Thập Niên 60: Đổi Chồng Bảy Bận, Đổi Vận Giàu Sang - Chương 534: Hôn thư

Cập nhật lúc: 2025-09-10 13:53:18
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chuyện hôn lễ nếu em băn khoăn, tôn trọng suy nghĩ của em.”

em vẫn đền bù cho một đám cưới, chỉ hai chúng .”

Chu Linh vẻ mặt quái dị , đó cực kỳ "mất hứng" mà hỏi:

“Chú Tạ, gần đây xem nhiều phim tình cảm ?”

Nếu thì những hành động , thật sự giống những cảnh chỉ thể xuất hiện trong phim tình cảm.

Tạ Vân Khanh tức giận về phía Chu Linh:

Vân Vũ

“Anh đang chuyện quan trọng, em thể nghiêm túc một chút ?”

Chu Linh đột nhiên cảm thấy thái độ của như thật sự .

Mặc dù những bất ngờ Tạ Vân Khanh chuẩn "sến" một chút, nhưng dù cũng là dụng tâm.

Người gì như cô chỉ cần tận hưởng là .

Tỉnh ngộ xong, Chu Linh nhón chân hôn Tạ Vân Khanh một cái.

“Thật xin , chú Tạ.”

“Bây giờ đều theo sắp xếp.”

Thấy thái độ nhận của cô nghiêm túc, sắc mặt Tạ Vân Khanh hơn nhiều.

“Được, chúng tiên quần áo.”

Chờ hai cởi quần áo xong, Chu Linh cái vương miện ngọc trai cách nào để đội.

Lẽ nào cứ thế đội lên đầu?

Ngoại trừ cách đó , dường như cách nào khác. Dù cũng búi tóc.

Ngay khi Chu Linh chuẩn như , chú rể Tạ Vân Khanh mặc một hỉ phục màu đỏ rực liền xuất hiện phía .

Anh kéo Chu Linh ghế, đưa tay bắt đầu giúp Chu Linh chải tóc.

Chu Linh chút kinh ngạc :

“Anh, là định búi tóc cho đấy chứ?”

Trong ánh mắt kinh ngạc của Chu Linh, lông mày của Tạ Vân Khanh nhướn lên, khóe miệng khẽ nhếch.

“Có gì mà .”

Cảm nhận ngón tay thon dài của luồn qua tóc , Chu Linh vẫn cảm thấy chút thể tưởng tượng.

Kỹ năng như xuất hiện , một chút cũng hợp lý.

Tay Tạ Vân Khanh khéo, động tác cũng nhẹ nhàng, bộ quá trình đều hề kéo tóc Chu Linh. Cứ như chuyện nhiều .

Cho đến khi đội vương miện ngọc trai lên cho Chu Linh, kéo cô đến gương trong phòng đồ, thấy bản với búi tóc , cô mới tin Tạ Vân Khanh thật sự búi tóc.

Trong gương, hai đều mặc hỉ phục màu đỏ rực, hoa văn thêu hỉ phục sống động như thật. Nhìn tương đối hài hòa.

Tạ Vân Khanh phía Chu Linh ôm cô lòng, Chu Linh trong gương đắc ý :

“Thế nào? Đàn ông của em lợi hại ?”

Chu Linh thẳng mắt , đó mỉm dịu dàng.

Không hề keo kiệt mà khen ngợi: “Vô cùng lợi hại.”

Thậm chí thể là "khéo léo". Khụ khụ, những lời rõ ràng sẽ Tạ Vân Khanh "nổi đóa", Chu Linh đương nhiên .

mà, Tạ Vân Khanh ánh mắt tệ, hai họ mặc bộ thật sự .

“Đi thôi! Còn nghi thức.”

Tạ Vân Khanh nắm Chu Linh phòng khách nhỏ ở tầng hai.

Trên trần phòng khách nhỏ đều treo đầy lụa đỏ, ở giữa là lụa đỏ thắt thành một đóa hoa hồng lớn.

Bốn phía phòng khách đều bày những chiếc đèn lồng tỏa ánh nến vàng ấm áp, giữa những chiếc đèn lồng là những bông hồng màu đỏ rực.

Đối diện cửa bày một cái bàn thờ, bàn thờ là bài vị bằng gỗ đỏ, đó "Thiên địa, Quân, Thân, Sư".

Chu Linh: ...

Nên thế nào đây? Có chút kinh ngạc chút buồn .

Tạ Vân Khanh nắm Chu Linh đến bàn thờ, mở lời :

“Tiếp theo là bái thiên địa.”

“Trong tập tục truyền thống của Hoa Quốc, chỉ cần bái thiên địa, chúng chính là vợ chồng thiên địa công nhận.”

Chu Linh thật sự : “Anh là lớn lên ở nước ngoài tin những điều ?”

lời chỉ giới hạn trong lòng.

Chu Linh phối hợp với sự sắp xếp của Tạ Vân Khanh.

Hai đối diện , do Tạ Vân Khanh tự mở lời.

“Nhất bái thiên địa.”

“...”

“Lễ thành.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-doi-chong-bay-ban-doi-van-giau-sang/chuong-534-hon-thu.html.]

Vương miện ngọc trai đầu chút nặng, Chu Linh mỗi cúi đầu đều sợ món đồ trực tiếp rơi xuống đất.

vương miện do Tạ Vân Khanh đích đội cho cô dường như đặc biệt vững chắc, căn bản hề xảy chuyện Chu Linh dự đoán.

Bái đường xong, Chu Linh cho rằng chuyện kết thúc.

vẫn .

Cho đến khi Tạ Vân Khanh kéo đến bàn thờ, thấy "hôn thư" màu đỏ rực bày ở bên cạnh, Chu Linh nên gì.

chuẩn các thủ tục cũng nhiều, còn chú trọng.

Tờ hôn thư bàn là kiểu của thời dân quốc.

“Hai họ kết hôn, một lòng ghi nhớ...”

Bên cạnh hôn thư còn bày nghiên mực, mực bên trong đều chuẩn sẵn. Trên đó còn bày một cây bút lông.

Tạ Vân Khanh dẫn đầu xuống cầm lấy bút lông, tên của lên .

Nhìn thấy chữ bút lông của , Chu Linh bỗng nhiên cảm thấy thua.

Vì cô chữ bút lông!

Tạ Vân Khanh xong tên của , tương đối hài lòng gật đầu.

Sau đó đưa bút lông cho Chu Linh, Chu Linh liếc bút lông, . Nói thẳng:

chữ bút lông, lên chắc cùng "chó bò" giống , thôi .”

Tạ Vân Khanh tức khắc kéo cô qua.

“Đừng sợ, cầm tay em .”

Anh ôm Chu Linh cả lòng, một tay ôm eo cô, một tay nắm tay cầm bút lông của Chu Linh.

Dẫn dắt cô từng nét một xuống hai chữ Chu Linh.

Chu Linh đường nghiêng đầu Tạ Vân Khanh.

Biểu cảm mặt nghiêm túc, mị lực, thể Chu Linh tạm thời quên dáng vẻ "đầu óc vấn đề" của .

Viết xong hôn thư, các thủ tục Tạ Vân Khanh chuẩn mới coi như xong.

vẫn còn chút tiếc nuối.

Vì hôn lễ khách mời.

Tạ Vân Khanh mới nghĩ như thế liền ném ý tưởng khỏi đầu.

Hừ, chờ nước ngoài, nhất định tổ chức một đám cưới thật long trọng! Bù đắp tất cả những gì thiếu sót của ngày hôm nay.

Tạ Vân Khanh Chu Linh, đó bế bổng cô lên.

“Vợ, nên "nhập động phòng" .”

Chu Linh: "Khuôn mặt nam thần cao lãnh" như , cái đầu óc vấn đề chứ?

Thôi kệ, khuôn mặt, vẫn thể chịu .

...

Trong mắt Tạ Vân Khanh, quần áo chỉ thể là thể mặc và thể mặc, gì là "đồ cũ" .

Cho dù nó quý đến , phận cuối cùng cũng giống như cái váy màu xanh lục từng.

Nát tan tành mà vứt mặt đất.

Đêm nay, những món đồ nội thất trong biệt thự đều tức giận.

Đã nửa đêm , hai con thật sự quá ồn, một chút cũng ngừng nghỉ.

Trước đây họ đồng tình với cái giường "già" trong phòng . Bởi vì nó phát tiếng động như , khẳng định là già , nữa. Sắp chủ nhân thế .

Cho đến đêm nay họ mới phát hiện, căn bản cái giường già, nữa.

Mà là hai con quá thể lăn lộn.

Bất kể là ai gặp họ, tiếng động phát đều gần giống với cái giường trong phòng.

Những món nội thất phiền quá mức trong mơ hồ còn giọng của hai con .

“Tạ Vân Khanh, đủ .”

“...”

“Vợ, thêm nữa .”

“Anh hứa, cuối cùng.”

“...”

Nghe lời , những món nội thất đều vô cùng khinh bỉ mà mắng:

"Kẻ lừa đảo."

Loading...