Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 316: Bức họa Đường Cường

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:44:54
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Đại ca, chuẩn xong ?” Sau khi hẹn thời gian và địa điểm với Đường Cường, thứ chuẩn thỏa, Sở Y Nhất liền đưa đến nơi. Nhìn căn phòng phẫu thuật dựng lên tạm thời, nếu vì Sở Y Nhất đích đưa đến, nghi ngờ tại ở đây chỉ đúng một phòng phẫu thuật thế ?

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Chuẩn xong ! Đại ca của em đây cũng là từng trải , chẳng lẽ còn cái ca mổ dọa sợ . Các em cứ thoải mái , chịu hết.” Chỉ là xóa sẹo thôi, chứ đại phẫu thuật gì , chẳng sợ, nhưng hồi hộp thì vẫn . Không rốt cuộc sẽ biến thành bộ dạng gì đây.

 

“Tốt lắm, chúng bắt đầu ngay nhé. Giờ tiêm t.h.u.ố.c tê cho , dù cũng là phẫu thuật, còn liên quan đến nhiều dây thần kinh mặt, cẩn thận là dễ xảy sai sót lắm.” Ý của Sở Y Nhất là để Đường Cường quá nhiều thứ, nhất là giải quyết vấn đề phiền bấy lâu nay trong lúc đang ngủ. Vì , cô bàn với Tiểu quản gia, vẫn nên tiêm t.h.u.ố.c tê cho Đường Cường, vốn dĩ tiêm t.h.u.ố.c tê vẫn là an nhất.

 

“Tiểu quản gia, giao cho cả đấy, vất vả cho .”

 

vất vả, dù thì cũng mới trông con giúp cô xong. Nếu cô thật sự thấy áy náy, nghĩ cô thể bớt cho vài cơ hội tiếp xúc với Vui Vẻ.” Dưới sự "rèn luyện" cố tình của Sở Y Nhất, Tiểu quản gia giờ đây nghiễm nhiên trở thành một cao thủ trông trẻ. Một đứa bé hơn bốn tháng tuổi mà cũng trông nom đấy, thật đúng là thần kỳ, chính cũng phát hiện còn tiềm năng .

 

chẳng qua là thấy nhàm chán quá, nên tìm chút việc cho thôi mà. Trẻ con đáng yêu bao, đúng .” Sở Y Nhất sờ sờ mũi, chút ngượng ngùng. Hình như mặt dày thì , dạo sai vặt Tiểu quản gia càng lúc càng thuận tay. “Cái đó… nếu cần gì, cứ thẳng, cần khách sáo.” Chủ yếu là vì Tiểu quản gia chẳng đòi hỏi gì, cô cũng thể gì cho .

 

“Cô nghiêm túc phát triển cái hệ thống cho .” Xem cái hệ thống nông trại bỏ hoang thành cái dạng gì kìa, haizz…

 

“Cậu cứ việc mắt , chuyện phát triển hệ thống chúng từ từ bàn , ?” Cô dỗ dành Tiểu quản gia phẫu thuật cho Đường Cường. Tiểu quản gia nhắc cô chỉ một , rằng hệ thống hiện tại phát triển đến một giai đoạn nhất định, cần nâng cấp thì mới thể phát triển hơn. nâng cấp thế nào thì vẫn phương án. Dạo nhiều việc, bận con nhỏ, nên cô vẫn tĩnh tâm suy nghĩ về vấn đề . Bây giờ Tiểu quản gia nhắc đến, Sở Y Nhất cảm thấy cũng đến lúc nghiêm túc xem xét . Dù đây cũng là bàn tay vàng, tận dụng cho thì thật quá lãng phí.

 

Ca phẫu thuật của Đường Cường diễn nhanh, nhanh hơn Sở Y Nhất tưởng tượng. “Thế nào ?”

 

“Phẫu thuật laser, thể cho bề mặt da đạt đến trạng thái mịn màng, khiến vết thương cũ trông còn rõ ràng nữa. Sau khi phẫu thuật xóa sẹo, da sẽ sưng đỏ trong thời gian ngắn, thể sẽ đau, thử chườm lạnh để giảm đau. Ngoài , ăn uống cũng chú ý một chút, chủ yếu là đồ thanh đạm, và thể uống thêm vài ngày t.h.u.ố.c chống viêm.” Tiểu quản gia một tràng dài, Sở Y Nhất như vịt sấm, nhưng may mà vẫn nhớ những điểm mấu chốt.

 

Đường Cường tỉnh , liền nóng lòng xem bộ dạng phẫu thuật. Kết quả, soi gương liền ngớ . Mặt băng bó kín mít, trông như ai đ.á.n.h cho một trận, chẳng cái gì cả, chỉ cảm thấy đau râm ran. “Em gái, thế nào ? Phẫu thuật thành công ?” Đường Cường sốt ruột hỏi Sở Y Nhất.

 

“Anh Cường, đừng lo, thành công. Chỉ là phẫu thuật xong, mặt sẽ sưng đỏ, uống chút t.h.u.ố.c tiêu sưng là thôi. À, còn nữa, dạo kiêng cữ một chút trong ăn uống…” Sở Y Nhất dặn dò Đường Cường đủ thứ, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ. Đường Cường chỉ lộ hai con mắt, chăm chú lắng .

 

“Anh Cường, em đề nghị, chờ mặt hồi phục hẳn , nên tìm một chỗ ở mới. Như , khác dò la tin tức của cũng dễ.” Nghĩ đến La Đại Dũng, Sở Y Nhất cảm thấy vẫn nên đổi chỗ ở cho an . Đến nơi ở mới, sẽ bộ dạng của Đường Cường. Mặc dù ít nhiều vẫn nét giống, nhưng cảm quan trực diện khác, sẽ dễ dàng liên hệ hai với , như cũng an hơn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-316-buc-hoa-duong-cuong.html.]

“Được, . Mấy hôm nữa sẽ tìm nhà mới. Dù chúng cũng là thuê, ở mà chẳng như .” Đường Cường nghĩ thông suốt, cũng Sở Y Nhất cân nhắc lý, nên tán thành.

 

La Đại Dũng cầm một bức họa trong tay, khi hỏi thăm một , gã chán nản rút một điếu thuốc, châm lửa. Khói t.h.u.ố.c bốc lên, khiến khuôn mặt vốn nặng trĩu tâm sự của gã càng thêm mờ ảo. Mà bức họa trong tay gã, rõ ràng là một đàn ông vết sẹo mặt, tướng mạo năm sáu phần giống với Đường Cường. Xem , La Đại Dũng vẫn từ bỏ ý định, tìm đột phá khẩu từ Đường Cường. Gã nhận định chắc chắn Sở Y Nhất và Đường Cường mối quan hệ nào đó, cách khác, liên hệ mật thiết với Cố Hướng Đông, thậm chí Quách Hòa Bình cũng thoát khỏi liên can.

 

Chỉ cần tìm Đường Cường, lẽ gã thể một mũi tên trúng hai đích, tóm gọn cả Cố Hướng Đông và Quách Hòa Bình. Đến lúc đó, thăng chức ư? Làm cục trưởng ư? Nằm mơ ! Gã sẽ từ từ kéo bọn họ xuống đài. Nghĩ đến đây, La Đại Dũng lên tinh thần, dựa theo manh mối nắm , về phía địa điểm tiếp theo.

 

“Lão Cố, dạo tên La Đại Dũng vẻ bất mãn lắm đấy. Cậu xem, cả ngày chẳng thấy bóng dáng , thế, cần ? Cậu cho gã nghỉ phép ?” Quách Hòa Bình ngang qua văn phòng La Đại Dũng, đúng lúc đồng chí cấp của gã đẩy cửa bước , liền thấy rõ văn phòng một bóng , khỏi buột miệng phàn nàn. Đây cũng đầu, dạo gần đây, gần như chẳng thấy bóng dáng gã cả.

 

“Sao thế, gã đang vụ án nào trong tay ?” Cố Hướng Đông Quách Hòa Bình , ngẩng đầu lên hỏi một câu.

 

“Có ? nhớ là gã đang phụ trách vụ án nào cả. Mà mới nhớ, vụ án giao cho gã từ tháng , đến giờ vẫn chút tiến triển nào, cũng ngày nào cũng chạy ngoài bận rộn cái gì.” Càng càng thấy tức, Quách Hòa Bình hậm hực xuống.

 

“Vậy dạo về Cục ?”

 

“Có, gã về một , tìm vẽ bức chân dung, ngay.”

 

“Bức chân dung? Chân dung của ai? Liên quan đến vụ án nào ?”

 

“Hả? Cái . Để tìm lão Lý hỏi xem.” Lão Lý là nhân viên kỹ thuật chuyên dựa theo miêu tả đặc điểm nhận dạng để vẽ chân dung, hỗ trợ phá án trong Cục.

 

Không bao lâu , Cố Hướng Đông cầm tay một bức chân dung. Anh chỉ liếc qua là đoán đây là ai – Đường Cường. “Đây là ai thế? Lão Cố, nhận ?” Quách Hòa Bình nghển cổ bức họa bàn, tò mò hỏi.

 

“Không quen.”

 

“Lạ thật, cũng gã định gì…” Nghĩ gì chứ? Đương nhiên là nghĩ cách ngáng chân khác .

 

 

Loading...