Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 418: Cái duyên phận chết tiệt này

Cập nhật lúc: 2025-11-28 13:30:02
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đứng !”

 

Giang Sơn chuyện xong, liền về chỗ của . Còn đến nơi, thấy một bóng dáng quen thuộc ở phía đối diện.

 

“Anh Sơn…”

 

Đường Hân ngượng ngùng xoay , Giang Sơn, ánh mắt nên lời yếu đuối, đáng thương.

 

Giang Sơn đột nhiên quyết định về thủ đô cùng Giang Ngải Nhạc. Cô yên tâm, nên tự mua vé, lén lút theo hai cha con.

 

Vốn dĩ cô định cứ thế theo dõi, đợi họ đến thủ đô mới xuất hiện. ngờ, mới lên tàu bao lâu, Giang Sơn phát hiện.

 

“Em hồ đồ ! Sao em theo đến đây? Em ngoài , Đào Đào ở nhà một thì ?”

 

Ngày thường, Giang Sơn đều nhường nhịn Đường Hân. Nhiều chuyện đều mắt nhắm mắt mở cho qua, ít khi nặng lời với cô .

 

lúc , thấy Đường Hân tàu, gã vô cùng bất mãn với hành động bốc đồng của cô .

 

Đây là tin tưởng ?

 

“Anh Sơn… Anh…”

 

Lời còn hết, nước mắt cô rơi lã chã.

 

Những xung quanh thấy , đều ngoái .

 

Giang Sơn nhíu mày. Gã cũng cảm thấy nặng lời. Trước mặt bao nhiêu , sẽ Đường Hân mất mặt.

 

Thế là, gã bước tới kéo tay Đường Hân, đưa cô khỏi toa tàu đông , chỗ nối giữa hai toa.

 

“Đừng nữa. Vừa , nên mắng em!”

 

Nói , cũng mặc kệ ai thấy , gã vươn tay lau nước mắt mặt Đường Hân.

 

mà, em theo đến đây? Anh với em, về là để rõ ràng với cô , mấy ngày là . Sao em còn theo?”

 

Đường Hân thút thít, cẩn thận Giang Sơn.

 

“Anh Sơn, em sợ. Em sợ sẽ về nữa. Em kiểm soát , nên mua vé, lén theo . Em nghĩ, cho dù về, em cũng . Sau nếu nhớ , em còn thể đến trộm …”

 

Chậc chậc, đúng là một đóa “bạch liên hoa” thanh thuần, lương thiện!

 

, lòng Giang Sơn mềm nhũn. Gã vội ôm cô lòng, nhẹ nhàng vỗ về.

 

“Được , . Sẽ . Anh hứa với em , còn thể ?”

 

Haizz, đều là trẻ con , mà vẫn cứ yếu đuối, mỏng manh như một cô gái nhỏ. Biết đây.

 

Giang Sơn phụ nữ trong lòng dần nín , cũng yên tâm hơn.

 

Đi theo thì theo . Dù cũng chỉ mấy ngày. Có lẽ cô đến, chuyện sẽ càng thuận lợi hơn.

 

Giang Ngải Nhạc ở chỗ của , đang nghển cổ xung quanh. Giang Sơn ngoài một lúc lâu, gì, mà đến giờ vẫn về. Cô bé chút lo lắng.

 

điều cô bé ngờ tới là, lúc thấy Giang Sơn , bên cạnh ông còn cả Đường Hân, đang níu lấy cánh tay ông , lẽo đẽo theo.

 

Lông mày Giang Ngải Nhạc nhíu chặt .

 

“Bà đến đây gì? Nhà chào đón bà!”

 

Nếu để cô bé thấy phụ nữ , chắc chắn sẽ tức điên lên! Cô bé thể để bà cùng hai cha con về .

 

“Cái , Nhạc Nhạc, con đừng trách dì con. Là bố bảo dì đến.”

 

Thuộc hạ của gã vốn ở gần chỗ họ. Lúc Đường Hân đến, thể đổi chỗ. Thế là Giang Sơn xách đồ của Đường Hân qua, nhét lên giá hành lý phía chỗ họ.

 

“Giang Sơn! Bố mang bà về, thì còn mặt mũi nào cho con? Bố đ.â.m một nhát d.a.o n.g.ự.c bà còn đủ ? Sao hả? Còn xát thêm muối vết thương ?”

 

Giang Ngải Nhạc bật dậy. Nhìn bố phụ nữ cùng , cô bé cảm thấy sắp phát điên, giọng cũng khản đặc .

 

“Nhạc Nhạc, con đừng bố con như . Đều là của dì. Con cứ mắng dì , liên quan gì đến bố con.”

 

Giang Ngải Nhạc thấy Đường Hân là thấy phiền. Giờ phút , càng thêm chán ghét đến cực điểm.

 

“Câm miệng! đang chuyện với bố , bà chen gì? Đây là chuyện nhà của , một con hồ ly tinh phá hoại gia đình khác như bà xen gì!”

 

“Giang Ngải Nhạc!”

 

Giang Sơn gầm lên một tiếng, tiến lên, giáng cho cô bé một cái tát.

 

Giang Ngải Nhạc sững sờ. Những xung quanh cũng sững sờ!

 

Quả nhiên là kế thì cha dượng. Nhìn kìa, kìa! Lại thể tay đ.á.n.h con gái ruột của . Ai, đúng là tạo nghiệt!

 

Giang Ngải Nhạc ôm mặt, . Cô bé thể tin . Từ nhỏ đến lớn, bố bao giờ đ.á.n.h cô bé. Hôm nay, vì phụ nữ , mà đ.á.n.h cô bé mặt bao nhiêu !

 

Nhìn khuôn mặt trắng nõn của Giang Ngải Nhạc hằn rõ năm ngón tay đỏ ửng, Giang Sơn ít nhiều cũng chút hối hận.

 

“Trời ơi, Sơn! Sao đ.á.n.h con bé? Nó còn nhỏ, cái gì !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-418-cai-duyen-phan-chet-tiet-nay.html.]

 

Nghe mà xem, “thiện giải nhân ý” bao. Giang Ngải Nhạc thể lọt tai cái giọng điệu đó. Lừa bố cô bé thì thôi, đừng hòng lừa cô bé.

 

“Tránh !”

 

Cô bé gạt phắt cánh tay của Đường Hân đang định đưa đỡ .

 

“Tất cả là tại bà! Đồ mèo chuột giả từ bi!”

 

Giang Ngải Nhạc xong, liền chen khỏi đám đông. Nước mắt tự lúc nào trào .

 

“Ối chà, gì thế?”

 

Sở Y Nhất đỡ lấy đ.â.m sầm . Cô đang định mắng hai câu, thì, ơ, quen.

 

“Nhạc Nhạc? Sao cháu ở đây?”

 

Vốn dĩ thấy cô bé , cô còn vui, cảm thấy hai thật duyên, gặp .

 

kỹ, cô phát hiện mắt cô bé đỏ hoe, vết bàn tay mặt hằn rõ.

 

“Sao thế ? Sao thương thế ?”

 

Cô định đưa tay sờ lên khuôn mặt đang sưng đỏ của cô bé, ngờ Giang Ngải Nhạc né .

 

“Bà là ai? quen bà! Đụng bà là sai, xin !”

 

Cô bé cảnh giác Sở Y Nhất. Lúc cô mới nhớ , bây giờ là Sở Y Nhất, Ngô Dụng. Thảo nào con bé nhận .

 

“Này, …”

 

Trong lúc Sở Y Nhất ngẩn , cô bé chạy xa, chạy lau nước mắt.

 

Đây là tìm bố ?

 

Sao còn đánh?

 

Bố của Giang Ngải Nhạc, liệu là Giang Sơn ?

 

Vẫn là chút yên tâm. Cuối cùng, cô vẫn theo.

 

Đi một đoạn đường, cũng mất chút thời gian. Đến khi tìm cô bé, thì thấy con bé đang xổm đất, vùi đầu gối, nức nở.

 

“Rốt cuộc là chuyện gì? Nói cho dì xem nào.”

 

Giang Ngải Nhạc ngẩng đầu. Phát hiện đụng cũng theo. Cô bé chút nghi hoặc. Chỉ vì đụng một cái, mà theo ?

 

“Dì ơi, dì cháu đ.â.m trúng chỗ nào thương ạ?”

 

Sở Y Nhất cô bé cẩn thận hỏi, “Phụt” một tiếng, bật .

 

“Cháu thật sự nhận ?”

 

“Chúng … quen ?”

 

Lúc , Giang Ngải Nhạc quên cả . Cô bé cẩn thận dì xinh mắt. Nhìn thì chút quen quen, nhưng cô bé thật sự nhớ , quen bà khi nào.

 

“Lúc cùng chú Đông của cháu. Chẳng qua là hóa trang, giống bây" giờ…”

 

“Chú Ngô! Dì là chú Ngô!”

 

Qua lời nhắc của Sở Y Nhất, cô bé cuối cùng cũng nhận là ai. Là chú Ngô!

 

“Là đây. Được . Bây giờ, cháu thể cho , rốt cuộc xảy chuyện gì ?”

 

Nghe Sở Y Nhất hỏi , tâm trạng dâng lên vì gặp cô, lập tức tan thành mây khói.

 

Cô bé cúi đầu, tâm trạng vô cùng sa sút.

 

Ủ rũ một lúc lâu, cô bé mới kể bộ sự tình khi chia tay bọn họ.

 

“Dì ơi, dì xem, bây..." giờ cháu nên gì?”

 

Giang Ngải Nhạc bất lực nắm lấy cánh tay Sở Y Nhất. Cô bé cần gấp một thể tin tưởng, để cho cô bé , con đường tiếp theo, cô bé nên như thế nào!

 

“Nhạc Nhạc! Đừng quậy nữa! Về với bố.”

 

Sở Y Nhất còn kịp mở miệng, Giang Sơn tìm tới. Nhìn thấy Sở Y Nhất cạnh con gái, gã sững sờ một lát.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Giang Ngải Nhạc thấy bố , theo bản năng trốn lưng Sở Y Nhất. Sở Y Nhất cũng che chắn cho cô bé.

 

Giang Sơn hành động của con bé, mày nhíu .

 

“Là cô chăm sóc Nhạc Nhạc ? Cảm ơn cô. , là bố nó, tên Giang Sơn. sẽ đưa nó . Không phiền cô nữa.”

 

Ồ, đúng là thật!

 

A Đông bọn họ tìm nửa ngày thấy. Không ngờ tìm ở đây. là duyên phận cạn mà!

 

 

Loading...