Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 287: Con chó bí ẩn và cơn chuyển dạ

Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:45:23
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tới tới! Ăn , uống !"

 

Vương Lão Nhị hai mắt lờ đờ, mặt đỏ gay, rõ ràng là nốc ít rượu.

 

Chuyện là, hai hôm nay một con chó, cứ lén lút tha đồ đến nhà gã. Không gạo thì là bột mì, lúc còn là rượu. Hôm nay đỉnh điểm, nó tha đến một tảng thịt lớn. Thịt đó! Thơm nức mũi!

 

Vương Lão Nhị vốn tính tham lam, thịt dâng đến miệng, thể nhả ? Thế là, một bát thịt kho béo ngậy, thơm phức đời.

 

"Anh Nhị , gì mà phát tài thế? Nhìn mâm cơm xem, chậc chậc, Tết cũng ăn ngon thế !"

 

Những kẻ Vương Lão Nhị gọi đến đều là đám lêu lổng thường ngày. Giờ thịt miễn phí, rượu miễn phí, chúng nó thiếu điều cung phụng gã lên tận trời. Vương Lão Nhị cực kỳ hưởng thụ cảm giác , vỗ n.g.ự.c đảm bảo:

 

"Tao cho chúng mày , mày bây giờ là Vương Lão Nhị của ngày xưa nữa . Chắc kiếp tao việc gì đó, nên kiếp mới may mắn thế ! Hắc hắc!"

 

Gã tự tự khoái trá.

 

Mọi càng tò mò, rốt cuộc là "vận may" gì.

 

"Anh Nhị, cho bọn em với, để bọn em cũng phát tài theo."

 

Thường ngày, gã Vương Lão Nhị sống còn bằng bọn họ. Bố thì già, vợ thì c.h.ế.t, con cũng . Một ngày ăn hai bữa là may. Giờ phất lên nhanh thế?

 

"Chúng mày đừng hỏi nhiều. Tao cũng . Tóm , chúng mày cứ yên tâm, thường xuyên qua đây, đảm bảo thiệt!"

 

Vương Lão Nhị cũng ngốc. Tuy say, nhưng vẫn còn tỉnh táo. Chuyện . Mà , ai tin ? Một con ch.ó mang đồ cho ? Chó thành tinh ?

 

Mà thôi, "mèo đến thì nghèo, ch.ó đến thì giàu", đúng là lý thật! Vương Lão Nhị mơ màng nghĩ.

 

Ngày hôm , bao lâu, Vương Lão Nhị vứt cuốc, trốn gốc cây ngủ khò khò.

 

Lục Ái Quốc một vòng ghi công điểm, tìm mãi thấy Vương Lão Nhị . Lòng vòng một hồi, hóa gã đang ngáy gốc cây.

 

"Này! Này!"

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Lục Ái Quốc dùng chân huých huých Vương Lão Nhị đang lấy cái mũ rách che mặt.

 

"Hửm?" Gã ậm ừ một tiếng, ý định tỉnh.

 

Lục Ái Quốc cau mày, xổm xuống, giật phắt cái mũ rách mặt gã . Mẹ ơi! Tối qua gã uống bao nhiêu rượu ? Mùi rượu nồng nặc, cộng thêm đủ thứ mùi khó tả, thiếu chút nữa Lục Ái Quốc ngất xỉu.

 

Cậu vội vàng bật dậy.

 

Vương Lão Nhị ánh sáng đột ngột chiếu mặt, nhăn nhó.

 

"Dậy mau!"

 

Lục Ái Quốc đá thêm một cái. Vương Lão Nhị lơ mơ nhưng phản ứng nhanh, bật dậy.

 

"Làm gì!" Giọng đầy vẻ cáu kỉnh.

 

"Vương Lão Nhị, ông công khai lười biếng ? Không việc, trừ công điểm đấy! Sao, cuối năm thật sự lĩnh lương thực ? cho ông , công xã thể thiếu nợ lương thực của ông mãi ."

 

"Ai thèm nợ công xã! Muốn trừ thì cứ trừ! Ngày nào cũng lấy cái dọa tao, mày phiền !"

 

Vương Lão Nhị gắt gỏng xong, vật xuống. Thời tiết nóng lạnh, ngủ một giấc là sướng nhất.

 

Lục Ái Quốc nhướng mày. Ồ, cứng nhỉ! Được thôi, yêu cầu mãnh liệt như , trừ thì đúng là nể mặt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-287-con-cho-bi-an-va-con-chuyen-da.html.]

 

Lục Ái Quốc lười quan tâm gã. Gã thích gì thì , đến lúc đói cũng chẳng .

 

(Nửa đêm, tại nhà họ Cố)

 

Sở Y Nhất đang ngủ say, đột nhiên cảm thấy đ.á.n.h thức. Cô hoang mang dậy. Mình ... tè dầm ? Sao tự dưng thấy gì đó chảy ?

 

buồn tiểu... Chẳng lẽ là... nước ối?

 

Sở Y Nhất xác định đó là nước ối, bắt đầu chút luống cuống. Từ lúc mang thai, cô cũng nhiều sách. Sách nếu chỉ " m.á.u báo" (thấy hồng) thì cần vội, cứ từ từ dọn đồ đến bệnh viện.

 

nếu vỡ ối thì thể chậm trễ! Nước ối mà chảy hết, em bé trong bụng dễ thiếu oxy. Mà sinh mổ thời phổ biến.

 

Nửa đêm nửa hôm, chạy đến bệnh viện, dọc đường xảy chuyện gì...

 

"Tiểu Quản Gia! Làm bây giờ? Nước ối của vỡ ..."

 

"A! Vậy cô tuyệt đối đừng dậy! Đứng dậy sẽ nước ối chảy nhanh hơn! Cô xuống, lấy cái gối kê mông, nâng m.ô.n.g lên cao một chút..."

 

Sở Y Nhất vội vàng trèo lên giường, xuống, theo lời "Tiểu Quản Gia", nhét cái gối xuống mông.

 

"Rồi nữa..."

 

"Rồi... chờ em bé nhà cô chui ."

 

"Hả? Đơn giản thế thôi á? thấy bụng cũng đau. Không đẻ con đau như gãy mười cái xương sườn ..."

 

Lúc Sở Y Nhất, ngoài căng thẳng, thì bụng bình thường.

 

Tiểu Quản Gia thầm đảo mắt. Mong là lát nữa cô vẫn còn nghĩ như . Non nớt quá!

 

Theo ý Sở Y Nhất, bụng đau thì cần gọi cả nhà dậy. Nửa đêm phiền giấc ngủ của .

 

ý tưởng luôn hơn hiện thực. Không bao lâu , Sở Y Nhất cảm thấy cả . Toàn đau nhức, đặc biệt là phần xương sống lưng. Nằm thoải mái, nghiêng thoải mái, cũng xong. Kiểu gì cũng xong!

 

"Y Nhất , con thế? Có thoải mái ở ?" Tôn đại nương ngủ yên giấc, loáng thoáng bên phòng con dâu động tĩnh, lo lắng khoác áo sang.

 

"Mẹ... A!"

 

Sở Y Nhất định mở miệng, cơn đau đầu tiên ập đến. Cô nhịn kêu thành tiếng. Tôn đại nương , hỏng ! Bà vội đẩy cửa xông .

 

Bà châm đèn dầu lên, liền thấy con dâu mặt đầy mồ hôi, đang nghiêng, co .

 

"Y Nhất, Y Nhất! Sao ? Có sắp sinh ?" Tôn đại nương đến bên giường, sờ trán cô. Tay bà cũng bắt đầu run. Làm bây giờ? Thế chỉ thể đẻ ở nhà thôi!

 

Nghĩ , bà ép bình tĩnh.

 

Bà gọi Gì Ngọc Lan (Hà Thúy Lan) dậy, đó bế Tiểu Bảo khỏi phòng. Hai bắt đầu chia chuẩn đồ đạc!

 

(Tại Bảo Ứng)

 

Cố Hướng Đông rời kinh thành nhưng về công xã Hòa Bình, mà về thẳng Bảo Ứng. Đơn giản là nhận nhiệm vụ bí mật khẩn cấp, về xử lý ngay. Anh tăng ca lật bật, đến rạng sáng vẫn nghỉ.

 

Anh day day mi tâm, chỉ cảm thấy trong lòng bồn chồn rõ lý do. Anh đành dậy, mở cửa sổ. Cơn gió tháng Sáu miễn cưỡng thổi chút phiền muộn, nhưng chỉ một lát , cảm giác bồn chồn càng tăng thêm.

 

Cố Hướng Đông , "tiểu tổ tông" nhà "phát động" thời hạn, chuẩn gặp mặt .

 

 

Loading...