Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 313: Tiểu Vương đứng trước lựa chọn
Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:44:52
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
La Đại Dũng phủi tay, từ một ngõ hẻm bước . Gã ngoảnh đàn ông cao gầy đang co quắp đất, nhếch mép , tâm trạng tệ lắm. Gã thò tay túi móc bao t.h.u.ố.c lá, mở xem thì hết sạch, chút bực bội. Gã bóp nát cái vỏ rỗng, c.h.ử.i thề một tiếng nghênh ngang bỏ .
Nghe tiếng bước chân của La Đại Dũng xa, đàn ông đất mới dám rên rỉ thành tiếng.
Người đàn ông chính là kẻ mạo danh Đường Cường trong đợt La Đại Dũng hưởng ứng lời kêu gọi của cấp , mạnh tay truy bắt và dẹp loạn chợ đen.
Nói thì gã đây đúng là đàn em trướng Đường Cường, nhưng tâm tư ngay thẳng, nên Đường Cường trọng dụng. Vì , trong đợt truy bắt đó, La Đại Dũng xúi giục, mới bày trò mạo danh Đường Cường. Lần , La Đại Dũng lên cơn gì, tóm là đ.á.n.h cho một trận.
Cuối cùng gã hỏi vài chuyện linh tinh vớ vẩn bỏ . Mình chọc ai cơ chứ.
La Đại Dũng thong thả về tòa nhà văn phòng, bắt gặp Tiểu Vương đang cùng một cô gái ở cổng.
“Giờ việc, ai cho tự ý chạy đây?”
Chu Điềm Điềm mang đồ đến cho Tiểu Vương. Anh gác cổng nhẵn mặt Chu Điềm Điềm, đợi cô mở lời chạy gọi Tiểu Vương . Đôi trẻ đang tíu tít chuyện thì đột nhiên thấy giọng nghiêm khắc của La Đại Dũng.
Tiểu Vương ngẩn , từ khi nào mà quản lý nghiêm ? Huống hồ gã cũng lãnh đạo trực tiếp của . Cục trưởng Cố còn gì, Phó cục La cần soi mói như thế !
“Vậy chẳng ông cũng từ bên ngoài về ?” Nhìn cái vẻ mặt cau của La Đại Dũng, Chu Điềm Điềm nhịn bật .
“Phụt!” Tiểu Vương nhịn bật . Điềm Điềm ơi, em đúng là đáng yêu thật.
“Sao hả, một cán sự quèn như mà cũng đòi so bì với ? đây là phá án ở ngoài về, còn thì ? Nhà nước trả lương cho là để việc, phục vụ nhân dân, chứ để đây yêu đương.”
Gã sớm ngứa mắt Cố Hướng Đông, và cả thằng lính quèn Tiểu Vương bên cạnh nữa. Giờ Cố Hướng Đông sắp , chắc chắn đề cử, thì còn cần giữ hòa khí bề mặt gì nữa.
(Đi phá án gì mà một ? Một là việc tư, hai mới là việc công. Đi ngoài một , ai ông gì. Đương nhiên, loại trừ án t.ử đặc biệt, nhưng Tiểu Vương tin là gã thật sự nhiệm vụ.)
“Chẳng đều là phục vụ nhân dân , còn phân chia ba bảy loại? Người đều bình đẳng mà…”
“Khụ khụ, Điềm Điềm…” Tiểu Vương vờ ho khan nhắc nhở. La Đại Dũng hầm hừ một câu: “ là gỗ mục thể đẽo!”
Sau đó, gã lườm Chu Điềm Điềm và Tiểu Vương một cái, vung tay bỏ trong.
“Anh lườm em gì? Em đúng ?” Chu Điềm Điềm vẻ mặt như như của Tiểu Vương, Sao thế, gì sai ? Chẳng sự thật là , ông cũng từ ngoài về còn gì.
“Không , em đúng, vô cùng đúng.” Hơn nữa còn là những lời mà dám . Tiểu Vương thầm nghĩ trong bụng.
Tiễn Chu Điềm Điềm , Tiểu Vương mới tòa nhà văn phòng.
“Ố, Tiểu Vương, hôm nay gì ngon đấy?”
Dạo quen với việc cứ vài bữa, đối tượng của đồng chí Tiểu Vương mang đồ ăn ngon đến. Ai nấy đều ghen tị c.h.ế.t , thằng nhóc đúng là ch.ó ngáp ruồi, vớ một cô gái quá.
“Ăn gì cũng đến phần mấy , hỏi gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-313-tieu-vuong-dung-truoc-lua-chon.html.]
Tiểu Vương ôm chặt túi đồ trong lòng. Toàn một lũ sói đói. Mấy Điềm Điềm mang đồ đến, quá nửa đều chui bụng bọn họ, chẳng khách sáo chút nào. Cậu thèm cho họ xem, nếu đảm bảo bọn họ sẽ ăn sạch chừa cả cặn.
“Tiểu Vương, đây một lát.” Nghe thấy tiếng Tiểu Vương, Cố Hướng Đông gọi từ trong văn phòng.
“Vâng ạ!” Tiểu Vương vội chạy về văn phòng cất đồ. Nhìn túi đồ bàn, nghĩ nghĩ, kéo ngăn kéo , cất đồ trong.
“Báo cáo!”
“Vào .”
“Cục trưởng, tìm em ạ?”
Tiểu Vương tưởng Cục trưởng việc cần giao phó nên vội vàng chạy sang.
“ sắp lên thủ đô nhận công tác. Cậu nghĩ thế nào, cùng , là ở đây?”
Nếu là đây, Cố Hướng Đông căn bản sẽ hỏi Tiểu Vương, vì dù cũng sẽ theo . bây giờ thì khác, Tiểu Vương đối tượng là bản địa, nghĩ thế nào, nhất định hỏi ý kiến .
“Cục trưởng, em… em nghĩ kỹ. Em thể về nhà thương lượng một chút ạ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tiểu Vương thầm cảm ơn Cục trưởng cho cơ hội lựa chọn. Đối với mà , cùng Cố Hướng Đông lên thủ đô phát triển, nghi ngờ gì nữa, sẽ lợi hơn cho bản . , bây giờ Chu Điềm Điềm, trong lòng cũng coi cô là thể cùng hết quãng đời còn . Gia đình cô ở đây, liệu cô đồng ý theo rời xa quê hương, lên thủ đô ?
“Được, cứ về bàn bạc cho kỹ. Anh báo cho , là để thời gian chuẩn , đưa lựa chọn nhất. Dù thế nào, cũng tôn trọng quyết định của . Nếu quyết định theo , thì gì để . Nếu ở , sẽ việc trướng Quách Hòa Bình.”
Từ lúc còn trong quân ngũ, Tiểu Vương theo . Sau khi chuyển ngành đến đây, vẫn luôn ở bên cạnh . Hơn ai hết, hy vọng Tiểu Vương một tương lai hơn. Không thể ở là , nhưng đối với họ mà , lên thủ đô sẽ tiếp xúc với những điều mới mẻ, những cơ hội khác biệt. Dù sẽ đối mặt với thử thách lớn hơn, nhưng cũng sẽ trưởng thành nhanh hơn.
“Em cảm ơn Cục trưởng. Em sẽ suy nghĩ nghiêm túc ạ.”
Tiểu Vương tâm trạng nặng trĩu về văn phòng. Mấy đồng nghiệp đang xâu xé đồ ăn của giật nảy , vội vàng nhét thêm một miếng to miệng, mới Tiểu Vương, một nụ “ngay thẳng”.
Điều khiến họ ngạc nhiên là, Tiểu Vương dường như thấy bọn họ đang gì, lẳng lặng về chỗ của . Bọn họ ngược chút quen. Mọi khi, nếu họ dám ăn đồ của , nhảy dựng lên đòi sống mái . Hôm nay thế nhỉ?
“Đều tại , cứ đòi ăn đồ của , giờ đây?” Một huých tay , .
“Chỉ trách , là ăn nhiều nhất đấy. Cái đó… Tiểu Vương, đừng giận, bọn ăn vụng đồ của nữa, nhé!”
Tiểu Vương vẫn gì, ánh mắt đờ đẫn. Hai bắt đầu luống cuống.
“Cậu đừng như thế chứ, mắng bọn một trận cũng . Hay là thế , bọn khao một bữa ở tiệm cơm quốc doanh, chịu ?”
“Được đấy, khi nào? Hôm nay ngày mai?” Tiểu Vương đột nhiên ngẩng đầu họ, hỏi một cách nghiêm túc.
Ờ… Cả hai cảm thấy gì đó đúng lắm, nhất thời nên phản ứng thế nào.