Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 317: Cách bọn trẻ con chào tạm biệt

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:44:55
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Vợ ơi, dạo em liên lạc với Đường Cường ?” Cố Hướng Đông tan về nhà, nghĩ đến bức họa La Đại Dũng nhờ lão Lý vẽ, liền thăm dò hỏi vợ .

 

“Có chứ, chẳng chúng sắp , em định qua với họ một tiếng.” Sở Y Nhất dọn thức ăn trả lời. “Sao đột nhiên hỏi chuyện ?”

 

Cố Hướng Đông đỡ lấy đồ ăn tay vợ, cùng cô đặt lên bàn cơm. “Lần em đến tìm em . La Đại Dũng dạo đang tìm vẽ chân dung Đường Cường, khắp nơi tìm đấy.” Trực giác của vợ đúng thật. Có lẽ chính đó khiến La Đại Dũng chú ý, nên bây giờ mới tìm cách lùng sục Đường Cường.

 

“Tìm thì cứ tìm thôi, tìm thì cũng đành chịu, coi như gã bản lĩnh.” Nếu là đây, tin Sở Y Nhất thể sẽ cuống lên. bây giờ, vết sẹo mặt Đường Cường xóa bỏ, chắc hai hôm nữa cũng dọn đến nhà mới . La Đại Dũng dựa bức họa cũ mà tìm Đường Cường, e là dễ dàng.

 

Nhìn vẻ mặt bình tĩnh, tự tin như tính của vợ, Cố Hướng Đông ngược chút bối rối. “Có em chuyện gì mà ?” Cố Hướng Đông nghi ngờ hỏi.

 

“Chẳng là do bận quá đó , em thể vì chút chuyện cỏn con phiền , đúng ! Chuyện nhỏ thôi, yên tâm , em giải quyết !” Sở Y Nhất vẻ mặt "em cứ yên tâm" đầy từng trải. Cố Hướng Đông thấy dở dở , vợ tự tin tràn trề như , chắc là vấn đề gì .

 

“Giấy bổ nhiệm của Quách Hòa Bình , công việc trong tay cũng bàn giao gần xong. Hai ngày nữa chúng thể lên đường. Em chịu khó thu dọn đồ đạc trong nhà nhé.” Mọi việc ở đây đều xử lý gần xong, thể lên đường thủ đô bất cứ lúc nào.

 

Miệng thì cứ sắp , sắp , nhưng cảm giác vẫn còn xa xôi lắm. Bây giờ đột nhiên Cố Hướng Đông ngày cụ thể, Sở Y Nhất bỗng thấy trong lòng chút hụt hẫng. Cô dừng đũa, ngước mắt căn nhà nhỏ , từng chút một đều do chính tay cô bài trí, bây giờ sắp rời , lẽ sẽ bao giờ nữa…

 

“Thời gian trôi nhanh thật. Nhớ lúc mang theo Tiểu Bảo đến đây, cứ như mới hôm qua, mà giờ sắp .”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Tiểu Bảo, chúng sắp chuyển nhà . Hai hôm nữa con chào tạm biệt các bạn của con nhé. Anh Đại Tráng, Tiểu Tráng, và các bạn khác nữa.” Sở Y Nhất xoa đầu Tiểu Bảo, cẩn thận dặn dò.

 

“Mẹ ơi, tại chuyển nhà ạ? Chúng ở đây ?” Tiểu Bảo chút mờ mịt. Nơi nhiều bạn bè thích, nhiều nơi thích đến chơi. Cậu còn đang mong qua một thời gian nữa sẽ học cùng Đại Tráng và Tiểu Tráng. Cậu thích nơi , rời .

 

“Bởi vì công việc của bố đổi, bố đến một nơi khác việc. Chúng cùng bố chứ, nếu bố ở một sẽ đáng thương lắm. Tiểu Bảo thích ở cùng bố ?”

 

“Dạ, ạ.” Cậu bé gật đầu dứt khoát cần suy nghĩ.

 

“Vậy con đồng ý cùng bố đến nơi ở mới ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-317-cach-bon-tre-con-chao-tam-biet.html.]

 

“Vậy Đại Tráng và Tiểu Tráng thì ạ? Các thể cùng chúng ?” Lúc , Tiểu Bảo chút bối rối. Cậu cùng bố, nhưng cũng rời xa các bạn của .

 

“Nếu Đại Tráng và Tiểu Tráng cùng chúng , bố của các thì ? Hơn nữa, các cũng sẽ ở cùng bố , giống như con ở cùng bố . mà, thời gian, con thể về thăm các .” Tiểu Bảo cúi đầu suy nghĩ hồi lâu, mới ngẩng đầu lên với Sở Y Nhất một cách nghiêm túc: “Mẹ đúng ạ. Bạn nhỏ nào cũng ở cùng bố của , giống như Tiểu Bảo . Cho nên chúng nên đưa hai , chú Quách và cô sẽ buồn lắm, các cũng sẽ buồn nữa!”

 

“Tiểu Bảo hiểu chuyện quá. Mẹ chuẩn cho con ít quà, ngày mai con tặng cho các kỷ niệm nhé?”

 

“Vâng ạ, con cảm ơn .”

 

Ngày hôm , Sở Y Nhất và Cố Hướng Đông cùng đưa bọn trẻ sang nhà Quách Hòa Bình. “Các đến , cũng định sang gọi các . Hôm nay ăn cơm ở nhà nhé, coi như là tiệc tiễn các luôn!” Quách Hòa Bình thấy cả nhà bốn của Cố Hướng Đông đến, vội vàng đón.

 

“Anh Quách, khách sáo quá, còn tiệc tiễn bọn em nữa. Vậy thì bọn em cũng mời chị một bữa, chúc mừng thăng chức mới !” Sở Y Nhất . Đây cũng là một chuyện vui lớn, đúng là nên chúc mừng.

 

Trong lúc lớn chuyện, Tiểu Bảo cầm món đồ chơi Sở Y Nhất chuẩn cho, chạy sang một bên chơi. “Anh Đại Tráng, cái cho . Cái cho Tiểu Tráng.” Tiểu Bảo chia đồ chơi cho hai . “Con sắp chuyển . Tuy con chơi cùng các , nhưng con cũng nỡ xa bố và em gái, nên con cùng họ đến nơi ở mới. Mẹ con , thời gian sẽ đưa con về thăm các .”

 

Đại Tráng và Tiểu Tráng nhận lấy đồ chơi, vốn đang vui, nhưng Tiểu Bảo , cả hai đều dừng tay . Bọn họ lớn hơn Tiểu Bảo mấy tuổi, tự nhiên hiểu lời Tiểu Bảo nghĩa là gì. Sau , e là khó mà gặp nữa.

 

“Tiểu Bảo, chờ một lát!” Đại Tráng một câu chạy về phòng , lấy một chiếc ná cao su nhỏ mài nhẵn bóng. “Cho ! Cậu vẫn luôn thích cái ná . tặng nó cho , đến nơi ở mới, nếu ai bắt nạt , cứ dùng cái mà b.ắ.n nó.” Đây là cái ná mà Đại Tráng thích nhất. Vì quá thích nên ngày nào cũng lôi chơi, sờ tới sờ lui, khiến cả chiếc ná trở nên bóng loáng, tinh xảo. Tuy vẫn còn chút tiếc nuối, nhưng vẫn quyết định tặng nó cho Tiểu Bảo.

 

“Anh Đại Tráng, cho em thật ạ? Được thật ?” Tiểu Bảo há hốc miệng, vẻ mặt đầy kinh ngạc, thể tin nổi.

 

, chứ giả ! Sau hai ở bên cạnh , nếu ai bắt nạt , cứ dùng cái mà phang nó.” Phang quan trọng, chủ yếu là vì thích cái ná . Tiểu Bảo mừng rỡ đón lấy từ tay Đại Tráng, cẩn thận sờ soạng.

 

Thấy Đại Tráng đem món đồ yêu quý nhất tặng cho Tiểu Bảo, Tiểu Tráng nghĩ, nên tặng gì cho bé đây? Nghĩ mãi , đành kéo tay Tiểu Bảo, lôi phòng . “Tiểu Bảo, cũng thích cái gì. Cậu tự chọn .” Tiểu Tráng chỉ đống đồ chơi nhỏ mà cất kỹ, hào phóng với Tiểu Bảo.

 

Tiểu Bảo sướng rơn. Trước đây Tiểu Tráng quý đống đồ chơi như báu vật, ít khi cho động . Bây giờ cho tự ý chọn, thật là quá. Bọn trẻ con bên vui vẻ hòa thuận, lớn bên cũng một bầu khí hài hòa.

 

 

Loading...