Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 427: Tình muộn còn rẻ hơn cỏ
Cập nhật lúc: 2025-11-28 13:30:30
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Anh mua vé cho em . Em hôm nay về luôn . Đào Đào ở nhà một , lâu quá, nó chắc chắn sẽ quấy!”
Giang Sơn kéo Đường Hân khỏi cổng bệnh viện, liền dừng . Không đợi Đường Hân vững, gã mở miệng một câu như .
“Em về! Có về thì cũng về cùng em!”
Đường Hân theo bản năng phản bác. Bà về, để gã ở sớm chiều chung đụng với hai con ? Đùa chắc! Bà đời nào cho phụ nữ cơ hội!
“Anh bây giờ việc, tạm thời về . Đợi xử lý xong chuyện bên , sẽ về.”
Giang Sơn kiên nhẫn giải thích với Đường Hân.
“Có việc? Có việc gì? Ở chăm sóc hai con bọn họ ? Đi theo chân chạy vặt, bưng rót nước? Giang Sơn, đừng quên, về đây là để gì! Em, và cả Đào Đào, bây giờ mới là gia đình của !”
Cảm xúc của Đường Hân chút mất kiểm soát. Khi thấy phụ nữ , Giang Sơn là ngoan ngoãn lời, nhưng cũng bao giờ giống như bây giờ, hết đến khác chống đối bà .
Cho nên, bà hận thể lập tức lôi Giang Sơn về. Gia đình ba bọn họ, rời xa hai con thật xa, sống cuộc sống của riêng .
“Đường Hân!”
Giang Sơn Đường Hân. Gã thật sự hiểu. Tại Đường Hân dịu dàng, thấu tình đạt lý đây biến mất? Thay đó, là phụ nữ đang mặt gã, hùng hổ, thậm chí chút ngang ngược!
Tình trạng sức khỏe của Chu Lộ thật sự . Gã với bà như , thể nào lúc mấu chốt bỏ mặc quan tâm. Huống hồ, giữa họ còn Nhạc Nhạc.
Gã bây giờ thể nào cứ thế bỏ , để một Nhạc Nhạc đối mặt với thứ.
Đường Hân tiếng gầm của Giang Sơn cho sững sờ. Gã đàn ông bao giờ lớn tiếng với cô như . Bây giờ, vì phụ nữ mà quát mắng cô .
Nhìn vẻ mặt tổn thương của phụ nữ, Giang Sơn chút hối hận. Hình như gã nặng lời.
Chu Lộ như , cô hà tất hùng hổ dọa như thế.
“Thôi thôi. Em về , tùy em. , em đừng đến bệnh viện nữa!”
Giang Sơn xong, liền bỏ mặc Đường Hân đó, tự trong bệnh viện.
Cũng Chu Lộ và Nhạc Nhạc thế nào , ai khó ?
Đường Hân bóng dáng Giang Sơn, thu vẻ mặt tủi , đáng thương, đó là một nét mặt cam lòng!
Bà hung hăng trừng mắt bóng lưng Giang Sơn, cũng dứt khoát rời .
Giang Sơn một mạch, bước chân chút vội vã. Trong lúc lơ đãng, gã đ.â.m sầm một đàn ông mặc áo blouse trắng đang vội vã ngược chiều.
Đống đồ trong tay đàn ông rơi vãi đầy đất.
Giang Sơn vội vàng xin , cũng xổm xuống, giúp nhặt đồ lên.
Nhặt, nhặt, gã bỗng thấy một cái tên quen thuộc.
“Chu Mục Thâm.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cái tên , từng như khắc sâu trong đầu gã, quên cũng quên . Quả thực là một cái gai trong lòng gã.
Không sai. Người , chính là phản đối gã và Chu Lộ đến với , đầu nhà họ Chu, bố của Chu Lộ —— Chu Mục Thâm.
Gã nhanh chóng lướt qua nội dung bên , đó mới đưa những thứ nhặt cho vị bác sĩ va .
“Xin nhé.”
“Không , .”
Vị bác sĩ vẻ vội, nhận lấy đồ từ tay Giang Sơn, gì, xoay rời .
Giang Sơn tại chỗ suy nghĩ một lát, vẫn quyết định đến phòng bệnh của Chu Mục Thâm xem thử.
Gã đến ngoài phòng bệnh của ông, xuyên qua ô kính nhỏ cửa, bên trong.
Gã lập tức nhận Chu Mục Thâm. Đơn giản là vì, những khác đều đang nhắm mắt dưỡng thần, hoặc chuyện phiếm, chỉ ông, đang cầm một cuốn sách, lật xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-427-tinh-muon-con-re-hon-co.html.]
Bên cạnh các giường bệnh khác, đều chăm sóc. Không vì , chỗ của ông già ai.
Nhìn vẻ hiu quạnh của ông, Giang Sơn nhất thời thể nào liên hệ ông lão chút cô độc mắt , với đàn ông năm đó đập bàn, chỉ mũi gã mà mắng.
Thời gian thật là một thứ kỳ diệu. Nó thể xóa nhòa nhiều thứ. Ví dụ như, nỗi oán hận của gã đối với ông lão, bây giờ gặp , cũng thể tâm bình khí hòa mà đây.
Lại ví dụ như, cái quyết tâm vứt bỏ tất cả để ở bên Chu Lộ lúc , bây giờ cũng tan thành mây khói.
Haizz…
Giang Sơn thở dài, cũng nên cảm thán điều gì. Gã xoay rời .
Trên đường , gã cứ băn khoăn mãi. Có nên cho Chu Lộ , Chu Mục Thâm cũng đang ở bệnh viện ?
Vừa về đến cửa phòng bệnh, liền thấy Sở Y Nhất và Tiểu Bảo từ trong phòng , theo là Nhạc Nhạc.
“Giang , chúng gặp mặt.”
Sở Y Nhất thấy Giang Sơn mà , nghĩ chắc là trong lòng vẫn còn quan tâm đến con Nhạc Nhạc.
“Cô Sở, chúng đúng là duyên. Cảm ơn cô đến thăm của Nhạc Nhạc.”
Giang Sơn Sở Y Nhất. Gã luôn cảm thấy thể thấu phụ nữ . Mỗi gặp cô, gã đều bất giác đề cao cảnh giác, sợ lơ đãng mà tiết lộ điều gì.
“Anh Giang khách sáo quá . với Nhạc Nhạc khá hợp . May mắn ở hành lang đụng con bé, nên mới nghĩ qua thăm cháu.”
Sở Y Nhất cảm thấy chút buồn . Gã đàn ông , trong tình trạng ly hôn với Chu Lộ, công khai ngoài lập gia đình khác, còn con. Vậy thì bây giờ, cô , Giang Sơn đang lấy phận gì, ở góc độ nào, để lời cảm ơn ?
Kỳ thực, cho cùng, Sở Y Nhất coi thường loại đàn ông vô trách nhiệm . là ngoài, cô cũng tiện gì.
“Nhạc Nhạc, con về . Chăm sóc con cho . Vài ngày nữa dì qua.”
Sở Y Nhất cũng tiếp xúc nhiều với Giang Sơn. Cô , nắm tay cô bé, dặn dò hai câu, lúc mới dắt Tiểu Bảo về phòng bệnh của ông cụ.
Giang Sơn bóng lưng hai rời , mắt lóe lên. Mấy tiếp xúc , gã cảm thấy gì. hôm nay, gã cảm nhận rõ ràng sự xa cách, và cả một chút coi thường của Sở Y Nhất dành cho .
“Giang Sơn, về . Cảm ơn đưa đến bệnh viện. Ở đây bác sĩ là đủ . Anh ở đây cũng giúp gì. Vẫn là về .”
Nhìn thấy Giang Sơn , tâm trạng ban nãy của Chu Lộ cũng ảnh hưởng.
Nghe Nhạc Nhạc , Giang Sơn đóng viện phí nhiều. Có thể là bù đắp chút gì đó. Chu Lộ cũng từ chối. điều đó nghĩa là bà tha thứ cho Giang Sơn.
Huống hồ, bà bây giờ đạt thỏa thuận với Sở Y Nhất. Đợi vài ngày nữa, khi cơ thể bà điều trị hơn một chút, chỉ cần nguồn thận, họ sẽ thể phẫu thuật.
Nghe Sở Y Nhất , chỉ cần cấy ghép thận tương thích, phẫu thuật xong tĩnh dưỡng một thời gian, bà thể trở như khỏe mạnh, bao giờ chịu đựng sự dày vò của bệnh tật nữa.
Có hy vọng như , Chu Lộ cũng còn trông mong Giang Sơn sẽ chăm sóc Nhạc Nhạc. Bà tự điều đó. Cho nên, vẫn là mời gã từ đến, thì về chỗ đó .
Ai cần thì cứ đến mà lấy!
“Lộ Lộ, ở đây chỉ một Nhạc Nhạc thì . Con bé vẫn còn là một đứa trẻ, thể chăm sóc cho em. Anh vẫn là nên ở !”
Với sự hiểu của Giang Sơn về Chu Lộ, gã , trong tình trạng , bà thể nào cúi đầu gã, cũng sẽ chấp nhận sự giúp đỡ của gã.
, gã vẫn thể , thể bỏ mặc bà. Coi như là sự bù đắp của gã dành cho bà .
“Nhạc Nhạc, đưa bố con ngoài . Sau đó mau , chờ con về cùng ăn cơm.”
Chu Lộ cũng thèm để ý đến Giang Sơn, trực tiếp bảo Nhạc Nhạc đưa gã ngoài. Bà từ từ xuống, nhắm mắt . Bà mệt, nghỉ ngơi.
Nhạc Nhạc tỏ thái độ từ chối, cũng . Dù thì, ngay cả trong lòng cô bé, cũng đang trách bố. Cho nên, cô bé lời , động tác “mời” với Giang Sơn.
Giang Sơn Chu Lộ nhắm mắt, chút bất lực, khẽ thở dài. Cuối cùng, gã vẫn rời khỏi phòng bệnh.
Tình muộn, còn rẻ hơn cả cỏ!
Người đàn ông còn là của bà. Bà cũng thói quen nhặt rác. Cho nên, vẫn là nên giữ cách, để tránh bà vợ hiện tại của gã phiền.