Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 289: Sủi cảo tình duyên
Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:45:25
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Quách Hòa Bình, đây là một phần danh sách, xem qua ."
Cố Hướng Đông thức trắng đêm, mắt dán bản danh sách tay, suy nghĩ nát óc, cuối cùng vẫn gọi Quách Hòa Bình đến.
Quách Hòa Bình hồ nghi nhận lấy, xem xét kỹ.
"Lão Cố, đây là...?"
"Danh sách những trong diện 'nghiêm trị' ở cấp ."
Cố Hướng Đông day day mi tâm. Thức cả đêm, mắt đau rát.
"Thế ... định thế nào?"
Quách Hòa Bình hiếm hoi cũng tỏ vẻ nghiêm túc. Trong vài ông cũng từng tiếp xúc, hạng tội ác tày trời gì, thậm chí còn cả giáo viên cũ của con .
"Nếu chúng gì, việc chắc chắn sẽ giao cho khác. Mà khác ... thì họ sẽ 'hành động' thế nào . Cho nên ý của là, việc cần vẫn , nhưng mà..."
" hiểu ý ."
Quách Hòa Bình thẳng mắt Cố Hướng Đông. Hợp tác ăn ý bao năm, ông thừa ý của là gì. Bề ngoài, họ tích cực hưởng ứng chính sách, nhưng ngầm bên , sẽ tìm cách bảo vệ những .
"Chuyện chỉ hai chúng , giao cho khác yên tâm. Y Nhất cũng sắp sinh , về một chuyến. Cậu tạm thời gánh vác, mấy hôm nữa sẽ ."
"Người khác" ở đây là ai, cả hai đều tự hiểu. La Đại Dũng dạo thiếu ngáng chân Quách Hòa Bình. Hắn và Quách Hòa Bình đều rõ, chỉ cần Quách Hòa Bình trong thời gian quyền cục trưởng mà mắc sai lầm càng nhiều, thì khả năng Cố Hướng Đông đề bạt ông lên cục trưởng chính thức càng nhỏ.
La Đại Dũng đang dốc hết sức lực, nếu để bản danh sách , kết quả thể tưởng tượng . Vì lập công, chắc chắn sẽ từ thủ đoạn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
" . Cậu dọn dẹp về . Từ kinh thành về cũng ghé nhà, chạy thẳng qua đây luôn, ở nhà tình hình thế nào ?"
Về chuyện sinh đẻ, ông " kinh nghiệm" hơn Cố Hướng Đông. Hai thằng nhóc nhà ông chả đứa nào đúng ngày, mà chui sớm. Vợ của Cố Hướng Đông, vợ , cũng sắp đến ngày .
"Ừm. Cậu về sắp xếp , tìm vài đáng tin cậy."
" , về nghĩ cách đây."
Quách Hòa Bình chuyện thể chậm trễ, nên cũng nán , mà chạy nhanh về văn phòng của .
"Điềm Điềm, em tới đây?"
Đồng chí gác cửa báo tìm, Tiểu Vương chạy thì thấy Chu Điềm Điềm đang ở cổng, thấy liền vẫy tay.
"Lần lâu lắm ăn sủi cảo em ? Hôm nay em nghỉ, nên một ít mang qua cho . Còn nóng hổi đấy, ăn trưa luôn."
Tiểu Vương theo phản xạ đưa tay nhận lấy hộp cơm. Ừm, nóng hổi thật. Anh mặt trời chói chang bên ngoài, khuôn mặt đỏ bừng vì nắng của Điềm Điềm, lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng. Một dây đàn trong lòng dường như rung lên.
Thời gian , và em nhà họ Chu tiếp xúc khá nhiều. Chu Chí Bình ( trai Điềm Điềm) tuy nghề đàng hoàng, nhưng vì chuyện nhà Tiểu Lý mà " đ.á.n.h quen". Sau đó, vì em gái lo lắng, "rửa tay gác kiếm".
Qua vài tiếp xúc, Tiểu Vương phát hiện Chu Chí Bình trượng nghĩa, hào sảng, cũng chịu thương chịu khó. Sau khi nhờ Quách Hòa Bình tìm cho một công việc gác cổng, liền kéo về nhà ăn cơm.
Hôm đó cũng chỉ thuận miệng một câu, ngờ Điềm Điềm thật mang đến. Tiểu Vương thấy cảm động vô cùng, cúi đầu hộp cơm bọc trong chiếc khăn vuông, tay nắm chặt, nhất thời gì.
"Vậy , em cũng về nhà đây." Thấy Tiểu Vương im lặng, sợ ngại, cô một tiếng đầu chạy biến.
"Này..."
Cảm ơn em... Tiểu Vương bóng lưng Điềm Điềm, bất đắc dĩ lẩm bẩm. Sao chạy như ma đuổi ? Trời nóng thế , cũng đến nỗi thiếu một bữa sủi cảo. Tối mang đến cũng mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-289-sui-cao-tinh-duyen.html.]
Vừa nghĩ, mở hộp cơm, tiện tay nhón một chiếc, cho tọt miệng. Nhai nhai... Ừm, vị ngon đấy. Anh nhón thêm một cái, đút miệng, ngẩng đầu lên thì thấy Cố Hướng Đông.
"Cục... Cục trưởng..."
Anh vội đậy hộp cơm , cố gắng nuốt trọn chiếc sủi cảo trong miệng, thẳng tắp.
"Cậu thu dọn một chút, lát nữa đưa về công xã."
Cố Hướng Đông xong, cũng thèm Tiểu Vương nữa. Sợ nghẹn c.h.ế.t. Anh về phòng thu dọn đồ đạc, tuy cũng chẳng gì, nhưng đồ chơi mua cho bọn nhỏ và quà cho vợ thì mang theo.
Tiểu Vương Cố Hướng Đông xa mới ho khù khụ hai tiếng. Quả nhiên là nghẹn. Anh "cạch... cạch..." chạy về văn phòng tìm nước uống.
"Ối, thế? Gà mái già , 'cục cục tác' đẻ trứng đấy !"
Anh đồng nghiệp cùng phòng thấy bộ dạng của Tiểu Vương, nhịn trêu chọc. Thấy hộp cơm bàn, gã cũng khách khí, thò tay bốc một cái.
"Sủi cảo gói thế. Nhân cũng ngon. Ai mà tay nghề ..."
"BỐP!"
Thấy cái gã mặt dày coi gì, Tiểu Vương nhịn , đập bay cái tay đang định thò lấy thêm.
"Ối! Làm gì đ.á.n.h !"
Gã đồng nghiệp miệng còn đang nhồm nhoàm, xoa xoa tay, bất mãn Tiểu Vương, trơ mắt ôm khư khư hộp cơm.
"Đồng chí, ơn chút liêm sỉ! Đây là cơm trưa của , ăn hết, trưa ăn gì?"
Nói , ăn ngay mặt gã, vẻ mặt đầy đắc ý.
"Hừ, cái vẻ ki bo của kìa. Lát bao bữa trưa, ? Cho thêm hai cái nữa ."
Gã đồng nghiệp chép chép miệng, nghển cổ hộp cơm. Ai, đừng ăn nữa, chừa cho hai cái...
"Xin , ăn cơm của . Lát nữa lái xe . Cậu , tự xuống nhà ăn mà ăn ."
Tiểu Vương xong, thèm để ý đến gã nữa, sung sướng thưởng thức món sủi cảo của .
Gã đồng nghiệp ăn, cục tức, mắt đảo một vòng, liền ngoài.
Gã xem, rốt cuộc là ai mang sủi cảo đến mà thằng nhóc Tiểu Vương quý như vàng, giống phong cách của nó ngày.
Gã lượn một vòng chỗ cổng bảo vệ, về văn phòng với vẻ mặt đầy suy tư, Tiểu Vương đang "dọn dẹp chiến trường" với nụ thể "" hơn.
"Cậu cái gì? Nhìn cũng hết , tin xem!" Tiểu Vương còn lật cả đáy hộp cơm trống cho gã xem.
"Không . chỉ hỏi chút thôi. Chu Điềm Điềm là ai thế? Cô nhóc đảm đang nhỉ? Tay nghề cũng khéo!"
Tai Tiểu Vương bất giác đỏ bừng. "Liên quan gì đến ! Cậu bộ dạng của xem, chả khác gì mấy bà thím nhiều chuyện. Vì mấy cái sủi cảo mà đến nỗi ..."
"Cậu... ..."
" với nữa! lái xe!"
Tiểu Vương ôm hộp cơm, chạy nhanh khỏi văn phòng. Nếu , còn "tra tấn" đến mức nào nữa.