Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 435: Nhìn cả gia đình này
Cập nhật lúc: 2025-11-29 00:58:42
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nhạc Nhạc, ông ngoại và con, bảo con ngoài tìm họ một chút, chuyện về ca phẫu thuật của con thương lượng với con.”
Đối với chuyện Chu Xương Nhạc Nhạc hiến thận cho Chu Lộ, Sở Y Nhất quyền quyết định, cho nên vẫn cần họ tự thương lượng.
Nghe Sở Y Nhất , phản ứng đầu tiên của Nhạc Nhạc là kinh ngạc.
Họ mặc kệ cô bé và , còn chuyện gì thương lượng với ?
Kỳ thực trong nội tâm vẫn là chút mâu thuẫn.
“Nhạc Nhạc, tuy dì giữa con và ông ngoại con xảy chuyện gì, nhưng dì cảm thấy, lẽ giống như chúng thấy, hiểu lầm gì đó?”
Sở Y Nhất thể vẻ mặt Nhạc Nhạc. Thế nhưng, một sẵn lòng con bé hiến thận cho nó, thì thể xa tới mức nào chứ?
“Đi gặp họ , các con là , lời gì thì hết, đừng để hối hận.”
Cô sờ sờ đầu Nhạc Nhạc, dịu dàng .
Nhìn bóng lưng Nhạc Nhạc, Sở Y Nhất thở dài một .
Chọn Giang Sơn, Chu Lộ là bất hạnh, nhưng, cô là may mắn, một cô con gái hiếu thuận hiểu chuyện, còn một nhà đẻ yêu thương cô.
Để cho cô gánh nặng tâm lý, cho nên căn bản hề đem chuyện cho cô .
“ Y Nhất, em đến , .”
Sở Y Nhất bất tri bất giác phòng bệnh của Chu Lộ. Chu Lộ thấy cô, nhiệt tình chào hỏi.
Khoảng thời gian tiếp xúc, cô cảm thấy Chu Lộ là một giáo dưỡng, tuy rằng sa sút, nhưng nhiều lúc đều thể kiêu ngạo siểm nịnh, chuyện gì cũng tiến thoái chừng mực. Ở chung với cô , thể khiến thoải mái.
Cô bỗng nhiên , một Chu Lộ như rốt cuộc chuyện gì, mà thể khiến Chu gia nhiều năm như bất cứ tiếp xúc nào?
Rõ ràng hai bên qua cũng đều là đang lo lắng cho đối phương.
“Chị Lộ, nhiều năm như , một chị mang theo Nhạc Nhạc gian khổ thế , tại từng nghĩ tới việc về?”
Chu Lộ sững sờ một chút, cô ngờ Sở Y Nhất sẽ hỏi cô vấn đề . Tuy rằng cô rõ ràng, nhưng cô cũng , điều Sở Y Nhất thật sự hỏi là gì.
Tại nghĩ tới việc về ?
Sao thể nghĩ tới?
Năm thứ hai Giang Sơn ngoài, liền còn gửi tiền về nữa. Lúc đó là thời kỳ tương đối đặc thù, phận của cô vốn dĩ tương đối nhạy cảm, cũng chèn ép nhiều năm.
Cô , Chu gia chắc chắn cũng sống hơn, trong bối cảnh thời đại như , ai thể chỉ lo cho riêng ?
Vốn dĩ vi phạm ý của cha , cô mặt mũi nào trở về gây thêm phiền phức cho gia đình.
Sau Nhạc Nhạc dần dần lớn lên, chính cô cũng vì chịu khổ nhiều năm như , cộng thêm tình hình còn căng thẳng như , cuộc sống cũng dễ thở hơn một chút.
Hai con nương tựa lẫn , nhưng, ngờ, cái thể của cố gắng, mắc căn bệnh như . Mắt thấy thời gian của còn nhiều, càng trở về tìm nhà, hà tất để họ trải qua nỗi đau tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh.
, vận mệnh sắp đặt. Cô ngờ, ở đây gặp cha và cả. Trong lòng là vui mừng, nhưng cha xe lăn, thể vốn cứng cáp, dường như cũng già nua nhiều.
Con phụng dưỡng mà cha chẳng còn, Chu Lộ cảm nhận sâu sắc sự bất hiếu của . Cha tuổi cao, cần ở bên cạnh chăm sóc, thì cô thể ở bên hầu hạ.
Nếu, , cô thể vượt qua ải , cô nhất định về nhà.
Sở Y Nhất thấy Chu Lộ, cô lẽ đang hồi tưởng điều gì, cũng liền lên tiếng.
Rất lâu , cô thấy Chu Lộ thở dài.
“Thời trẻ, , cứ ngỡ là chỗ dựa cả đời, hoá đều là công dã tràng. Bây giờ xem , cha sớm thấu tất cả, chỉ trách lời ông…”
Vốn dĩ đây là một cái gai trong lòng cô, chôn giấu ở nơi sâu nhất, nhớ , cũng khác nhắc tới. bây giờ, cô thể vân đạm phong khinh mà , phảng phất như là nhân vật chính trong mớ ái hận rối rắm , mà chỉ là một ngoài cuộc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-435-nhin-ca-gia-dinh-nay.html.]
“Cả đời dài như , ai cũng sẽ gặp vài kẻ cặn bã. Không của chị. Chị thể buông bỏ đó, chứng tỏ chị cũng buông tha cho chính . Sau sẽ chỉ càng hơn, thứ đều vẫn còn kịp.”
Sở Y Nhất thấy biểu cảm của Chu Lộ đổi trong chốc lát, ánh mắt từ mê mang ban đầu, đến bây giờ thanh tỉnh. Ngắn ngủn vài phút, chứng tỏ trong lòng cô suy nghĩ nhiều, thể thoải mái như , tức là buông xuống.
“Em đúng, thứ đều vẫn còn kịp.”
Chu Lộ từ đáy lòng bật .
Nhạc Nhạc từ phòng bệnh chạy , liền ở cửa thấy ông cụ xe lăn, , là ông ngoại.
“Nhạc Nhạc…”
Cô bé gọi là ông ngoại, vẫn còn chút quen.
“Chúng qua bên một lát , ông và con chuyện thương lượng với con.”
Ngày đó gặp cô bé , ông cảm thấy thích, vô hình trung luôn gần gũi với cô bé. Nhìn cô bé sợ hãi lo lắng cho , ông buột miệng thốt , qua xem cô bé, ở cùng cô bé, hoá , nay đều là tâm huyết dâng trào, mà đều là duyên phận.
Ngày đó ở trong phòng bệnh thấy hai con họ, bề ngoài ông bình tĩnh, kỳ thực trong nội tâm sớm sóng to gió lớn. Đứa con gái nhỏ bao năm gặp, giờ đây gặp , thế mà là ở trong phòng bệnh, bên cạnh con bé chỉ Nhạc Nhạc bầu bạn.
Gã đàn ông mà lúc nó tiếc cùng tuyệt giao cũng ở bên, ngay cả cái bóng cũng thấy .
Trong lòng ông tức giận đau lòng, thật đúng là hận rèn sắt thành thép mà! Đứa con tốn hơn hai mươi năm nuôi nấng, là rồng phượng giữa loài , thì cũng là tú ngoại tuệ trung, một đứa trẻ tài tình, bây giờ tự biến thành kết cục thế .
Cho nên mới ngay lập tức, bảo Chu Xương đẩy về.
Sau khi trở về, ông liền bảo Chu Xương hỏi thăm tình hình của Chu Lộ, khi con bé nhiễm trùng đường tiết niệu, ông hồi lâu gì.
Sau đó Chu Xương tự tìm đến ông, thận của Nhạc Nhạc tương thích với Chu Lộ, hai con họ sắp tiến hành phẫu thuật, thận. Anh với ông, thận của cũng tương thích với Chu Lộ, Nhạc Nhạc, đem một quả thận của cho Chu Lộ.
Ông im lặng. Nếu thể, ông tình nguyện dùng thận của để đổi. Thế nhưng, cả Chu Xương và Chu Lộ đều là con ông, chúng trưởng thành, ông quyền quyết định những chuyện .
Chu Xương với ông, bao nhiêu năm trôi qua, vì tình hình trong nhà, vẫn luôn tìm Chu Lộ, con bé cũng là một phần của gia đình . Dù thế nào, họ cũng là nợ con bé. Nhạc Nhạc vẫn còn là một đứa trẻ, cho nên, dùng chính để .
Ông nên vui mừng, vì đứa con giáo d.ụ.c , em hoà thuận, trai, yêu thương em gái như . , tim ông cũng đau, tại để con cái trải qua những chuyện ?
Bây giờ đôi mắt chút rụt rè cẩn thận của Nhạc Nhạc, trong lòng là một trận đau xót.
Ông bỗng nhiên chuyện với Nhạc Nhạc nữa. Bắt một đứa trẻ lựa chọn cái gì đây? Cũng cần thiết. Cho nên ông Chu Xương, cuối cùng vẫn là .
“Nhạc Nhạc, cần sợ hãi, con một , phía còn chúng , chúng vĩnh viễn là hậu thuẫn vững chắc nhất của con. Ông ngoại cảm ơn con, thể , cứu con gái của ông, cảm ơn con.”
Ông lão liếc Chu Xương, bình tĩnh Nhạc Nhạc.
Nhạc Nhạc ngờ, ông ngoại với những lời như , càng thêm luống cuống tay chân.
“Ông với bà ngoại con , chờ các con phẫu thuật xong, bà sẽ đến đây chăm sóc các con. Con cần lo lắng bất cứ điều gì, yên tâm con.”
Nhìn ánh mắt từ ái của ông ngoại, đầu tiên Nhạc Nhạc cảm nhận sự quan tâm chân thành từ một khác ngoài , đột nhiên cô bé thấy .
“Ông ngoại, , cảm ơn hai . Con cũng là nhà ở bên, con một …”
Nhìn đứa trẻ thương tâm như , cả hai đàn ông đều chút chua xót. Đều tại họ, vẫn luôn tìm kiếm con cô bé, để đứa trẻ chịu nhiều khổ cực như .
“Đứa trẻ ngoan, , dù chuyện gì, chúng sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh con…”
Sở Y Nhất tưởng rằng ông lão thương lượng xong với Nhạc Nhạc, ai ngờ, ông căn bản hề những điều đó.
“Cô ơi, cảm ơn cô chăm sóc cho con Nhạc Nhạc, cô là quý nhân của chúng. Bây giờ cũng là cô tìm quan hệ để phẫu thuật cho chúng, cảm ơn cô. mà, vẫn phiền cô giúp chúng thêm nữa…”
Cuối cùng, Sở Y Nhất đành phối hợp với hai cha con nhà họ Chu. Thận của Chu Xương và Chu Lộ cũng xác thực là tương thích, đang tuổi tráng niên, đương nhiên sẽ thích hợp hơn Nhạc Nhạc.
Người một nhà chính là một nhà, bất kể khi nào, gặp chuyện gì, họ vĩnh viễn đều là bến đỗ an của bạn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ