"Được thôi!" Sở Y Nhất trả lời dứt khoát. "Vậy phiền các tháo mấy cái lốp xe của các xuống . Không hàng nước sản xuất thì chúng cần! Lốp xe của các cũng hàng nội địa, là hàng nhập khẩu từ Mỹ đấy. Là công dân , nghĩ chúng đều nghĩa vụ chống hàng ngoại. Chúng sẵn lòng giúp các tháo chúng xuống, cần cảm ơn!"
Mặt mấy viên cảnh sát tái mét.
"Ô tô rõ ràng là nước sản xuất! Cô đừng bậy!"
"Ô tô thì đúng là của . linh kiện thì nhập khẩu. Không tin các tự mà xem, mác nước ngoài ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Sở Y Nhất nhớ lầm, thời kỳ kỹ thuật còn hạn chế, nhiều linh kiện, nhất là lốp xe, đều nhập khẩu.
"Các đừng đ.á.n.h trống lảng! Bây giờ là chuyện của các !" Viên cảnh sát trưởng cố chấp.
"Vậy ý của là, cái 'điều lệ' mà , chỉ nhằm chúng thôi ?"
Ăn tương quá xí!
Oshin chạy gọi điện thoại cho Lưu Dịch về. "Tiên sinh" sẽ đến ngay.
" thấy các đang cản trở thi hành công vụ! Nếu còn cố chấp, mời về đồn với chúng !"
"Vậy cũng ! cũng xem các dùng tội danh gì để bắt chúng ? Nói chúng cản trở? Chúng ngăn các lục soát ? Yêu cầu giữ xe, chúng cũng phản đối? Ngược , chúng dùng chính yêu cầu của các để chỉ vấn đề, thì các chối, còn vu cho chúng cản trở? còn các 'trông coi mà tự trộm' đấy!"
"Oe... oe..."
Có lẽ vì bên ngoài quá ồn ào, bé Vui Vẻ cuối cùng cũng đ.á.n.h thức, ré lên.
"Làm con? Đói ?" Sở Y Nhất xót con, sắc mặt cũng . "Em lên xe xem con ị ."
"Oshin! Phiền kéo rèm che lên giúp !" Sở Y Nhất định bế con lên xe.
"Chờ ! Chiếc xe chúng sắp kéo ! Cô !"
Mấy gã cảnh sát chặn cô . Nếu lúc nãy Sở Y Nhất chỉ xem kịch, thì bây giờ cô thật sự nổi giận.
"Tránh ! Kể cả sắp kéo , thì hiện tại nó vẫn là xe của chúng !"
"Theo quy định, các sử dụng chiếc xe nữa!"
"Nếu chúng dùng xe , các tháo lốp xe của ! Nếu , đừng chắn đường !"
Cố Hướng Đông bước lên một bước, chắn giữa vợ và mấy gã cảnh sát.
"Sao? Anh động thủ?" Mấy gã cảnh sát lập tức thế phòng thủ.
"Cũng là thể! Lâu hoạt động gân cốt!" Oshin cũng bước lên, cạnh Cố Hướng Đông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-303-man-boc-phot-lop-xe.html.]
Lâm Lương thấy tình hình căng thẳng, vội can. Ai ngờ hành động của hiểu lầm. Mấy gã cảnh sát lập tức đưa tay lưng, định rút vũ khí.
Bé Vui Vẻ vẫn ngặt nghẽo. Cố Hướng Đông tiếng con , tim như thắt .
"Tránh !" Anh lạnh lùng gằn giọng.
Mấy gã cảnh sát cũng bắt đầu hối hận, nhưng "đâm lao theo lao".
"TRÁNH RA!"
Hai bên đang giằng co thì một tiếng quát lớn vang lên. Một đàn ông sải bước tới. Sở Y Nhất thấy quen quen, nhưng nhớ là ai.
mấy gã cảnh sát tiếng, lập tức dạt .
Sở Y Nhất quan tâm, vội lên xe tã, cho con bú. Mấy ông đàn ông cũng tự giác lùi xa, chỉ Cố Hướng Đông vẫn canh cửa xe.
"Lâm Lương? Sao ở đây?" Người đàn ông rõ ràng là quen Lâm Lương.
"À! cũng đây! Sao chặn ở đây, nhà về . Chuyện hỏi bọn họ!"
Người đàn ông tên Hồ Minh liếc mấy gã cảnh sát, trong lòng cũng đoán đại khái.
"Hồ Minh! Bọn họ giữ xe của chúng ! Cậu tính ?"
Hồ Minh nhíu mày, thuộc cấp của : "Báo cáo! Xe của họ là hàng ngoại, phi sản phẩm trong nước, theo quy định phép lưu hành!"
"Trong xe cả trẻ con! Cứ để họ về nhà , đó mang xe về nộp, ?" Hồ Minh cũng quá tuyệt. Lâm Lương , sắc mặt dịu .
"Bộ trưởng chỉ thị... nghiêm khắc chấp hành..."
Hồ Minh lườm một cái, gã cảnh sát im bặt, nhưng vẫn thẳng, ý là thể nhượng bộ.
"Xe, các cứ kéo ! Chúng bỏ!"
Giọng Lưu Dịch từ xa vọng tới. Anh bước xuống từ một chiếc xe tải quân sự màu xanh. Oshin chạy báo cáo tình hình. Lưu Dịch chiếc Mercedes chặn, bước về phía đám đông.
"Lưu Dịch!" Hồ Minh chút ngượng ngùng.
"Hồ Minh, chúng khó . Xe cứ kéo . ... là công bộc của nhân dân, mà khó dân chúng thế , các nên xin ?"
Hồ Minh bên sai, cũng ầm lên, liền gật đầu đồng ý.
Không chỉ là cái xe ? Cho các đấy! cho thế nào... thì xem tâm trạng của !