Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 361: Anh Không Rời, Em Sẽ Không Bỏ

Cập nhật lúc: 2025-11-26 06:27:21
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh Vương, mì em xong , mau đây ăn .”

 

Tiểu Vương hồn, mắt phòng Chu Điềm Điềm, thở dài thật sâu.

 

về nghỉ đây.”

 

Chu Điềm Điềm thấy âm thanh mới , Tiểu Vương đang ngay cửa phòng .

 

“Em xong , ăn chẳng lãng phí . Ăn một chút, cũng thể nghỉ ngơi hơn chứ.”

 

Cánh tay định mở cửa cứ thế dừng ở đó. Nghe thấy giọng thiện giải nhân ý của Tiểu Ngọc bên ngoài, lửa giận trong lòng Chu Điềm Điềm bốc lên.

 

Tức tối , nghĩ kệ họ , khuya khoắt , để hai họ cứ ca, em mà trò chuyện.

 

mà, chị dâu , nếu còn ở bên Tiểu Vương, hai họ đồng lòng, thống nhất mặt trận, như khác mới cơ hội thừa nước đục thả câu.

 

“Kẽo kẹt.” Một tiếng, Chu Điềm Điềm mở cửa phòng .

 

“Cô Tiểu Ngọc đúng là tâm tư tỉ mỉ thật, mì chúng để trong bếp mà cô cũng .”

 

Cười như Tiểu Ngọc đang bưng bát mì nóng hổi, Chu Điềm Điềm “chân thành” khen ngợi.

 

“Ngọt Ngào...”

 

Tiểu Vương ngờ Ngọt Ngào lúc , thấy cô, mắt sáng lên.

 

“Vậy cảm ơn cô Tiểu Ngọc, với em, em chuyện với .”

 

Cô bé trực tiếp đỡ lấy bát mì từ tay Tiểu Ngọc, sang với Tiểu Vương.

 

“Ai.”

 

Tiểu Vương dứt khoát đáp lời, nhấc chân theo Ngọt Ngào phòng cô.

 

“Cô Tiểu Ngọc, bôn ba một ngày, giờ về nghỉ ngơi . Hai vợ chồng chúng chút lời , cô cần theo .”

 

Nếu loại chuyện thể diện , trong cuộc còn chẳng bận tâm, thì cô việc gì khách sáo với chứ?

 

Chân Tiểu Ngọc giơ lên cứ thế lửng lơ giữa trung, biểu cảm chút hổ. Cô trơ mắt hai phòng, đóng cửa , oán hận dậm dậm chân.

 

Sở Y Nhất thấy động tĩnh trong sân, từ phòng đại sảnh, thấy ba ở đó. Cuối cùng thấy Ngọt Ngào gọi Tiểu Vương phòng , cô mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.

 

Cũng may, cũng may. Cô gái vẫn còn chút lý trí, tức giận cho hôn đầu.

 

Nhìn Tiểu Ngọc hậm hực trở về căn phòng cô và Hứa đại nương ở, Sở Y Nhất lúc mới về phòng.

 

“Em đừng bận tâm, chuyện của họ để họ tự giải quyết . Xem kịch một ngày mệt , mau về ngủ .”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Cố Hướng Đông vợ từ ngoài trở về, liền gì.

 

Cô vợ của , chính là lo lắng chuyện khác.

 

“Anh thì dễ. Sống một mái nhà, em lẽ nào thể giả vờ thấy ? Hơn nữa, Tiểu Vương và Ngọt Ngào khó khăn lắm mới đến bước , cũng thể trơ mắt họ đường ai nấy chứ.”

 

Cô vẫn hy vọng Tiểu Vương thể tìm cô gái thích, sống cuộc sống riêng của . Chu Điềm Điềm, tuy tiếp xúc nhiều, nhưng cũng thể nhận , là thật lòng thích Tiểu Vương.

 

Hơn nữa, cô bé giỏi giang, xử lý việc trong nhà đấy. Hai ở bên , một lo việc nhà, một lo việc ngoài, chắc chắn thể sống .

 

“Thật vấn đề của Chu Điềm Điềm. E rằng Tiểu Vương thích bất kỳ cô gái nào, cũng sẽ đồng ý, bởi vì bà sẽ cảm thấy, những cô gái đó đang cướp Tiểu Vương khỏi bên cạnh bà.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-361-anh-khong-roi-em-se-khong-bo.html.]

Tình yêu kiểu , là sự bảo bọc, nhưng cũng là xiềng xích, là gánh nặng.

 

Tiểu Vương và Chu Điềm Điềm rốt cuộc thể đến với , mấu chốt là xem thái độ của Tiểu Vương.

 

“Đây, ăn . Cô Từ khổ cực cho , ăn chẳng phụ tấm lòng .”

 

Chu Điềm Điềm đẩy bát mì và đôi đũa về phía Tiểu Vương, với vẻ đầy ẩn ý.

 

“Không ăn, ăn! Anh đói, dù đói cũng ăn. Anh chỉ ăn cơm em cho thôi.”

 

Tiểu Vương một cách xu nịnh. Giờ phút nịnh thì còn chờ lúc nào nữa, biểu hiện , cô vợ sắp cưới bay mất luôn.

 

Mặt Chu Điềm Điềm vẫn lạnh lùng, nhưng trong lòng chút vui vẻ. Coi như còn điều.

 

“Thật ăn?”

 

“Thật ăn. Anh cũng bảo cô cái thứ đồ vớ vẩn đó , ăn!”

 

Khả năng cầu sinh mãnh liệt thật là ai bằng, quả nhiên sắc mặt Chu Điềm Điềm hơn chút.

 

“Ngọt Ngào, để em chịu ấm ức . Anh xin em. Những lời bà đều là ý nghĩ trong lòng . Cho nên xin em, đừng cứ thế mà rời xa , cho thêm một cơ hội nữa ?”

 

Tiểu Vương một ở bên ngoài suy nghĩ lâu. Tuy rằng ở giữa và Chu Điềm Điềm mà yêu, cảm thấy khó xử từng , nhưng cũng rõ nội tâm .

 

Anh chia tay Ngọt Ngào. Nếu là trách nhiệm kiếp thể trốn tránh, thì Chu Điềm Điềm chính là nguồn suối hạnh phúc của nửa đời còn .

 

Hôm nay lời nóng giận. Nếu thể ở bên Chu Điềm Điềm, cả đời sẽ kết hôn nữa. Mẹ dưỡng lão tống chung cho bà , sẽ thành trách nhiệm của một con trai, chăm sóc thật .

 

, tuyệt đối thể cưới bất kỳ Tiểu Ngọc Đại Ngọc nào. Anh đang đ.á.n.h cược, xem trong lòng , rốt cuộc là niềm vui nỗi buồn của quan trọng, là suy nghĩ riêng của bà quan trọng hơn?

 

“Vậy tiếp theo, tính thế nào? Em thể nào trong tiền đề kịch liệt phản đối, vẫn cứ vội vàng gả cho . Như em thành cái gì đây, nhưng còn nhận nhà họ Chu thế nào!”

 

“Em đừng lo lắng, nhất định sẽ tìm cách thuyết phục , sẽ để em ấm ức gả cho . , vẫn để em chờ thêm một thời gian nữa.”

 

“Lời mà giống như em vẻ gấp gáp cưới lắm ...”

 

Lời , mà khó chịu thế.

 

“Không em, là ! Là gấp gáp cưới em!”

 

Chu Điềm Điềm nắm khăn tay trong tay, gì.

 

“Còn về phía trai em, em cũng cần lo lắng, đây . Anh sẽ chuyện t.ử tế với .”

 

Ngọt Ngào vẫn gì, nhưng trái tim đang hoảng loạn, bất an của cô từ từ bình tĩnh lời của Tiểu Vương. Dường như, chỉ cần ở đó, cô liền cần lo lắng.

 

“Ngọt Ngào, trong lòng em nghĩ thế nào, thể cho ?”

 

Nhìn Ngọt Ngào vẫn im lặng, Tiểu Vương chút sốt ruột, vươn tay vội vàng nắm chặt lấy tay cô.

 

Anh xem Ngọt Ngào nghĩ thế nào.

 

“Anh nếu rời bỏ, em xin lấy c.h.ế.t sống gắn bó!”

 

Tiểu Vương thấy câu , kích động lập tức ôm Ngọt Ngào lòng. Có những lời là đủ !

 

“Mở cửa! Con trai, mày đây!”

 

Hứa đại nương đập cửa, hét lên những lời .

 

Hai trong phòng giật , ngờ khuya thế , bà lão thế mà vẫn ngủ.

Loading...