Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 396: Ước định của hai cha con

Cập nhật lúc: 2025-11-27 13:56:05
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lần mà lâu thế? Anh , thằng nhóc , nhà, nó sắp lật tung cả nóc nhà lên. Cứ chạy lung tung, em là quản nổi nó…”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Lâm Dao Dao Lưu Dịch, chút oán trách, liếc mắt Lưu Hạ đang cúi đầu ở đó.

 

Lưu Dịch hai con, mệt mỏi đường đều tan biến. Về đến nhà thật .

 

“Lần qua khá nhiều nơi, một vòng mới về, nên mất thời gian. mà, chuyến thu hoạch lớn.”

 

Lần dọc các tỉnh ven biển một vòng. Anh phát hiện, mười năm biến động kết thúc, nơi đó rõ ràng những điểm khác biệt so với nội địa. Dù thể rõ là khác ở , nhưng thể cảm nhận , nơi đều giống .

 

Anh nghĩ, nên suy nghĩ thật kỹ, bước tiếp theo nên như thế nào.

 

“Nè, đây là quà mua cho em.”

 

Lưu Dịch lấy món quà mua cho Lâm Dao Dao. Mỗi công tác, đều sẽ mua quà về cho cô.

 

Lưu Hạ bố , cái đầu đang cúi gằm bỗng ngẩng phắt lên, mắt sáng rực ông bố của .

 

“Nhìn cái gì? Còn mau qua đây. Còn thiếu của con .”

 

Lưu Dịch vẫy tay. Lưu Hạ lập tức tung tăng chạy tới, nhận lấy món đồ chơi từ tay Lưu Dịch, vui vẻ chuẩn mở xem.

 

“Sao mua quần áo cho em nữa? Trong nhà còn bao nhiêu bộ mặc, mua nữa .”

 

Lâm Dao Dao mở xem, bên trong là một bộ quần áo xếp ngay ngắn. Kiểu dáng, màu sắc đều mới lạ, là kiểu ở đây .

 

Trong lòng tuy vui, nhưng ngoài miệng vẫn nhịn mà cằn nhằn vài câu.

 

“Quần áo mà cũng chê nhiều . Mấy bộ quần áo của em, kiểu dáng giống bộ . Anh mà . Đi, thử xem .”

 

Nhiều năm như , quần áo mà Lâm Dao Dao tự mua cho chỉ đếm đầu ngón tay. Đa đều là Lưu Dịch mua cho. Hơn nữa, những bộ mua, bất kể là kiểu dáng, chất liệu đường may, đều hơn nhiều so với quần áo ở thủ đô bây giờ.

 

Lâu dần, Lâm Dao Dao dạo phố cũng còn thấy mắt quần áo ở đây nữa, nên tự nhiên là mua ít .

 

Nghe Lưu Dịch , Lâm Dao Dao cũng phản đối, cầm quần áo về phòng .

 

“Lưu Hạ, đây. Bố chuyện với con.”

 

Nhìn bóng dáng Dao Dao, Lưu Dịch gọi Lưu Hạ , vẫy tay hiệu.

 

Lưu Hạ thấy bố gọi, tuy chút tình nguyện, nhưng vẫn lời tới.

 

“Lưu Hạ, con cũng lớn , là một nam t.ử hán nhỏ. Từ nhỏ, tính tình con vốn hiếu động, bố cũng hạn chế con điều gì, bởi vì chung con vẫn chừng mực. Hơn nữa, bố cũng tin tưởng con, sẽ chuyện gì quá đáng. Cho nên, bố bao giờ quản con quá nghiêm khắc. một điều…”

 

Lưu Hạ ban đầu còn tưởng bố sắp phê bình , nhưng một hồi, vẻ . Cậu bé liền ngẩng đầu lên.

 

ngẩng đầu bao lâu, thấy chữ “nhưng” của bố. Sắc mặt xìu xuống một chút.

 

một điều. Sau , bất kể con gì, chọc con tức giận. Con thấy ? Bố cũng bao giờ chọc con giận. Hai chúng bảo vệ thật . Người khác thể bắt nạt , mà chính chúng càng thể bắt nạt, con hiểu ?”

 

Lưu Hạ, từ nhỏ đầu óc phản ứng nhanh. Nghịch thì nghịch, nhưng còn nhỏ tuổi mà trong lòng chủ kiến. Chuyện gì thể , chuyện gì thể , trong lòng nó đều hiểu rõ. Cho nên, Lưu Dịch kìm hãm nó trong một cái khuôn khổ chật hẹp, mai một những tố chất quý giá của nó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-396-uoc-dinh-cua-hai-cha-con.html.]

 

Dao Dao quản nó, kỳ thực tin. Lưu Hạ tuyệt đối cái bản lĩnh, cho Lâm Dao Dao tức điên lên. Cho nên, là một trụ cột gia đình, vì sự hòa thuận, chuyện t.ử tế với thằng nhóc .

 

“Bố ơi, nhiều lúc, con thấy mấy chuyện đó . cứ nổi giận đùng đùng, xông lên là động thủ. Vậy thì con chạy chứ.”

 

Lưu Hạ trong lòng cũng chút ấm ức. Nó vẫn chỉ là một đứa trẻ, mà bố lúc nào cũng bênh , bao giờ về phía nó. Nó sắp hoài nghi con ruột của hai nữa.

 

“Con thể lấy suy nghĩ của con để áp đặt cho . Thế hệ của bố , dù cũng khác với các con. Cho nên, những chuyện con cho là , con thể sẽ thấy thích hợp. Đương nhiên, như sẽ lúc công bằng. , suy cho cùng, cũng chỉ cho con. Sau con gì, cứ nghĩ xem tức giận .”

 

Sau , thời gian ở bên ngoài thể sẽ càng nhiều hơn. Anh nhà, nếu cứ để Lưu Hạ quậy như , e là Lâm Dao Dao sớm muộn cũng nó chọc cho phát bệnh.

 

Cho nên, vẫn là chuyện với thằng nhóc, đề phòng nó nhân lúc nhà mà bắt nạt vợ .

 

Lâm Dao Dao là ruột của Lưu Hạ, thể yêu . Chẳng qua là Lâm Dao Dao quản nó quá nghiêm khắc, cộng thêm nó ngày càng lớn, suy nghĩ của riêng , ít khi giao tiếp với , nên mới xảy tình trạng, hễ chuyện gì, phản ứng đầu tiên của Lâm Dao Dao là dùng vũ lực giải quyết.

 

Điều càng nó thêm mâu thuẫn.

 

Thấy Lưu Hạ cúi đầu gì, Lưu Dịch , thằng nhóc trong lòng vẫn phục.

 

“Lưu Hạ, con nhớ kỹ. Trên thế giới , bố và thiết nhất của con. Cho nên, chuyện gì cũng thể với bọn . Bố hy vọng con thể lắng , nhưng bố cũng cho phép con ý kiến khác biệt. Ý của bố, con hiểu ?”

 

Lưu Dịch dám đảm bảo, là một cha hảo. Anh cũng đang học. Anh , lẽ sẽ lúc . Cho nên, cũng hy vọng, Lưu Hạ thể chính kiến của riêng .

 

Không thể , Lưu Dịch là một bậc phụ tiến bộ. Lưu Hạ cũng , đây là lời hứa của bố, hoặc thể là một sự tôn trọng của ông dành cho nó. Cho nên, nó cũng nguyện ý tôn trọng họ.

 

“Bố ơi, con . Con sẽ nhớ kỹ lời bố hôm nay. Sau con sẽ cố gắng chọc tức giận, cùng bố bảo vệ thật .”

 

Lưu Hạ trịnh trọng hứa.

 

Lưu Dịch gật đầu, chìa tay .

 

Lưu Hạ bàn tay chìa của bố, ngẩn một chút, cũng vươn bàn tay nhỏ của , nắm lấy. Hai bàn tay, một lớn một nhỏ, nắm chặt lấy , cùng tuân thủ một lời hứa.

 

Lâm Dao Dao quần áo xong, bước , thấy hai cha con trong phòng khách đang nắm c.h.ặ.t t.a.y , trong lòng cô tràn ngập cảm giác an .

 

Đây là hai đàn ông mà cô yêu thương nhất. Đương nhiên, Lưu Hạ bây giờ thể gọi là một đàn ông, nhưng sớm muộn gì, nó cũng sẽ trưởng thành, trở thành một nam t.ử hán đỉnh thiên lập địa.

 

“Hai đang gì đấy? Lén lút lưng em, đạt thành thỏa thuận gì ?”

 

Lâm Dao Dao , thuận miệng một câu.

 

“Thế nào? Bộ đồ ?”

 

Nói cô xoay một vòng.

 

“Đẹp.”

 

“Xinh .”

 

Hai cha con đồng thanh , còn một cái, cùng bật đầy ăn ý.

 

 

Loading...