Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 408: Một ván bài cao tay
Cập nhật lúc: 2025-11-28 02:57:09
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Toa 7 ban đầu chứa đầy lương thực. bây giờ mở xem, tại là những cái rương gỗ lớn, đóng đinh cẩn thận?
Không đúng, đúng. Chuyện giống như !
Một trong hai phản ứng nhanh, vội vàng hiệu cho còn .
Người đàn ông , nhân lúc cửa toa tàu mở, còn đang hỗn loạn, lập tức , vạch đám đông chạy .
A Đông xuyên qua khe hở thấy, lương thực nhiều như lúc , bây giờ còn. Thay đó, chính là đống văn vật mà tối qua thấy ở một toa khác.
Đây… rốt cuộc là chuyện gì?
Các cảnh sát trong toa, thấy những chiếc rương gỗ xếp ngay ngắn, trong lòng chút hưng phấn. Nhìn qua là đồ quý giá!
Trước khi lên đây, họ tra cứu danh sách hàng hóa vận chuyển chuyến tàu , hề những thứ . Điều đó nghĩa là, đống đồ phê duyệt để chở .
Nếu là đồ thể ánh sáng, thì đối với họ, đây chính là cơ hội lập công!
Mọi ngầm hiểu ý , trong lòng đều kích động. Một cảnh sát vội vàng tìm dụng cụ, cạy một cái rương .
“Rầm” một tiếng, nắp rương cùng nạy bật .
Để lộ bên trong là một món đồ sứ thanh hoa hảo!
A Đông thấy bên trong xảy chuyện gì, nhưng đoán, chắc là họ thấy chân tướng.
Cùng lúc đó, một đàn ông thở hổn hển chạy tới. Khó khăn lắm mới chen qua đám đông, lập tức chui toa tàu, thuận tay đóng sầm cửa .
Có mờ ám!
Bất kể thế nào, đối với A Đông và , kết quả là quá . Vừa cho đám ý đồ bại lộ, giảm sự chú ý của lô hàng của họ. Quá .
Đã , thì thể để xảy thêm biến cố gì nữa.
“Anh thấy ? Bên trong là đồ đấy! Xem cái tư thế kìa, cửa cũng đóng . Không chừng mấy đó đang ở bên trong chia chác thế nào. Thật là công bằng!”
Giọng A Đông hề nhỏ. Lúc , những lời càng thêm thu hút sự chú ý.
“Anh thấy ? Rốt cuộc là cái gì thế?”
Người đàn ông bên trái A Đông lập tức hứng thú. Ông chằm chằm cửa toa tàu nữa, mà hẳn sang hỏi A Đông.
“Thứ gì ? Đóng gói kỹ như , nghĩ là cái gì?”
A Đông vẻ bí hiểm, như thể hết chuyện, càng cho những xung quanh tò mò đến ngứa ngáy.
“Đừng úp úp mở mở. Rốt cuộc là cái gì?”
A Đông . Chuyện thể từ miệng .
“Là văn vật! Có đang buôn lậu văn vật!”
Không là ai hét lên một câu. Mọi lập tức phản ứng. , đóng gói kỹ như , chắc chắn là sợ vỡ.
Sợ vỡ, tức là quý giá, khó bảo quản. Nói như , cũng hợp lý.
mà… buôn lậu?
“Bọn họ đem đồ của tổ tiên chúng bán cho khác! Chúng thể cho phép chuyện xảy !”
“ ! Đó đều là của quốc gia, thể để tuồn ngoài như !”
“, đúng!”
…
Không là ai khởi xướng, đám đông vây quanh bên ngoài toa 7 bắt đầu vang lên những tiếng hô hào phản đối.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Đả đảo bọn buôn lậu! Tuyệt đối dung tha!”
“Đồ của chúng , chỉ thể thuộc về đất nước chúng !”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-408-mot-van-bai-cao-tay.html.]
“Xin , vị đồng chí . Lời giải thích của hợp lý. Cho nên, lô hàng chúng mang !”
Viên cảnh sát đầu, thấy động tĩnh bên ngoài, ngẩng đầu vị trưởng tàu chạy tới, trầm giọng .
“Đồng chí, đồng chí…”
Trưởng tàu chút sốt ruột. Lô hàng , thực ông nó mặt chuyến tàu. Chẳng qua, ông chỉ thể giả vờ như , thậm chí còn dùng lô hàng mà Lưu Dịch sắp xếp, để đ.á.n.h lạc hướng. Kết quả…
Ông cũng hiểu nổi, lương thực ban đầu trong toa 7 ? Tại đống đồ chạy đây?
Lúc ăn đây!
Nhìn các đồng chí cảnh sát bắt đầu chuyển đồ xuống, sắc mặt trưởng tàu càng thêm khó coi. ông chẳng thể gì . Nếu , chính ông cũng sẽ liên lụy!
“Xem náo nhiệt xong ?”
Sở Y Nhất thấy A Đông mặt mày nhẹ nhõm về, cô sửa cuốn sách cho ngay ngắn, trêu chọc.
“Chị xảy chuyện gì ? Thật là hả hê. Dám gài bẫy chúng . Giờ thì , tự chui bẫy. là đáng đời!”
A Đông hề che giấu niềm vui sướng của .
“Anh nhỏ thôi. Tai vách mạch rừng!”
Sở Y Nhất nhắc nhở một câu. Tiểu Bảo ngủ ở giường vẫn nhúc nhích, hiển nhiên là còn đang ngủ say. Xem đêm qua thật sự nghỉ ngơi .
“Sao chị thấy bất ngờ chút nào ? Chị hết ?”
Phản ứng của Sở Y Nhất quá bình tĩnh, A Đông khỏi liên hệ chuyện với cô.
“Anh cái gì? Chỗ bé tí thế , ồn ào như , cũng khó. Anh đừng lung tung. Anh hại c.h.ế.t !”
Nhìn A Đông, cô cuối cùng cũng buông sách xuống, liếc một cái.
“ gì ?”
A Đông như trúng tim đen, chút hổ. Anh gãi gãi mũi, về giường của .
Nhìn lên tấm ván giường đầu, A Đông chút hoang mang.
Chuyện , chắc chắn liên quan đến họ. Chẳng qua nghĩ , rốt cuộc là ai, mà bản lĩnh lớn như , thể thần quỷ , tráo đổi hàng hóa của hai bên.
Bây giờ, thứ mà bọn họ cố sống cố c.h.ế.t bảo vệ bại lộ, xem cũng thể nào giấu giếm nữa. Như , lô hàng coi như vứt .
Ngược , lô hàng của bọn họ, thứ mà đáng lẽ đưa mồi nhử, bảo .
là thế sự khó lường!
mà, đối với họ, đây đúng là trong cái rủi cái may. Lần , thể về báo cáo kết quả .
A Đông sung sướng nghĩ, tinh thần thả lỏng, liền ngủ .
Nghe thấy bên còn động tĩnh, Sở Y Nhất lúc mới buông cuốn sách trong tay xuống, hồi tưởng bộ quá trình xử lý sự việc.
Từ lúc thấy hai nhân viên canh gác toa 7, Sở Y Nhất cảm thấy cái toa tàu vấn đề.
Sau đó A Đông , ở một toa khác chứa những thứ , Sở Y Nhất liền mạnh dạn đoán.
Vở kịch lớn chuyến tàu , e chính là cái toa chứa văn vật . Dùng cách thức để vận chuyển, chắc chắn là chuyện quang minh chính đại.
Mười năm biến động kết thúc, nhiều thứ vẫn đang dần hồi phục. Xã hội hiện tại đủ định, ngược cho những kẻ cơ hội bậy. Có lẽ một kẻ bắt đầu nghĩ “con đường phát tài”歪门邪道.
Nếu là hàng hóa khác, Sở Y Nhất thể mặc kệ. lô văn vật , thì . Đây là tài sản của quốc gia, tuyệt đối thể để tuồn ngoài như .
Nghĩ đến những thứ vốn dĩ thuộc về chúng , xuất hiện ở quốc gia khác, cảm giác đó thật sự khó chịu.
Cho nên, Sở Y Nhất tương kế tựu kế, đem hàng hóa của hai toa tàu đổi chỗ cho . Thế là, mới vở kịch ngày hôm nay!
Chỉ tiếc là, Sở Y Nhất hiện tại vẫn rốt cuộc kẻ nào , một tay che trời, chuyện như ! Chuyện hôm nay tuy giải quyết, nhưng thì ? Những kẻ , liệu tiếp tục như nữa ?
Cho nên, Sở Y Nhất quyết định, chuyện xong . Cô nhất định nghĩ cách, tìm kẻ chủ mưu đằng . Nếu , đồ của tổ tiên chúng , sớm muộn gì cũng đám sâu mọt tuồn hết!