Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 423: Đổi cách xưng hô

Cập nhật lúc: 2025-11-28 13:30:26
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Qua một lúc lâu, Giang Sơn vẫn về. Đường Hân cuối cùng cũng yên. Cô dậy, rời khỏi nhà khách.

 

Vừa hỏi, cô cũng tìm đến nơi ở của con Giang Ngải Nhạc.

 

“Giang Sơn, điều duy nhất em yên tâm, chính là Nhạc Nhạc. Là em bản lĩnh, để con bé theo em chịu khổ. Hy vọng , thể chăm sóc con bé thật …”

 

“Mẹ ơi! Con cần! Con chỉ cần ở bên ! Ăn cỏ ăn trấu con cũng vui! Mẹ ơi, đừng bỏ con một ! Con chỉ thôi!”

 

Giang Ngải Nhạc vốn lời , ngoài tìm bà Lưu sắc thuốc. tìm một vòng, cũng thấy bà Lưu . Cô bé đành về.

 

cô bé thấy gì thế ?

 

Vừa về đến cửa, thấy bố cô bé thành tiếng. Trong lòng cô bé đập thình thịch, trực giác mách bảo chuyện lớn xảy mà cô bé .

 

Bây giờ thấy, giao cô bé cho bố. Cô bé càng luống cuống. Cô bé ! Cô bé theo ai hết, chỉ ở bên !

 

Chu Lộ , cõi lòng tan nát.

 

Giang Sơn phản bội, cuộc sống cơ cực, bà đều thể chấp nhận, đều thể để tâm. Nhạc Nhạc thì .

 

Đây là đứa con bà mười tháng mang thai, sinh . Bà hận thể đem tất cả thứ của cho con. Nếu thể, bà để con bé chịu một chút khổ cực nào. , chuyện như mong .

 

Chưa đến việc sống vô tư lự, ngay cả cơm ăn áo mặc cơ bản nhất, bà cũng thể cho con bé thứ nhất. Theo bà bao nhiêu năm, con bé chịu quá nhiều khổ. Rõ ràng mười ba, mười bốn tuổi, mà vóc dáng còn bằng đứa trẻ mười một, mười hai tuổi.

 

Nếu thể, bà cũng ở bên con, con bé lớn lên, kết hôn, sinh con, cuộc sống hạnh phúc của riêng .

 

, đây? Bà đợi nữa . Đứa con bé bỏng của bà, sẽ một đối mặt với thế gian ấm lạnh .

 

Cho nên, bây... giờ bà dây dưa ân ân oán oán với Giang Sơn nữa. Bà chỉ dùng hết sức lực cuối cùng, mưu cầu cho Nhạc Nhạc một cuộc sống an .

 

“Nhạc Nhạc…”

 

mở miệng, kìm nữa, ôm chầm lấy cô bé. Trái tim bà đau đớn như thể thở nổi. Bà thật sự rời như thế !

 

“Mẹ ơi…”

 

Hai con ôm nức nở. Giang Sơn bên cạnh, hốc mắt cũng đỏ hoe.

 

Cuối cùng, gã vươn tay, ôm cả hai con lòng.

 

Bỏ qua tiếng nén đầy đau khổ, cả gia đình ba , coi như cũng đoàn tụ.

 

Đường Hân mò mẫm tìm đến nơi. Hỏi thăm mấy , cuối cùng cũng đến cửa nhà Giang Ngải Nhạc. Cửa đóng. Bà vịn khung cửa, liền thấy cảnh tượng bên trong.

 

Giang Sơn đang ôm con bé Giang Ngải Nhạc, và cả một phụ nữ khác, lóc t.h.ả.m thiết.

 

“Các đang gì đấy?”

 

Một tiếng hét đột ngột vang lên, dọa ba đang ôm giật nảy .

 

Giang Sơn đầu , liền thấy Đường Hân đang đùng đùng tức giận ở cửa. Gã nhíu mày, trong lòng chút thoải mái.

 

“Sao em đến đây? Không bảo em ở yên đó chờ !”

 

“Anh sẽ về ngay ? Kết quả thì ? Đến đây lâu như thấy về! Vậy thì em đành tự tìm. Sao hả? Tình cũ rủ cũng tới, vui quá quên đường về ?”

 

Chu Lộ phụ nữ xông phòng, bình cảm xúc, lạnh lùng vị khách mời mà đến.

 

“Đây là nhà của . Không chào đón cô. Mời cô ngoài.”

 

Giang Ngải Nhạc chỉ tay cửa, bắt đầu đuổi Đường Hân. Nếu tại bà , bố cô bé đến nông nỗi . Mẹ cô bé cũng sẽ bệnh, cũng sẽ đẩy cô bé về phía bố. Bọn họ vẫn là một gia đình!

 

Chính là phụ nữ ! Bà cướp mất bố của cô bé, bây giờ còn đến tận nhà diễu võ dương oai.

 

Cô bé hận thể xông lên xé nát cái mặt bà .

 

“Em đừng quậy nữa. Về . Lộ Lộ đang bệnh, em đừng ở đây khó chịu…”

 

Thái độ của Giang Sơn cũng cứng rắn. Tình huống hiện tại, bất kể là ai, cũng sẽ chào đón Đường Hân. Sức khỏe của Chu Lộ đang , thể chịu kích động.

 

“Lộ Lộ ? Gọi thiết quá nhỉ! Bệnh tật gì chứ? thấy bà cố ý đấy! Giả bệnh, giành lấy sự đồng tình của , để giữ thôi!”

 

“Đủ !”

 

Nhìn bộ dạng chút điên cuồng của Đường Hân, Giang Sơn chút thể tin nổi. Đây vẫn là phụ nữ hàng ngày gối ấp tay kề, dịu dàng như nước của gã ? Bộ dạng chanh chua bây giờ, cứ như một mụ đàn bà đanh đá. So với một Chu Lộ điềm tĩnh như nước, thật khiến cảm thấy vô lý.

 

Đường Hân tiếng gầm của Giang Sơn cho sững . Người đàn ông bao giờ lớn tiếng với cô như . Bây giờ, phụ nữ mà quát mắng cô .

 

Nhìn vẻ mặt tổn thương của phụ nữ, Giang Sơn chút hối hận. Hình như nặng lời.

 

Chu Lộ như , cô hà tất hùng hổ dọa như thế.

 

“Giang Sơn, về .”

 

Chu Lộ đến một cái liếc mắt dư thừa cũng dành cho Đường Hân, nhàn nhạt một câu.

 

“Không . Anh về , hai con em ?”

 

Giang Sơn theo bản năng từ chối. Dù thế nào, gã vẫn đưa Chu Lộ đến bệnh viện.

 

“Anh Sơn, về đây là để ly hôn với bà , để chịu trách nhiệm! Chúng về thôi! Bao nhiêu năm qua, bọn họ vẫn sống ? Sao về, là cần , !”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-423-doi-cach-xung-ho.html.]

Đường Hân tiến lên kéo Giang Sơn, lôi gã . Cô để Giang Sơn ở đây. Ở lâu, mụ đàn bà giở trò gì.

 

Giang Sơn im nhúc nhích. Lời của Đường Hân, như d.a.o găm, đ.â.m n.g.ự.c gã.

 

Bao nhiêu năm qua, , con họ cũng sống như . , bao nhiêu năm, gã vắng mặt. Với tư cách là một chồng, một cha, gã đều tròn. Ngay cả Đường Hân cũng rõ ràng, mấy năm nay gã rốt cuộc đang gì, mà thể bỏ bê con họ đến mức !

 

“Em về . Anh đưa Lộ Lộ đến bệnh viện. Nhạc Nhạc, thu dọn đồ đạc con.”

 

Nói xong, gã cũng thèm phản ứng của Đường Hân, thẳng đến bên cạnh Chu Lộ.

 

Giang Ngải Nhạc , tay chân lanh lẹ, vội vàng thu dọn một ít đồ dùng cơ bản.

 

Chu Lộ cũng phản đối, mặc cho Giang Sơn lấy chăn quấn kỹ bà , bế lên.

 

Đi ngang qua Đường Hân, bà cũng thèm ngẩng đầu. Vừa thấy bàn tay đang nắm chặt của cô .

 

Đường Hân ba lượt rời khỏi phòng. Giây phút , cô cảm nhận cảm giác bỏ rơi. Bọn họ mới là một gia đình. Còn , chẳng qua chỉ là ngoài.

 

Không ! Cô tuyệt đối thể để chuyện xảy !

 

Nghiến chặt răng, cô cũng vội vàng theo.

 

Trong tứ hợp viện nhà họ Cố, Sở Y Nhất ngủ một giấc thật ngon. Lúc tỉnh dậy, liền thấy Vui Vẻ đang bò bên mép giường, hai tay chống cằm, nghiêng đầu .

 

“Mẹ! Mẹ tỉnh ?”

 

“Ừm.”

 

Đầu óc Sở Y Nhất vẫn còn mơ màng, uể oải đáp một tiếng, đó mới phản ứng .

 

“Con gọi là gì?”

 

“Mẹ! Mẹ ơi!”

 

Vui Vẻ hì hì trả lời.

 

“Sao con …”

 

“Sao con đổi cách xưng hô? Sao gọi là ‘’?”

 

Sở Y Nhất còn hết, cô bé tiếp lời.

 

“Là trai với con đấy. Anh , bên ngoài đều gọi cha là ‘ba’, ‘’. Con đây là đang bắt kịp thời đại! Nhà chúng cũng đổi . Con thấy gọi ‘ba’, ‘ hơn ‘cha’, ‘’.”

 

Sở Y Nhất dậy, xoa xoa cái đầu nhỏ của con bé.

 

“Chỉ con là đầu óc lanh lợi. Tùy con thôi, ý kiến. Con gọi thế nào thì gọi.”

 

Mặc kệ gọi là gì, cũng đều là con gái của cô, chẳng đổi.

 

“Vậy thì quá! Đợi ba con về, đúng, đợi ba về, con cũng sẽ đổi cách xưng hô, xem phản ứng của ba thế nào.”

 

Sở Y Nhất phản đối, mà bản cô bé thích. Giờ thì vui hết .

 

“Anh trai con ?”

 

“À, trai ngoài một lát, đến bữa cơm sẽ về. , ơi, yêu ơi! Mẹ mau dậy , con ăn thịt kho tàu . Mẹ cho con .”

 

Cô bé ôm lấy cánh tay Sở Y Nhất nũng.

 

“Được , . Ta dậy liền đây. Tối nay cho các con thật nhiều món ngon, .”

 

Trình độ nấu nướng của Cố Hướng Đông, trong lòng cô rõ. Bát mì lúc ăn, phỏng chừng là vì cô lâu ăn đồ nóng hổi, đột nhiên một bát mì nóng, nên mới thấy mãn nguyện. Chứ bây giờ, nếu đưa cho cô, chắc chắn cô nuốt trôi.

 

“Yeah! Có đồ ăn ngon …”

 

Đạt mục đích, cô bé vui vẻ nhảy chân sáo chạy ngoài.

 

“Bộ trưởng, hôm nay tăng ca ạ?”

 

Tiểu Vương, , Tiểu Vương. Bây giờ là Trưởng khoa Vương.

 

Trưởng khoa Vương thấy Cố Hướng Đông từ văn phòng , tay còn cầm cặp tài liệu, liền theo bản năng đồng hồ. Giờ mới đến giờ tan , bộ trưởng về nhà ?

 

“Tại tăng ca?”

 

Cố Hướng Đông liếc Tiểu Vương một cái. Vợ về , còn tăng ca cái gì!

 

“À, tăng ca, tăng ca.”

 

Tiểu Vương theo bóng lưng bộ trưởng. Cái đây lôi tăng ca chung, lẽ nào là khác?

 

Haizz, tức mà dám .

 

! Hôm nay chị dâu và Tiểu Bảo về. Thảo nào.

 

Vừa về đến văn phòng, Tiểu Vương liền nhớ . Lúc vợ , Vui Vẻ hôm nay cần sang nhà bọn họ, vì chị dâu về .

 

Đặt đồ xuống, khóa cửa . Anh cũng tan về nhà.

 

Lãnh đạo còn về , tăng ca gì! Về nhà với vợ con sướng hơn !

 

 

Loading...