Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 306: Cái ghế của Cục trưởng

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:44:45
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù Lâm Dao Dao tha thiết mời, Hồ Minh và Lưu Dịch đều nhất quyết từ chối việc ăn chung.

 

"Sao cho Hồ Minh ăn cơm? Khó lắm mới gặp mà." Dao Dao sofa, khó hiểu hỏi.

 

"Hồ Minh giờ là trưởng phòng, bận lắm. Hơn nữa, tình cảnh của chúng bây giờ... Anh tiếp xúc mật với , cho ..."

 

Lâm Dao Dao sững sờ. Cô ngờ Lưu Dịch . Lòng cô chua xót, khẽ nắm lấy tay .

 

Lưu Dịch nắm chặt tay cô, : "Cho nên, thực em nên đến đây lúc ..."

 

"Làm gì 'nên' ' nên'! Chỉ '' ' ' thôi!"

 

Lưu Dịch cô gái mặt, ngờ lúc , ở bên cạnh là cô. Anh kéo cô lòng, đầu tựa cô, cảm thấy mãn nguyện.

 

"Vậy... Hồ Minh là sợ liên lụy nên mới ?"

 

Lâm Dao Dao nghĩ đến khả năng , liền bình tĩnh nổi, chui khỏi lòng Lưu Dịch, tức giận hỏi.

 

Lưu Dịch đập đầu tường. Mạch não của cô gái kỳ lạ ? Bầu khí đang thế ... cứ nghĩ đến thằng cha Hồ Minh đó?

 

"Có em đoán trúng ?"

 

"Em nghĩ linh tinh gì đấy! Anh như . Chỉ là liên lụy . Còn , chắc là bận thật..."

 

Lưu Dịch thầm nghĩ: là ngốc! Từ nhỏ đến lớn, Hồ Minh đối xử với Dao Dao còn hơn cả Lâm Lương. Anh ? Chẳng qua là vì Dao Dao trong mắt chỉ , mà giờ cũng rõ lòng , nên Lưu Dịch lười để ý đến mấy chuyện "tình địch" ngày xưa.

 

(Trên xe của Hồ Minh)

 

Hồ Minh xe trở về, trong đầu là hình ảnh Lưu Dịch và Dao Dao với . Cuối cùng, Dao Dao cũng như ý nguyện...

 

Lòng chua xót, nhớ về quá khứ. Dao Dao từ nhỏ là "cái đuôi" của Lưu Dịch. Lưu Dịch , cô theo đó. Lưu Dịch ghét bám theo. Thế là cô bé tìm đến , mếu máo nhờ dắt .

 

sẽ Lưu Dịch mắng, nhưng cứ thấy đôi mắt ngấn nước của Dao Dao, mềm lòng...

 

"Trưởng phòng, đến nơi ."

 

Tiếng tài xế cắt ngang dòng hồi ức.

 

"Trưởng phòng, bộ trưởng gọi ngài về thì gọi cho ông ."

 

"Biết ."

 

Hồ Minh uể oải xuống ghế, nhắm mắt day trán, bất đắc dĩ nhấc điện thoại. Còn gọi gì nữa, chả vì chuyện hôm nay !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-306-cai-ghe-cua-cuc-truong.html.]

"Hôm nay rốt cuộc là ? Tại vẫn thả bọn họ ? Không mang theo nhiều đồ quý giá ?"

 

Đầu dây bên đúng là màn "tra hỏi" dồn dập của bộ trưởng.

 

"Chúng kiểm tra, tìm thấy đồ vật gì quý giá. Cuối cùng đành để họ . Xe của Lưu Dịch giữ ."

 

Bên im lặng một lát, giọng vang lên:

 

"Nghe ... đưa Lưu Dịch về?"

 

Giọng ba phần thăm dò, bảy phần gõ mõ. Hồ Minh cau mày. Là bạn bè, tiện đường đưa về cũng ?

 

"Vâng. Xe Lưu Dịch giữ, tiện đường nên đưa về." Anh thản nhiên thừa nhận.

 

"Hồ Minh! Đừng quên đang gì!"

 

Nói xong, bên cúp máy. Hồ Minh châm chọc. Mình đang gì? Cần ông lúc nào cũng nhắc ?

 

(Tại Bảo Ứng)

 

"Anh Lâm Lương, là hai đây một đêm? Trời sắp tối , mà lên đường ?"

 

Oshin chạy xe một mạch, cuối cùng cũng đưa nhà Cố Hướng Đông về đến Bảo Ứng.

 

"Không cần khách khí! Em mau đưa bọn trẻ về nghỉ . Bọn lái, ." Lâm Lương tính cả. Lát nữa lái, cho Oshin nghỉ. Tối hẳn thì Oshin lái, rành đường đêm.

 

"Vậy hai ăn tạm bữa cơm hẵng ."

 

"Thôi thôi! Em lo cho bọn trẻ . Bọn đây!" Lâm Lương khởi động xe, vẫy tay chào cả nhà bốn , phóng .

 

Sở Y Nhất bế Vui Vẻ, Tiểu Bảo lẽo đẽo theo . Cố Hướng Đông xách đồ nhà.

 

"Ôi, tưởng ai!"

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Cửa nhà còn mở, cửa đối diện kẹt mở. Bà La (La lão thái) lách , dí sát Sở Y Nhất.

 

"Thế nào? Công việc của Cố cục trưởng nhà cô chốt ?"

 

Sở Y Nhất càng sốt ruột mở cửa. Cái khóa như trêu ngươi, càng vội càng mở .

 

"Cố cục trưởng nhà cô thăng chức , để thằng Đại Dũng nhà cục trưởng nhé! Nó việc chăm chỉ, năng lực mạnh, giao cho nó là quá hợp lý! Cô ?"

 

Trời ơi! Sao da mặt dày đến thế ! Sở Y Nhất cảm thấy thái dương giật thình thịch.

 

 

Loading...