Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 276: Chiến dịch "mua" tim
Cập nhật lúc: 2025-11-19 04:52:53
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Dao Dao vẫn quyết tâm "cố thủ", trùm chăn kín đầu, giả câm giả điếc.
"Dao Dao, vẫn cảm ơn em. Nếu em, khó mà thoát dễ dàng như ."
Lâm Dao Dao bĩu môi trong chăn. Hừ, cũng công của , là con mụ Sở Y Nhất bày mưu tính kế. Dựa á? Nằm mơ cũng nghĩ , đầu óc mụ đó đúng là hàng xịn.
"Bao nhiêu năm nay, quen em bên cạnh. Anh luôn cảm thấy dù thế nào em cũng sẽ rời xa . Không em phát hiện , bất cứ điểm dừng chân nào của cũng đều một phòng riêng cho em, chỉ để chờ lúc em đến tìm, một chỗ thoải mái để ở..."
Lâm Dao Dao đang trong chăn bỗng mở choàng mắt. Hình như... đúng là thật! Cô cứ tưởng đó là do A Đông sắp xếp tạm thời. Giờ nghĩ , đồ đạc bên trong là đồ con gái, chuẩn gấp thể đầy đủ nữ tính đến ?
Nghe Lưu Dịch thế, cô mới vỡ lẽ, khóe miệng bất giác nhếch lên trộm.
"Từ đến giờ, đều nghĩ chỉ coi em như em gái. , khi em từ Bảo Ứng bỏ một lời từ biệt, suy nghĩ lâu, và nhận ..."
Tim Lâm Dao Dao như ai đó nắm lấy, cô hồi hộp đến mức c.ắ.n chặt mép chăn.
"Nghĩ đến cảnh em dứt khoát rời , bắt đầu thấy sợ hãi. Anh cảm giác em thật sự sắp rời bỏ . Anh đến Thượng Hải tìm em ngay lập tức, nhưng vì chút chuyện đột xuất nên mới về kinh thành..."
"Em , lập tức đuổi Đổng Như Vân khỏi nhà, còn bất cứ liên lạc nào với cô nữa. ngờ, cô thấy đối xử với như , trút hết oán hận lên em, lừa em đến kinh thành, còn hại em thương..."
À, thì là thế! Cô cứ thắc mắc tại mụ Đổng Như Vân phát điên, quyết định rút lui mà vẫn nhắm . Hóa là vì cô rời , Lưu Dịch thẳng tay "sút" cô !
"Lúc em ở bệnh viện, cho nhốt Đổng Như Vân . Vốn định xử lý cô trong im lặng, nhưng Y Nhất khuyên , cần vì loại đó mà bẩn tay . Thế là, quyết định 'gậy ông đập lưng ông'. Cô em thương một chân, liền phế một chân của cô !"
Lưu Dịch chậm rãi kể . Lâm Dao Dao chợt nhớ đến bộ dạng điên cuồng của Đổng Như Vân trong phòng bệnh hôm đó. Cuối cùng, uẩn khúc rõ!
"Là của , bảo vệ em cẩn thận, mới để cô cơ hội thừa nước đục thả câu, mò đến tận bệnh viện. Nếu hôm đó về, em nhất định thương thêm nữa. Anh luôn tự trách."
Lưu Dịch đầu, cái "cục chăn" vẫn bất động, thầm nghĩ: Con nhóc lì thật, chẳng lẽ định thèm cả đời?
"Anh cũng , em gặp , cắt đứt liên lạc, là vì lo nghĩ cho . mà, Dao Dao, nếu tương lai của mà em, thì sẽ cô độc bao? Em nỡ lòng nào bơ vơ, một một ?"
Phì! Lâm Dao Dao trợn mắt. Bơ vơ á? Hơn ba mươi năm nay chẳng vẫn một ? Thấy sống phây phây đấy, cô độc chỗ nào! Lần nào tìm đến cũng tỏ vẻ phiền phức, hừ!
"Dao Dao..."
Thấy Lâm Dao Dao vẫn "lặn" kỹ quá, Lưu Dịch đành tung chiêu cuối, giọng bất giác mang theo sự khẩn cầu.
Ui da! Lâm Dao Dao rùng . Tên trúng tà ? Từ bao giờ mà dịu dàng với thế ? (Trừ mấy ngày viện ). Cô đang phân vân nên "trồi lên" , thì giọng ông cả vang lên ngoài cửa.
"Này , em gái nhà rõ ràng tiếp , da mặt dày thế? Khuyên một câu, té nhanh cho nước nó trong, bà nội sắp về đấy! Giờ , lát nữa cứ ở đó mà chờ bà dùng gậy đập !"
Lâm Lương dựa cửa, ung dung Lưu Dịch đang thất bại não nề. May thật, con em vẫn còn chút cốt khí, lão già dụ dỗ chỉ bằng vài ba câu.
(Anh Lâm ơi là Lâm, mà đến chậm một phút nữa thôi, khi em gái giơ cờ trắng đầu hàng !)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-276-chien-dich-mua-tim.html.]
"Anh cũng đừng quên, là ai đưa đây?" Lưu Dịch dậy, mặt đầy vẻ " ý ".
"Lưu Dịch, mày đúng là đồ cáo già!" Cả nhà Lâm Lương tuy định cư ở Thượng Hải, nhưng đều lớn lên ở Tứ Phương Thành. Bị cái vẻ mặt trơ tráo của Lưu Dịch kích thích, Lâm Lương tức đến mức tát cho một phát.
"Lưu Dịch, tao khuyên mày đừng vênh váo. Chẳng qua giờ mày ỷ con bé Dao Dao nhà tao bênh mày thôi. Giờ nó bơ mày , mày còn vênh cái gì? Không nịnh nọt tao thì thôi, còn chọc tức tao. Mày cứ chờ đấy!"
Lâm Lương thẳng thừng đe dọa.
Lâm Dao Dao trong chăn chỉ cạn lời. Hai ông cộng cũng ngót nghét sáu, bảy chục tuổi, cứ hễ đụng là như trẻ con, nhất quyết cãi cho ngô khoai!
"Anh giúp . Sự thành, mấy món đồ 'cất chứa' của , tùy ý chọn!"
Lưu Dịch sợ, tung mồi nhử chí mạng ngay tắp lự.
Lâm Lương chính trị, Lưu Dịch kinh doanh, chạy khắp nơi vơ vét bao nhiêu đồ . Lâm Lương mỗi thấy mấy món đó là hai mắt sáng rực. Khổ nỗi Lưu Dịch ki bo kẹt xỉn, bao năm nay cũng chỉ moi vài món, mà đa là trao đổi!
Giờ tên "vắt cổ chày nước" chịu nhả, đây cũng khách khí!
Đại ca , giữ giá một chút, đừng để cái lợi nhỏ xíu đó dụ dỗ chứ! Lâm Dao Dao thầm cầu nguyện.
"Nói thật?"
"Thật một trăm phần trăm!"
"OK, chốt đơn!"
"Rắc!" Lâm Dao Dao như thấy tiếng trái tim vỡ vụn. Cứ thế ông cả bán ? Bộ còn bằng mấy món đồ linh tinh đó !
"Đại ca!"
Cô tức phì phì, tốc chăn dậy.
"Ủa? Dao Dao, em ngủ ? Anh tưởng em ngủ . À... cái đó, bà nội sắp về , câu giờ thêm cho hai đứa, cứ tâm sự thoải mái nhé!"
Nhìn ánh mắt tóe lửa của em gái, Lâm Lương ngay đạp trúng đuôi "bà cô" . Đều tại thằng Lưu Dịch, chuyện giữ mồm giữ miệng, con bé tỏng bán nó!
Trước khi chuồn, Lâm Lương còn lườm Lưu Dịch một cái cháy mặt. Đáng tiếc, Lưu Dịch chẳng thèm để ý, chỉ đang mừng rơn Lâm Dao Dao cuối cùng cũng chịu ló mặt .
"Dao Dao, cuối cùng em cũng chịu chuyện với !"
"Lưu Dịch cần chuyện ? Anh giỏi 'thu mua' lòng lắm mà? Đã 'mua' đại ca , thì 'mua' luôn cả nhà , cả bà nội ! Dù bọn họ đều đồng ý, cũng phản đối , đúng ?" Cô hậm hực .
Còn giận là . Biết giận tức là còn quan tâm. Lưu Dịch tủm tỉm, hề tức giận.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Thứ 'thu mua' nhất... chính là trái tim em..."