Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 298: Tấm lòng của "Ngô Dụng" và... hai cha con nhà họ Lưu

Cập nhật lúc: 2025-11-20 05:32:12
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ngô Dụng?"

 

Ánh mắt chị Mỹ Lệ chút mơ màng. Chị chằm chằm Sở Y Nhất hồi lâu, bỗng nhiên bật .

 

"Con bé ! Trước đây chị nhận ! Sao em ở đây?"

 

Sở Y Nhất thấy nụ quen thuộc của chị, đồ ăn tay chị, mày nhíu .

 

Cô vội bước tới, nhét gói đồ ăn mang theo tay chị Mỹ Lệ, định chuyện.

 

"Làm gì đấy! Ăn một bữa cơm mà lâu thế ?"

 

Từ trong phòng, một bà đại nương mặt mũi hung dữ bước , cáu kỉnh quát.

 

"Ai? Sở cô gái? Sao cô đến đây?"

 

Nhìn thấy Sở Y Nhất bên cạnh, bà chút ngạc nhiên. Vợ Cục trưởng ở đây? Không ở quê ? Dù nghi hoặc, bà vẫn vội vàng chào hỏi.

 

"À, cháu mới từ quê lên. Định qua kho tìm ít đồ, thấy bên lạ nên ghé xem thôi ạ."

 

Sở Y Nhất tiết lộ mối quan hệ, sợ liên lụy, mà là để bảo vệ chị Mỹ Lệ hơn.

 

"À, đây là 'phần t.ử tư sản', trong cục sắp xếp về đây lao động cải tạo." Bà đại nương vội giải thích.

 

"Vâng. Đại nương tiện ? Cháu qua kho nhỏ một chút, tìm vài thứ."

 

Nhìn đồ ăn trong tay chị Mỹ Lệ vẫn động, Sở Y Nhất quyết định dụ bà đại nương chỗ khác, để chị thời gian ăn.

 

"Tiện chứ! Đi, cô tìm gì, tìm cùng."

 

dẫn đường. Sở Y Nhất nhân cơ hội hiệu cho chị Mỹ Lệ, bảo chị ăn nhanh lên.

 

Chị Mỹ Lệ bóng lưng Sở Y Nhất, khóe miệng mỉm ấm áp.

 

"Thấy chị Mỹ Lệ ?"

 

Cố Hướng Đông thấy vợ xách về một đống đồ cũ, khẽ hỏi.

 

"Thấy . Chị ăn cái gì trời? Cả tro bụi, còn bộ dạng ngày ..." Sở Y Nhất than thở một hồi dài.

 

"Giờ cách nào khác. Bao nhiêu con mắt chằm chằm, thể gì. Như ngược cho chị ." Cố Hướng Đông vợ đang đau lòng.

 

"Em . Chỉ là thấy bất lực. Có đôi khi em thật đưa hết bọn họ cái 'hệ thống nông trường' của em, cho đỡ chịu tội!" Sở Y Nhất bực bội .

 

(Cố Hướng Đông chỉ im lặng. Anh cô chỉ cho hả giận. Tự dưng bao nhiêu biến mất, gây hoảng loạn mới lạ.)

 

"Giờ họ đang ở ?" Tòa nhà hiến tặng, chị Mỹ Lệ và chị Xinh Đẹp ở .

 

"Đường Cường sắp xếp , em cũng cụ thể. vẫn lén đưa đồ ăn qua."

 

Sở Y Nhất thở phào. Mấy ông đàn ông , suy nghĩ cũng chu đáo phết!

 

"Oe... oe..."

 

Sở Y Nhất còn định gì đó, thì "sếp nhí" .

 

"Mau xem con gái ! Chắc là đói đấy, em cũng lâu ."

 

Cố Hướng Đông tiếng , vội lao phòng, còn quên giục vợ.

 

Sở Y Nhất bóng lưng , chút bực bội. Sao giờ chỉ tác dụng đó thôi ? Cảm giác cái gì cũng xoay quanh cô nhóc !

 

Ai! Phụ nữ sinh con xong, đúng là mất hết "địa vị"!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-298-tam-long-cua-ngo-dung-va-hai-cha-con-nha-ho-luu.html.]

"Vợ ơi!"

 

Đợi mãi thấy vợ , Cố Hướng Đông đành bế cô nhóc đang gào lên, thò đầu gọi.

 

Sở Y Nhất thở dài, chấp nhận phận. Làm giờ, ai bảo giờ là "bò sữa"...

 

(Bối cảnh chuyển về Kinh thành)

 

"Tiên sinh! về !"

 

A Đông từ trong tù , tóc cạo sát rạt. Đứng mặt Lưu Dịch, chút kích động. Cuối cùng, cũng trở bên cạnh .

 

"A Đông, vất vả cho !" Lưu Dịch dậy, vỗ vai .

 

"Thằng quỷ! Cuối cùng mày cũng lết ! Mày lúc mày vắng, tao tiếp quản công việc của mày, mệt bở tai..."

 

"Khụ... Khụ..."

 

A Đông về, mừng nhất chắc là Oshin. Công việc của A Đông đúng là ai cũng . Thời gian qua Oshin mệt mỏi vô cùng. Giờ A Đông về , cần vắt óc suy nghĩ nữa.

 

A Đông thầm thở dài. Oshin ơi là Oshin! Tiên sinh còn đây! Anh ho khan hai tiếng định ngắt lời, ai ngờ Oshin hề nhận .

 

"Sao thế? Ở trong đó một thời gian, thể yếu ? Sao ho?"

 

Trời ơi! A Đông quyết định bỏ cuộc. Đồng đội ngu như heo, cứu nổi!

 

"Oshin ! Công việc của 'lao lực' lắm ?"

 

Lưu Dịch lạnh lùng hỏi. Oshin lúc mới giật , đầu Lưu Dịch, vẻ mặt đầy hổ.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

"Tiên sinh! Không ý đó! Chủ yếu là... thông minh bằng A Đông. Nên nhiều lúc nghĩ tới nơi, thành thấy công việc vất vả. Là vấn đề của , ... ngốc quá!"

 

Oshin vội giải thích, nhưng càng càng thấy sai sai.

 

"Thế ? Xem vẫn là vấn đề của . Đã khó !"

 

"Không... ! Không khó ..."

 

Tội nghiệp Oshin! Cứ thế Lưu Dịch " giữ" kinh thành một thời gian dài, cùng A Đông chia sẻ công việc.

 

"A Đông! Mày xem cố ý ? Tao báo cáo với ngài , bên (vùng xa xôi) còn bao nhiêu việc chờ tao. Sao ngài cứ thả tao !"

 

Oshin chán nản, nửa nửa ghế, cau mày.

 

A Đông thầm nghĩ: Còn hỏi ? Mày tự xem mày . Với cái chỉ IQ , ở bên ngoài mày thế nào mà xong việc . Ai, đúng là ông trời công bằng. Cho Oshin sức mạnh siêu phàm, thì cũng ban cho cái đầu... thông minh lắm.

 

"Gần đây tình hình căng thẳng, 'lão gia tử' (bố Lưu Dịch) theo dõi. Tiên sinh giữ lý do. Chẳng qua là tĩnh tâm thôi!"

 

"Lão gia tử" cuối cùng vẫn bước đến bước : từ chức chức vụ, trở thành một ông già về hưu bình thường.

 

Lưu Dịch ông già mặt, phảng phất như mất hết tinh thần, đột nhiên cảm thấy: Đây cũng chỉ là một ông già bình thường. Không còn vẻ hùng hổ dọa như nữa.

 

"Con , bố cả đống tuổi , tính tình vẫn lớn như . Bảo bố đừng kích động, giờ thì . Sau cần họp hành gì nữa, ở nhà cho khỏe."

 

Trong lòng vốn đang thấy xót xa, nhưng mở miệng nhịn , sang "dỗi" ông già.

 

"Cần mày lo ! Tao vui! Đang tính nghỉ ngơi đây! Làm !"

 

Nghe thằng con "trời đánh" , ông cụ cũng thấy thuận tai. Tính tình nổi lên, hai cha con bắt đầu cãi qua .

 

Cuối cùng, vẫn như khi, Lưu Dịch bỏ , kết thúc "trận chiến".

 

Còn sức cãi , tức là ! Lưu Dịch thầm nghĩ. là gừng càng già càng cay!

 

 

Loading...