thương của tướng quân thế nào?"

Thái y trả lời: "Bẩm bệ hạ, vết đao eo tướng quân là nghiêm trọng, tổn thương sâu, nếu hướng xuống thêm nửa tấc chính là phế phủ."

"Tướng quân trong quân tuy băng bó, vết thương cũng chút khép , nhưng mấy ngày nay gấp rút lên đường sợ là đem vết thương nứt . Tướng quân dù thể cường kiện, nhưng tổn thương nặng như nhất định tĩnh dưỡng một thời gian mới ."

Thái y tình huống của Tạ Viễn Thần, Cao Tấn hiểu rõ đó cho thái y phương thuốc và sắc thuốc.

Cao Tấn căn dặn:

"Tướng quân chính là lương đống của xã tắc, nhất định thể xảy bất cứ vấn đề gì, thỉnh tướng quân nhất thiết tĩnh dưỡng."

Nói xong, thấy Tạ Khuynh vẻ mặt lo lắng Tạ Viễn Thần, :

"Không còn sớm nữa, Quý phi lưu trẫm chiếu cố một lát, trẫm về ."

Tạ Khuynh nghĩ tới Cao Tấn sẽ chủ động để nàng lưu , cao hứng tiễn tới tận cửa, xa mới đóng cửa phòng , xoay người chạy đến bên cạnh Tạ Viễn Thần, duỗi tay nắm xiêm y ông cột kỹ.

"Chậc, gì." Tạ Viễn Thần vỗ lên tay Tạ Khuynh.

"Vết thương là chuyện gì xảy ?" Tạ Khuynh hỏi: "Thằng nhóc nào ngươi thương? Ngươi thương còn lành mà hồi kinh, là chán sống ?"

Loading...