Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 433: Người ông ngoại nhiều năm không gặp
Cập nhật lúc: 2025-11-28 13:30:36
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Dịch và Lâm Dao Dao đều Sở Y Nhất sắp phẫu thuật cho con Chu Lộ. Lưu Dịch mặt, ngầm thương lượng với bệnh viện, trong trường hợp phiền khác, mượn phòng phẫu thuật của họ một chút, đương nhiên cũng dùng thật.
Người bên bệnh viện tuy rằng kỳ quái, thời buổi còn mượn phòng phẫu thuật, phòng phẫu thuật trống , chẳng thứ gì, bác sĩ mổ chính cũng , thì gì?
Kỳ quái thì kỳ quái, nhưng Lưu Dịch mở lời, họ cũng thêm gì, liền đồng ý.
Để tránh đám đông, thời gian chuẩn sắp xếp buổi tối.
“ , hai con họ đều phẫu thuật, lúc đó ai chăm sóc họ đây? Người cha hờ của Nhạc Nhạc ? Không xử lý xong chuyện sẽ đến ? Người ?”
Lâm Dao Dao ngoài hành lang hai con trong phòng bệnh, là giận sôi máu.
Lưu Dịch và Sở Y Nhất , gã Giang Sơn e là đến .
Sở Y Nhất cùng Lưu Dịch liên thủ chặn lô hàng , địa vị của gã ở bên đó tổn hại nặng, nhất thời chắc chắn ngóc đầu lên nổi, e là giờ đang bận giải quyết hậu quả.
Bọn họ đúng là đ.á.n.h giá cao Giang Sơn , giải quyết hậu quả? Không , cả ngày mơ màng hồ đồ, e là hôm nay ngày nào cũng .
“Lưu Dịch, giúp hỏi thăm một chút, xem ai chịu nhận việc , qua đây chăm sóc con Nhạc Nhạc một thời gian, tiền nong gì đó, đều dễ .”
Nếu quyết định giúp họ, thì lý nào phẫu thuật xong mặc kệ . Lời Lâm Dao Dao cũng là thực tế, vốn dĩ Nhạc Nhạc còn thể chăm sóc , nhưng bây giờ chính con bé cũng phẫu thuật, thì chăm sóc thế nào !
“Ừm, , về bảo A Đông hỏi thăm xem.”
Lưu Dịch cũng dứt khoát. Anh và con Chu Lộ giao tình gì, nhưng với Sở Y Nhất thì , cô mở lời, chắc chắn giúp, hơn nữa, đây cũng chuyện gì to tát, chỉ là chuyện nhỏ.
“Cô ơi, một bé gái, mười hai mười ba tuổi, ở đây cùng , hình như hôm nay phẫu thuật.”
Cách đó xa, ông cụ xe lăn, một đàn ông đeo kính đẩy . Họ chặn một cô y tá nhỏ , hỏi thăm.
“Tầng lầu đúng là một cô bé, nhưng cô bé hôm nay phẫu thuật ? Cái rõ lắm.”
Cô y tá nhỏ ôm cuốn sổ ghi chép tình hình bệnh nhân trong lòng, hồi tưởng , chút chắc chắn .
“Ồ? Vậy cô bé đó ở phòng bệnh nào?”
Ông cụ nghĩ đến , thì cứ xem , nếu , thì thôi . Ông cũng tìm cô bé một hồi lâu , lúc đó đáng lẽ hỏi cho rõ ràng.
“À, ở ngay đằng .”
Cô y tá chỉ về phía Sở Y Nhất.
Ông cụ ngẩng đầu .
“Được. Cảm ơn cô. Đi, đẩy qua đó xem .”
Người đàn ông chút bất đắc dĩ với ông cụ nhà . Anh đẩy ông tìm hồi lâu, thế nào ông cũng , cứ khăng khăng là hứa với cô bé .
Anh cũng vì , ông cụ để tâm đến cô bé đó như .
Không còn cách nào, đành nhận mệnh đẩy ông về phía phòng bệnh mà y tá chỉ.
Sở Y Nhất lúc cô y tá giơ tay chỉ qua, chú ý tới hai họ.
“Ông ơi, ông tìm Nhạc Nhạc ạ?”
Nghe ông cụ hỏi cô y tá, cô cũng , đoán chừng ông cụ tìm chính là Nhạc Nhạc.
Ông cụ sững sờ một chút, Nhạc Nhạc?
Sau đó gật gật đầu.
“ , con bé ở phòng bệnh ?”
“Vâng ạ, Nhạc Nhạc và cô bé ở bên trong, cháu đưa ông nhé.”
Tuy Nhạc Nhạc nhắc tới, nhưng nghĩ chắc là quen Nhạc Nhạc, vì họ hôm nay phẫu thuật.
Cho nên Sở Y Nhất liền chủ động mở lời.
“Nhạc Nhạc, bên ngoài ông cụ tìm các con…”
Nhạc Nhạc ngẩng đầu, thấy ông cụ xe lăn, hai mắt đều sáng lên. Ông cụ thật sự đến.
“Ông ơi, ông thật sự đến ạ.”
“Nhạc Nhạc, ai tìm con …”
Chu Lộ hỏi, Nhạc Nhạc nhà cô còn bạn bè ? Chỉ là khi ngẩng đầu thấy hai ở cửa, nụ liền đông cứng bên miệng.
“Cha, cả…”
Hai ngoài cửa hiển nhiên cũng ngờ, gặp mười mấy năm gặp trong cảnh thế .
“Em gái…”
Người đàn ông đeo kính em gái giường bệnh, nhịn gọi một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-433-nguoi-ong-ngoai-nhieu-nam-khong-gap.html.]
Nhạc Nhạc hai mắt, , chút tin mắt . Đây là ông ngoại của ? Còn cả của .
Người mà từ khi sinh từng gặp?
“Mẹ, ông và chú là ai ạ??”
Tuy trong lòng suy đoán, nhưng cô bé vẫn đáp án chắc chắn từ miệng .
“Nhạc Nhạc, đây là ông ngoại và của con…”
Chu Lộ mắt Nhạc Nhạc, nỡ lừa dối con bé, nhưng, lúc dám ông lão và đàn ông .
Sở Y Nhất thấy ông cụ xe lăn, tay ông nắm chặt lấy tay vịn xe, từ góc độ của cô qua, miệng ông lão mím chặt.
Một lúc lâu , cô thấy ông lão thở dài.
“Chu Xương, đẩy về.”
Ông lão một câu, đều chút kinh ngạc. Chu Lộ im lặng rơi nước mắt, cha già của .
Cha vẫn tha thứ cho , bây giờ ngay cả nhận cũng !
Nghĩ đến đây, càng cảm thấy đau lòng thể thở nổi.
“Cha, nhưng em gái…”
Người đàn ông cũng hiểu. Nhìn em gái , rõ ràng tuổi tác còn nhỏ hơn , nhưng bây giờ trông còn già dặn hơn cả , gầy gò yếu ớt, sắc mặt cũng , cần nghĩ cũng , mấy năm nay em sống .
Lúc thấy, lẽ trong lòng còn ít nhiều tự an ủi , hy vọng em sống , họ cũng liền an tâm.
bây... giờ tận mắt thấy em sống thế , chẳng lẽ vẫn mặc kệ hỏi ?
Anh thể chấp nhận quyết định như của cha .
“Ta đưa về!”
Ông lão tức giận, thấy Chu Xương động tĩnh gì, tự bắt đầu đẩy xe.
“Cha đừng cử động, con đẩy cha về là chứ gì.” Ông lão đẩy .
“Mẹ, họ cứ thế ? Mặc kệ hỏi han gì ? Người một nhà mà nhẫn tâm như ?”
Bao nhiêu năm như , vất vả lắm mới gặp , bây giờ là thế nào? Mẹ năm đó rốt cuộc chuyện gì, mà thể khiến ông ngoại giận nhiều năm như ?
Huống chi, bây giờ sức khoẻ , sắp phẫu thuật, nhẫn tâm cứ thế rời ?
Trong lòng Nhạc Nhạc đối với ông ngoại và rời , tràn đầy oán hận!
Cô bé hiểu.
Đừng Nhạc Nhạc hiểu, ngay cả những ngoài cũng hiểu, nhưng nghĩ chắc là nguyên nhân, họ cũng tiện hỏi nhiều.
“Nhạc Nhạc, ông ngoại và con như , thể vô lễ thế!”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Chu Lộ hiếm khi nổi giận, cô lạnh giọng quát Nhạc Nhạc. Đó là của cô, là do chính cô sai, khiến họ thất vọng, con gái của cô, thể dùng thái độ đó để đối đãi với họ!
“Ông ngoại? Cậu? Đó là của con ? Thấy bệnh thành thế , một câu cũng , bỏ ? Như mà cũng gọi là …”
Cảm xúc của Nhạc Nhạc chút kích động. Kỳ thực cô bé nghĩ nhiều, tuổi còn nhỏ gánh chịu nhiều thứ. Vừa mới , ông lão là ông ngoại , trong lòng là kích động, vui vẻ, cô bé cảm thấy cuối cùng cũng một đối mặt với tất cả.
, điều cô bé ngờ là, hai đó thế mà cứ thế bỏ , khiến cô bé lập tức cảm giác thấy hy vọng, nhưng hy vọng đó lập tức tan biến.
Sự chênh lệch , khiến cảm xúc của cô bé lập tức kìm nén !
“Im miệng!”
Bị quát, Nhạc Nhạc, trong mắt đầy uất ức. Cô bé dùng mu bàn tay quệt mạnh nước mắt, đó xoay chạy ngoài.
Chu Lộ con bé chạy , giơ tay , cuối cùng cũng gì, chỉ dùng tay che mắt , hai vai run lên thành tiếng.
“Chị Lộ, chị đừng lo, em xem con bé ngay đây.”
Sở Y Nhất thấy bộ dạng dằn vặt của Chu Lộ, cũng ở đây chắc chắn ẩn tình mà cô .
Buổi tối là phẫu thuật , thật sự thời điểm mấu chốt tâm trạng của hai con , như chắc chắn sẽ bất lợi cho ca phẫu thuật.
Sở Y Nhất xong, hiệu cho Lâm Dao Dao, vội vàng chạy ngoài.
Lâm Dao Dao thở dài.
“Anh về lo việc của , em ở đây trông là . Vừa Y Nhất bảo tìm thích hợp qua đây .”
Lâm Dao Dao kéo tay Lưu Dịch, cô cảm thấy chồng bận rộn như , ở đây cô thể phát huy tác dụng cũng nhiều, nên vẫn là để về .
“Vậy , chuyện gì, các em gọi điện cho , qua ngay.”
Lưu Dịch cũng từ chối, dặn dò Lâm Dao Dao hai câu, rời khỏi phòng bệnh.